Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong đại sảnh, Đường Y Y nhìn Đường Tư Vũ đang ngồi trong đại sảnh lập tức sửng sốt. Đường Tư Vũ mặc một bộ lễ phục thanh lịch, tóc dài mềm mại xõa ra cùng với khí chất thanh lịch. Đây là điểm mà Đường Y Y ghét nhát.

 

Đường Tư Vũ có khí chất quý phái hơn cô, cảm giác này khiến cô cực kỳ khó chịu. Khí chất của một người không phải là thứ có thể đạt được nhờ bắt chước, mà nó tỏa ra từ tận xương tủy!

 

“Cô về nhà làm gì?” Đường Y Y bắt mãn hỏi.

 

Đường Tư Vũ lạnh lùng nhìn cô chằm chằm: “Tôi về nhà tôi có cần báo cáo với cô không?”

 

“Cô…” Đường Y Y cứng họng, không nói nên lời.

 

Khưu Lâm thấy chồng không có ở đây, chắc đang ở trong thư phòng xử lý công việc, bà nắm lấy tay con gái và nói: “Y Y, con bớt nói vài câu đi, cô ta về thì kệ cô ta! Chỉ là nấu thêm cơm cho một người thôi mà.”

 

“Đường Y Y, tôi cảnh cáo cô, đối với những chuyện giống như ngày hôm nay, tốt hơn hết cô nên có chừng mực!” Đường Tư Vũ cho Đường Y Y một cái nhìn cảnh cáo.

 

Đường Y Y đang chuẩn bị lên lầu thì dừng lại, khoanh tay cười nói: “Làm sao? Cô sợ à2”

 

“Tôi sợ cái gì? Nếu cô dám đăng thì tôi dám xóa.” Đường Tư Vũ tỏ vẻ không tán thành.

 

“Cô lấy bản lĩnh đâu ra mà xóa? Có phải chạy đến nhờ Mộ Phi xóa hộ? Ngoài dựa vào anh ta cô còn có thể dựa vào ai nữa?”

 

Đường Y Y vẻ mặt giễu cợt nói.

 

Đường Tư Vũ nhếch miệng: “Tôi dựa vào ai là việc của tôi.”

 

Trái tim của Đường Y Y lập tức như bị đâm. Quả thực, Đường Tư Vũ có Mộ Phi, nhưng cô lại không có gì! Điều này như đang chế nhạo cô.

 

Đường Y Y giận tái mặt, giậm chân nói: “Gỗ… Khưu Lâm thấy con gái cãi không lại được, bà ta đành phải nói: “Đường Tư Vũ, cô về nhà thì cứ về, cần gì phải bắt nạt Y Y2”

 

“Sau này, căn phòng mà Đường Y Y sử dụng của tôi, hãy dọn dẹp sạch đi, căn phòng đó tôi sẽ dùng.” Đường Tư Vũ nói.

 

“Cái gì? Đó là phòng của tôi! Năm năm trước nó đã là của tôi.” Đường Y Y lập tức tức giận nói.

 

“Đó là căn phòng cô đã cướp. mắt của tôi 5 năm trước, bây giờ, cô nên trả lại cho tôi rồi. Tôi đã nói với cha rồi, hạn cho cô đến chiều ngày mai dọn hết đồ đạc ra, tôi cần dùng.” Đường Tư Vũ lạnh lùng nói. Cô phải lấy lại địa vị của mình trong ngôi nhà này.

 

Khưu Lâm cũng cảm thấy có chút hoảng sợ, Đường Tư Vũ định quay trở lại ngôi nhà này ở? Đây không phải là một việc tốt.

 

“Chẳng phải cha đã mua cho cô một căn nhà ở bên ngoài rồi sao? Trường học của con trai cô cũng cách đây khá xa mà đúng không? Nếu cô muốn ở đây thì tôi sẽ cho người dọn phòng khách cho cô ở.”

 

“Không được! Tôi chỉ muốn ở căn phòng đó thôi! Căn phòng đó có ban công lớn, đón gió đón nắng rất tốt, hơn nữa phong cảnh cũng rất đẹp, mấy căn khác tôi không thèm.” Đường Tư Vũ rất kiên định.

 

“Tôi sẽ không đi đâu hết!” Đường Y Y tức giận trả lời.

 

Lúc này, Đường Hùng vừa ra khỏi thư phòng liền nghe thấy những lời này, ông uy nghiêm nói: “Tư Vũ bảo con chuyền đi thì con phải chuyền đi. Đó vốn dĩ là phòng của Tư Vũ mà.”

 

“Cha! Tại sao cha lại thiên vị như vậy! Chị ta chỉ thỉnh thoảng mới về nhà một hai ngày, để chị ta ở trong phòng khách chẳng phải được rồi sao?” Đường Y Y vẻ mặt buồn phiền nói.

 

Hôm nay Đường Hùng nghe nói Đường Tư Vũ có thể sẽ chuyển về nhà ở, ông cũng rất vui mừng, nhưng yêu cầu của cô là sẽ ở căn phòng trước kia của cô, mà căn phòng đó vốn dĩ là của cô.

 

Đường Hùng nhìn Khưu Lâm: “Trước sáng mai bảo Y Y dọn sang phòng ở đằng sau đi! Tư Vũ cần phải sắp xếp, trang trí lại phòng.”

 

thiên vị Đường Tư Vũ, bà ta cắn môi nói: *Ý Y, vậy thì con chuyển đi đi!”

 

“Con không muốn, con không muốn đâu!”

 

Đường Tư Vũ cũng lười không để ý tới Đường Y Y đang giãy nảy lên, cô tiếp tục nhìn điện thoại. Đúng lúc này, người giúp việc đến thông báo: “Ông chủ, bà chủ, cậu Mộ Phi đến rồi.”

 

“Mộ Phi?” Đường Y Y hai mắt sáng lên.

 

“Dạ đúng ạ!”

 

“Anh ấy đến rồi à?” Đường Y Y kinh ngạc chạy ra ngoài.

 

Đường Tư Vũ nhíu mày, Mộ Phi đến đây làm gì?

 

Đường Hùng quay sang nhìn cô: “Con gọi cậu ta tới?”

 

“Con không có gọi” Đường Tư Vũ lắc đầu, cô làm sao có thể chủ động mời Mộ Phi đến nhà?

 

Đang nói chuyện, cô nhìn thấy bóng dáng của Mộ Phi bước vào nhà, Đường Y Y cũng theo sau. Mộ Phi nhìn thấy Đường Tư Vũ trên ghế sô pha, anh sửng sốt. Rõ ràng là anh không biết cô đang ở đây. Sau đó, một tia bất ngờ lóe lên trong mắt anh.

 

“Tư Vũ, em cũng ở đây?” Giọng Mộ Phi không giấu nồi niềm vui sướng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK