Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt Lâm Băng Nguyệt lộ ra vẻ thù địch, không phải hiện tại Tô Thắm không được vào toà nhà tổng thống sao?

 

“Lâm tiểu thư, có chuyện gì không?”

 

Tô Thắm cười lễ phép hỏi.

 

“Cô có phải quá coi trọng bản thân không? Cô nghĩ đây là nhà của cô sao? Tôi tới đây mà phải nói với cô biết?”

 

Lâm Băng Nguyệt chế nhạo trả lời, sau đó bước tới cửa kính xe nói với với người tài xế bên trong: “Chú Lương, chú về trước đi, cháu sẽ trở về sau.”

 

“Được rồi, thưa tiểu thư.”

 

Người tài xế gật đầu và lái xe đi.

 

Lâm Băng Nguyệt quay đầu đi về phía Tô Thắm nói: “Tô tiểu thư, chúng ta đều là khách của toà nhà tổng thống, cho nên cô không cần coi mình là nữ chủ nhân ở đây mà nói chuyện với ` tôi.

 

Tô Thắm gật gật đầu: “Thực không có ý đó.”

 

Lâm Băng Nguyệt cười lạnh một tiếng: “Tô tiểu thư, không biết cô đã dùng cách gì để mê hoặc ngài tổng thống? Chẳng lẽ lại là thủ đoạn không thể lộ ra ngoài ánh sáng!

 

“Thỉnh Lâm tiểu thư nói chuyện tự trọng một chút!”

 

Tô Thắm tỉnh táo nhắc nhở một câu.

 

Lâm Băng Nguyệt không khỏi tiếp tục cười hỏi: “Không phải sao? Nếu như không dùng thủ đoạn để mê hoặc ngài tổng thống thì tôi thật không biết toàn thân cao thấp của cô, có chỗ nào có thể hấp dẫn ngài tổng thống.”

 

Tô Thắm nở nụ cười xem thường đáp: “Tôi cũng không biết tại sao ngài ấy lại thích tôi!”

 

Tô Thắm nói vô cùng tự tin câu này.

 

“Cô… cô đừng có mà đắc ý! Tôi cảm thấy ngài tổng thống không thích cô như cô tưởng tượng đâu, ngài ấy chỉ cần một người phụ nữ, mà trên thế giới này, còn có rất nhiều người phụ nữ tốt hơn cô.”

 

Lâm Băng Nguyệt muốn hung hăng đả kích sự tự tin của cô.

 

Tô Thắm mỉm cười, xoay người đi về hướng đại sảnh, Lâm Băng Nguyệt phía sau lập tức đuổi theo, giống như không cam lòng yếu thê.

 

Tô Thắm quay trở lại đại sảnh, Diệp Đông nhìn thấy Lâm Băng Nguyệt sau lưng cô, lập tức sửng sót, tại sao Lâm tiểu thư cũng tới?

 

“Anh Diệp, anh Hiên Viên có ở đây không?”

 

Lâm Băng Nguyệt ngay lập tức gọi Hiên Viên Thần bằng xưng hô thân mật.

 

Diệp Đông có chút ngượng ngùng, cười trả lời: “Tổng thống đang ở khu vực làm việc.”

 

“ÒI Em biết anh ấy rất bận, bận đến mức không có thời gian ở đây. Không sao đâu, em sẽ đợi anh ấy.”

 

Lâm Băng Nguyệt giả vờ rất quen thuộc Hiên Viên Thần.

 

Cô nghĩ rằng Tô Thắm sẽ tức giận hoặc ghen tị khi cô nói ra điều này.

 

Tô Thắm đứng bên cạnh, chỉ cười nói với Diệp Đông: “Anh Diệp, anh tiếp đãi Lâm tiểu thư cho chu đáo! Em đi lên tầng hai.”

 

“Được.”

 

Diệp Đông gật gật đầu.

 

Lâm Băng Nguyệt không khỏi cau mày hỏi: “Cô lên tầng hai làm cái gì?”

 

“Đọc sách.”

 

Tô Thắm đáp.

 

“Cô đọc sách gì vậy?”

 

Lâm Băng Nguyệt không nhịn được hỏi thêm.

 

Tô Thắm mím môi không trả lời cô ta mà chỉ đi về phía phòng khách.

 

Diệp Đông cảm tháy cần phải giúp Tô Thắm giải thích một chút, anh bước đến chỗ Lâm Băng Nguyệt nói nhỏ: “Lâm tiểu thư, Tô tiểu thư bây giờ đang đọc sách về chuyện mang thai.”

 

“Cái gì? Cô ta đang mang thai?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK