Mục lục
Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hình Liệt Hàn vui mừng nhẹ xoa tóc cô, cúi đầu xuống và hôn cô lần nữa, khen ngợi cô hết lời.

 

Đường Tư Vũ đặt chậu nước xuống, nếu đã là lau người, vậy đương nhiên chỉ có thể lau thôi, Đường Tư Vũ còn tăng nhiệt độ điều hòa trong phòng tắm lên vì sợ anh bị cảm lạnh.

 

Hình Liệt Hàn mặc một bộ đồ ngủ dày cộp, thân hình cao lớn bước vào, trong phòng tắm liền xuất hiện một cảm giác áp bức, Đường Tư Vũ nhìn anh cởi dây áo ngủ ra, cô lập tức xoay người theo bản năng, quay lưng về phía anh.

 

Phía sau truyền đến tiếng cười trầm đục của anh: “Ngại sao?”

 

Đường Tư Vũ cắn chặt môi, đành tự nói với lòng mình, có gì đâu mà phải ngại?

 

Anh và con trai trông giống nhau như vậy, lau người cho anh, thì cứ tưởng tượng thành lau người cho con trai là đượ!

 

cKhông có gì to tát hết!

 

Tự an ủi mình một tiếng như thế, Đường Tư Vũ đỏ mặt quay người lại, phía sau, anh đã cởi không sót một chút nào lại, hơn nữa… đã có chút chuyện xảy ra.

 

“A… anh có thể…” Đường Tư Vũ che mắt lại.

 

Hình Liệt Hàn có chút bát lực nói: “Không được.”

 

Hai mươi phút sau, Đường Tư Vũ đỏ mặt đẩy anh ra ngoài, bởi vì cô đã ướt đẫm mồ hôi, nhất định phải đi tắm mới được.

 

Những điều thú vị như vậy thường xuyên xảy ra ở đây, Hình Liệt Hàn ỷ vào việc bị thương, cứ thường xuyên “bắt nạt” cô, Đường Tư Vũ cũng nghĩ anh là người bị thương, nên cũng ngầm thừa nhận sự “bắt nạt” của anh, dù sao bây giờ Hình Liệt Hàn đang bị thương thành thế này, dù cho có bắt nạt thì cũng không đi được đến đâu.

 

Mười ngày sau, cuối cùng cũng có tin vui đến với Hình Liệt Hàn, cảnh sát đã bắt giữ thành công một băng nhóm, rất có thể là hung thủ đã ám sát Hình Liệt Hàn lần này, và vài bức ảnh chụp trên đường cũng đã được gửi đến tay anh.

 

Anh nhìn một vài gương mặt lạ trong bức ảnh, thoạt nhìn thì những người này có vẻ là sát thủ chuyên nghiệp do Hoắc gia thuê, vậy thì những người mà Hoắc gia thuê có thể là ai?

 

Đang tiếp tục xem ảnh thì cuối cùng, một góc mặt nghiêng trong tấm ảnh thứ tư khiến Hình Liệt Hàn sửng sốt trong vài giây. Người đàn ông này dường như anh đã nhìn thấy ở đâu đó rồi!

 

Hình Liệt Hàn có một khả năng là khó quên những thứ đã gặp qua, chỉ cần là những người anh đã từng gặp qua, gặp lại một lần nữa, anh sẽ không thể quên, mà người đàn ông cùng nhóm sát thủ này đi vào trong nhà hàng, anh đã từng gặp qua.

 

Hình Liệt Hàn chỉ nheo mắt trầm tư vài giây, liền nhớ ra chút ký ức, người đàn ông này chính là người đứng bên cạnh Nghê Yên, là thuộc hạ của Nghê Yên.

 

Tại thời điểm này, danh tính mà cảnh sát mô tả cho anh cũng là một người đến từ đất nước của Nghê Yên, tên Diệp Khải Nguyên.

 

Lồng ngực Hình Liệt Hàn siết chặt lại, tay nắm thật chặt, anh thật sự không ngờ được rằng người ra tay tàn nhẫn với mình thế này lại là thuộc hạ của Nghê Yên, chẳng lẽ vì oán hận mà cô muốn lấy mạng anh sao?

 

Từ tướng mạo tên sát thủ được cảnh sát phát hiện ra tại hiện trường có thể chứng thực, người đàn ông tên Diệp Khải Nguyên chính là thủ phạm chính, hơn nữa, anh ta vẫn đang ở hiện trường gây án, lần này đã bắn chết tên lính đánh thuê, hiện tại đã trốn thoát trở về nước của Hình Liệt Hàn.

 

Buổi chiều anh nhận được điện thoại của cảnh sát, ở đầu dây bên kia họ nói rằng, chuyện này xảy ra ở nước của họ, nhất định họ sẽ cho anh một giải thích, hơn nữa bên phía cảnh sát cũng đang giao thiệp, bắt Diệp Khải Nguyên về nước xét XỬ.

 

Ánh mắt của Hình Liệt Hàn chất đầy sự tức giận bên trong đó, anh không ngờ Nghê Yên lại sai thuộc hạ đến ám sát anh, sáu năm không gặp, cô ta đã thay đổi và mang tâm địa càng độc ác hơn.

 

Bây giờ cảnh sát đã can thiệp vào chuyện này, Hình Liệt Hàn không cần phải tự mình xử lý, cứ giao cho cảnh sát! Diệp Khải Nguyên tuyệt đối không thể thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật.

 

Đường Tư Vũ biết là do Nghê Yên làm, cô cũng rất tức giận, cô chỉ hy vọng sau sự việc này cô ta và thuộc hạ của mình sẽ nhận báo ứng.

 

Trong nước.

 

Kể từ khi Nghê Yên mát một chân, Diệp Khải Nguyên luôn ngày đêm chăm sóc, an ủi cô, Nghê Yên trước giờ chưa từng liếc nhìn tên thuộc hạ này quá một ánh mắt, lúc này có lẽ vì mắt một chân nên trái tim cô thường mỏng manh yếu đuối, Diệp Khải Nguyên lại đang dốc lòng bên cạnh cô, chăm sóc cô từng li từng tí, điều này mới khiến cô ấy có lại một tia hy vọng trong cuộc sống.

 

Có vài người, chỉ khi đứng trước thử thách của thời gian mới phát hiện ra tầm quan trọng của những người bên cạnh, Nghê Yên trước đây chỉ coi Diệp Khải Nguyên là một người ái mộ cô, nhưng anh ta không xứng có được cô.

 

Bây giờ, Diệp Khải Nguyên mới là người không ghét bỏ cô nhất, là người yêu cô nhất, cô nhận thức được điều đó rất rõ ràng.

 

Tuy nhiên, đã quá muộn.

 

Cảnh sát nước R nhanh chóng được phép vào trong đất nước này để bắt người, cộng thêm việc Diệp Khải Nguyên không phải là người nước này, cảnh sát hai nước cũng phối hợp rất chặt chẽ với nhau.

 

Diệp Khải Nguyên đang cho Nghê Yên uống thuốc, phía sau anh ta truyền đến tiếng gõ cửa, cánh cửa được mở ra, cảnh sát của cả hai nước đều đang đợi anh ta ở ngoài.

Cả nhà nhớ truyen3.one nhé, có gì truy cập trực tiếp truyen3.one gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK