Không ngờ bé con yêu kiều của anh vòng tay qua cổ anh, nhẹ giọng nói với anh bằng giọng nói khàn khàn sau khi khóc: "Không muốn, em muốn anh ôm em qua đó như thế này."
Lúc này mắt cô đỏ như một con thỏ nhỏ tội nghiệp, mũi cũng đỏ, nhất là ở chóp mũi. Lông mi vừa dài vừa cong, mảnh và dày đặc, đôi mắt vừa khóc ngấn nước nhìn anh không chớp.
Tim anh tê dại, đáp lại một tiếng "ừm", anh dễ dàng dùng cánh tay cường tráng ôm lấy cô bước đến nơi đặt thức ăn.
Anh cúi người định đặt cô xuống thì cô ôm chặt cổ anh rồi áp mặt vào cổ anh, không hề có ý định xuống.
Anh bất lực ôm cô vào lòng mình, tự giác gắp thức ăn cho cô, cô hợp tác mở miệng “a”, yên tâm tận hưởng sự phục vụ của anh.
Sau khi Hứa Yến cho cô ăn xong, anh nhanh chóng giải quyết phần ăn còn lại, cô bé trong lòng anh ngoan ngoãn ngồi trên đùi anh, yên lặng dựa vào trong n.g.ự.c anh.
Sau khi ăn xong, anh nhìn xuống thì thấy người trong lòng đang nhắm mắt ngủ.
Anh dựa lưng vào ghế, chăm chú nhìn khuôn mặt say ngủ của cô rồi mới cẩn thận vươn tay nắm lấy tay cô.
Làn da như ngọc óng ánh long lanh, trơn bóng nhẵn mịn, trên cổ tay có một vệt màu xanh tím rõ ràng.
Lúc nãy khi dỗ cô, anh đã bôi thuốc dầu cho cô rồi, nhưng mỗi lần nhìn vào đó tim anh lại đau nhói, cổ họng khô rát, anh nhẹ nhàng dùng ngón tay vuốt ve.
Hôm nay anh nhiều lần mất kiểm soát, anh không thể chịu đựng nổi khi Giang Noãn đưa mắt nhìn người đàn ông khác, anh hi vọng trong mắt cô chỉ có anh. Trước khi gặp Giang Noãn, lòng anh lặng như nước, chưa từng có d.a.o động mạnh, anh cảm thấy mình có thể sẽ cô độc cả đời.
Anh tin chắc rằng mình không cần bất kỳ nhu cầu tình cảm nam nữ nào, sau khi cha anh hy sinh, chớp mắt mẹ anh liền tái hôn. Anh đã nhìn thấu tình yêu rẻ tiền và đạo đức giả này và cảm thấy tình cảm nam nữ chẳng là gì cả, không có thì không có thôi. Nên anh rất chống lại việc ông nội tìm bạn gái cho mình, trong lòng anh không có cảm giác gì và không muốn làm lỡ dở con gái nhà người ta.
Kể từ khi gặp Giang Noãn, anh thấy lòng mình không phải lúc nào cũng bình lặng, sẽ có lúc không khống chế nổi mà lúc nóng, lúc căng ra, lúc khó chịu, lúc ngọt, lúc mềm.
Anh thấy rằng mình có tính chiếm hữu rất mạnh, cũng sẽ có nhiều cảm xúc khác nhau như bốc đồng mất kiểm soát, buồn bã, ghen tuông, tức giận, phấn khích,… Tóm lại là những thứ cần thiết trong chuyện tình cảm.
Giang Noãn ngủ trong vòng tay anh một lúc mới tỉnh lại, vừa mở mắt ra đã lập tức nhìn thấy đôi mắt đen của người đàn ông đang nhìn mình chăm chú, bàn tay được anh nhẹ nhàng nắm lấy.
Cảm xúc của cô đã tiêu tan từ lâu, vốn cũng không có gì to tát, chỉ là một người đàn ông mang chòm sao ghen tuông linh tinh, khiến một cô gái cung Song Tử như cô tủi thân muốn chết.
Người đàn ông tẻ nhạt này, nếu không ép anh đến mức không thể chịu đựng được nữa thì anh sẽ không bao giờ nói ra.
Tuy nhiên trong lòng cô vẫn có chút vui mừng, điều này cho thấy trong lòng anh rất quan tâm đến cô.
"Tay còn đau không?" Người đàn ông nhẹ giọng hỏi.
Cô liếc nhìn vết xanh tím trên cổ tay mình, trông khá đau. Da cô mềm, dùng lực một chút sẽ để lại vết, trông rất đáng sợ nhưng thực ra không đau, cũng sẽ sớm biến mất.
Nhưng cô liếc nhìn anh, có thể nhìn thấy sự khổ sở và căng thẳng trong mắt anh.
Trong lòng Giang Noãn khẽ ậm ừ, thầm nghĩ: Cho anh đau khổ đến chết! Để cho anh nhớ kỹ, xem sau này anh còn dám “bạo lực gia đình” nữa không!
Cô rũ mắt giả vờ chịu đựng đau đớn, cất giọng nghẹn ngào: "Đau, tím hết cả rồi, tại anh hết đấy."
Người đàn ông nghe xong lập tức nhấc cổ tay cô lên thổi phù phù, Giang Noãn bị hơi thở phù phù của anh làm nhột, ngồi trên đùi anh di chuyển lung tung.
"Ngoan, đừng nhúc nhích." Nói xong người đàn ông lại cầm tay cô lên tiếp tục thổi.
Nhột quá! Cô hối hận vì đã nói đau rồi, cô nhanh chóng nói: "Anh Hứa Yến, em còn phải về đi làm, em phải về ngay, nếu không sẽ muộn mất."
"Ừ, anh đưa em về."