Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nước mắt của Lam Sơ Niệm ướt đẫm áo anh, cô vẫn là không kìm được oà lên nức nở, điều này thực sự khiến cô rất đau lòng. “Còn ba của em thì sao? Ông ấy hiện tại thế nào?” Lam Sơ Niệm nước mắt lưng tròng nhìn anh.

 

“Ba em có một cuộc sống rất tốt, gia đình khá giả, là một người đàn ông thành đạt, giỏi đầu tư. Có điều, ba em có lấy một người vợ sau và sinh được một cô con gái.”

 

Lam Sơ Niệm chớp mắt, mẹ cô đã qua đời mười bảy năm rồi, ba cô tái hôn cũng không có gì là sai cả, cô gật đầu nói: “Vậy thì em có thể đi gặp ba em.”

 

*Ừm! Nếu em muốn, ngay bây giờ anh có thể đưa em đến gặp ông ấy. “Lam Thiên Hạo trằm giọng nói.

 

“Em muốn gặp ông ấy, ngay bây giờ.” Lam Sơ Niệm muốn gặp ba ruột của mình. Ít nhất, cô muốn cho ông biết, cô, người mà năm đó ông ấy tưởng rằng đã không còn trên thế gian này, vẫn còn sống và còn đang có một cuộc sống rât tôt.

 

Đầu ngón tay của Lam Thiên Hạo nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trên khóe mắt cô, anh thấp giọng đồng ý với cô: “Được, bây giờ anh sẽ đưa em đến đó ngay.”

 

Lam Sơ Niệm vội vàng vươn tay lên lau nước mắt, khit khit mũi.

 

Lam Thiên Hạo nắm tay cô bước ra khỏi cửa, trong đầu Lam Sơ Niệm đang tưởng tương hình dáng của mẹ cô, có lẽ cô có thể nhìn ảnh của bà ấy, như vậy cô sẽ biết bà ấy trông như thế nào.

 

Ở phía trung tâm thành phó, trong một tiểu khu cao cấp có một nhóm biệt thự, biệt thự Y Cảnh Long ở ngay chính giữa, chiếm vị trí rất tốt, tuy rằng không có đãi ngộ của biệt thự đơn nhưng biệt thự lại có khu vườn rộng hơn 100 mét vuông bao quanh, nhìn vào cũng rất hoành tráng.

 

Xe thể thao của Lam Thiên Hạo dừng trước cửa nhà ông ta. Lam Sơ Niệm đẩy cửa xe bước xuống. Nhìn căn biệt thự xa lạ trước mắt, nước mắt cô lại đong đầy, cô chưa từng nghĩ thân thế của mình lại phức tạp như vậy.

 

Lam Thiên Hạo nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai cô nói: “Em chuẩn bị xong tâm lí chưa?”

 

Lam Sơ Niệm gật đâu và nói một cách chắc chăn: “Em sẵn sàng rồi.”

 

Lam Thiên Hạo nhìn về phía chuông cửa, anh bước đến, ngón tay mảnh khảnh của anh nhẹ ấn lên chuông cửa.

 

Chuông cửa vang lên, không bao lâu sau, từ bên trong truyền đến âm thanh một cô gái: “Anh tìm ai vậy?”

 

“Tôi tìm Y Cảnh Long tiên sinh.” Lam Thiên Hạo dùng giọng nói trầm thấp, từ tính trả lời.

 

Sau đó, cô gái vui vẻ lên tiếng: “Anh chờ một chút.”

 

Lam Sơ Niệm thầm nghĩ, đây chắc là cô con gái do vợ sau của ba sinh ra! Là em gái cùng ba khác mẹ của cô sao?

 

Chẳng bao lâu sau, xuyên qua cánh cổng sắt sơn son thếp vàng, cô nhìn thấy một cô gái ăn mặc rất thời trang bước ra, cô ta cũng nhìn xuyên qua cánh cổng, đánh giá khuôn mặt của Lam Thiên Hạo. Ban nãy trong camera cô ta đã nhìn thấy bọn họ rồi.

 

Cô ta không ngờ rằng, vị khách đến tìm ba cô ta lại là một người đàn ông trẻ, cao to, đẹp trai như vậy.

 

Lam Sơ Niệm nhìn cô gái đang đi đến mà giật mình, cô cứ ngỡ em gái cùng ba khác mẹ của mình là một cô bé mười lăm, mười sáu tuổi, nhưng không ngờ cô gái đang đi đến tuổi tác không khác cô là bao, thậm chí trông còn trưởng thành hơn cả cô.

 

Trong lòng cô bàng hoàng không thôi, đây chẳng lẽ là con gái riêng của người vợ sau của ba? Nếu sau khi ba tái hôn mới sinh, thì lẽ ra không nên lớn như vậy!

 

Cô gái này được ngăn cách sau cánh cửa, nhìn Lam Thiên Hạo, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên và hứng thú: “Anh là ai? Tại sao anh lại đến tìm ba tôï2”

 

Cô gái này nhìn thấy bên cạnh Lam Thiên Hạo còn có một cô gái trẻ đẹp đang đứng thì lập tức nhíu mày, có lẽ bởi vì người đẹp thì trời sinh đều là kẻ thù, điều này khiến cô ta rất không thích Lam Sơ Niệm xinh đẹp.

 

Hôm nay Lam Sơ Niệm để mặc mộc ra ngoài, ăn mặc rất đơn giản, không có sự rực rỡ chói mắt như trên sân khấu, vậy nên cô gái này không hề nhận ra cô.

 

“Tôi tên là Lam Thiên Hạo, hiện tại là chủ tịch của tập đoàn Lam thị. Tôi muốn nói chuyện với ba cô một chút.”

 

Nói xong, Lam Thiên Hạo lấy hộp danh thiếp mang theo trong túi ra, rút ra một tờ rồi đưa nó cho cô gái bên trong.

 

Cô gái cầm danh thiếp lên liếc một cái, liền kinh ngạc hô lên một tiếng, trong mắt lộ rõ vẻ sùng bái cùng ngưỡng mộ.

 

Đúng lúc này, từ phía sau cô ta, một người đàn ông nho nhã bước tới, trầm giọng quở trách cô ta: “Tư Nhã, con quậy phá gì đấy, sao lại không cho khách vào?”

 

Lam Sơ Niệm đang đứng bên cạnh Lam Thiên Hạo lập tức lo lắng nắm lấy cánh tay anh, ánh mắt của cô nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên đang đi qua. Đây có lẽ chính là ba cô!

 

Mà Y Cảnh Long đang bước tới, giữa đầu lông mày và ánh mắt của ông quả thực rõ ràng có chút tương đồng với Lam Sơ Niệm, có điều ông chỉ nhìn thoáng qua, chưa hề nhận ra Lam Sơ Niệm.

 

Đối với ông ta, đứa con đầu lòng của ông đã mát từ lâu, làm sao ông có thể ngờ đến con bé vẫn còn sống mà đứng trước mặt ông chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK