Tim Giang Noãn ngừng đập một giây, sau đó vui sướng đập trở lại, cô cười ngọt ngào hạnh phúc, ôm lấy cổ người đàn ông, đôi môi đỏ mọng hôn anh...
Một lúc sau, bên ngoài có người hét lên: "Đã đến giờ ăn rồi!"
Hai người ở trong phòng quấn quýt lấy nhau mới từ từ tách ra, Hứa Yến nhìn đôi mắt mờ mịt quyến rũ của bé con trong vòng tay mình, thân thể anh căng thẳng, ánh mắt tối sầm lại.
Anh ôm chặt Giang Noãn một hồi, chống lại sức nóng trong người, giúp cô thay bộ đồ đi chúc rượu.
Lúc này là khoảng giữa trưa, bữa tiệc được bày ra ở sân to bên ngoài hai nhà Thẩm Hứa.
Mấy ngày trước trong sân đã dựng rạp che bóng mát, sau khi rước dâu xong, hai nhà lấy bàn ghế ra sắp xếp, cơm nước do nhà hàng của Phạm Tề cung cấp, rất tiện lợi.
Thẩm Gia Vĩ mời đầu bếp của cửa hàng đến nhà, làm một vài nồi xiên que cho mọi người ăn, đầy đủ, bao ăn bao no!
Hai nhà Thẩm Hứa có khá đông bà con, bạn bè, cũng may sân rộng rãi, còn mời cả hàng xóm tới uống rượu mừng.
Ngày hôm nay, trong sân đầy ắp tiếng hoan hô và tiếng cười, Hứa Yến và Giang Noãn đi nâng ly từng bàn, Hứa Yến thay rượu trong ly rượu của Giang Noãn bằng nước, còn anh uống cùng khách khứa như s.ú.n.g đã lên nòng.
Nghe những lời chúc phúc của mọi người có mặt, nụ cười của Hứa Yến không giảm một giây nào. Những người đồng đội của anh thấy hiếm lạ, nhao nhao nói đùa và uống rượu với Hứa Yến, Hứa Yến đều không từ chối, Giang Noãn không khuyên được anh, cũng may Lộ Nhất Hoà và Phạm Tề đủ sức để giúp Hứa Yến chặn hơn một nửa số rượu.
Cuối cùng cả hai người đều nằm rạp trên bàn, Hứa Yến vẫn không thay đổi sắc mặt, không thể nhìn ra anh còn uống nhiều hơn bọn họ.
Đối với đám cưới này, mọi người ăn uống vui vẻ cả buổi chiều.
Khi màn đêm buông xuống, hai nhà Thẩm Hứa nhờ người đến giúp dọn dẹp bữa ăn, sau đó người nhà và các chị em giục cặp vợ chồng mới cưới về phòng, bảo bọn họ không cần lo việc đưa những người say còn lại về nhà.
Giang Noãn nhìn người nhà bọn họ giúp đỡ dìu khách, sau đó cô liếc nhìn Hứa Yến, ánh mắt của người đàn ông trong veo, không có vẻ gì là say rượu, cô hỏi: "Anh ơi, chúng ta đi giúp mọi người không?"
Chỉ thấy người đàn ông trước mặt cô đang nhìn thẳng vào cô, như đang nhìn chằm chằm vào con mồi của mình, nóng bỏng và chăm chú. Cô vừa định hỏi lại lần nữa, nhưng người đàn ông trước mặt đột nhiên ôm ngang cô lên. Anh cúi đầu, ghé sát bên tai cô thì thầm: "Bây giờ người em nên giúp phải là anh." Sau đó vững vàng bước vào phòng.
Trên người anh nồng nặc mùi rượu, lúc nói hơi thở phả ra phun vào mặt cô, thân thể Giang Noãn không chịu được nóng lên.
Vào phòng tân hôn, Hứa Yến ôm lấy hông Giang Noãn bằng một tay, một tay khóa cửa lại, ôm chặt Giang Noãn đến bên giường, nhặt quả táo đỏ và hạt sen,... trên lớp sa tanh trên giường để lên bàn đầu giường cạnh giường.
Sau đó mới nhẹ nhàng đặt Giang Noãn xuống, Giang Noãn nằm trên giường, nhìn người đàn ông ngồi xổm xuống cởi giày cho cô, sau đó nhìn anh cởi quần áo của cô từng cái một, tim cô đập không ngừng.
Khi thấy anh cởi chỉ còn lại một nửa thân dưới, cô l.i.ế.m môi, lông mi khẽ run, nhẹ nhàng nói: "Anh ơi, hay là chúng ta đi tắm trước đi, em..."
Giọng nói đột ngột dừng lại, Hứa Yến tiến quân thần tốc, độc đoán phủ lên môi cô, cùng cô múa lưỡi nhiệt tình.
Nội tiết tố của người đàn ông bộc phát, kèm theo mùi rượu nồng nặc, hơi thở nóng rực mà anh thở ra phả vào mặt cô.
Dường như Giang Noãn cũng đã say, cô chủ động ôm chặt cổ anh.
Sắc đêm càng ngày càng đậm, tiếng ve bên ngoài vang lên không ngừng, trong phòng không ngừng vang lên âm thanh nóng bỏng quấn quýt triền miên.