Mục lục
Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Noãn lập tức nín thở khi nghe thấy giọng nói của Trương Hân, càng nghe những gì Trương Hân nói cô càng sợ hãi.

Trương Hân vậy mà lại mua kẻ giết người!

Người đang nói chuyện với Trương Hân là một người đàn ông có giọng nói rất thô lỗ và khàn giọng.

Hình như Trương Hân chỉ đạo người đàn ông này đi bỏ thuốc mê một phụ nữ béo, sau khi hôn mê thì cởi sạch quần áo người phụ nữ đó rồi lên giường và làm tình với anh ta. Sau đó còn nhờ người thông báo cho chồng của người phụ nữ béo, để chồng cô kia bắt gian trên giường, rồi lại bảo người khác thổi phồng tung tin này ra ngoài.

Trương Hân muốn để cho con đĩ đó sống dở chết dở như một con chuột qua đường bị mọi người la hét và đánh đập! Cô ta sẽ đưa cho người đàn ông một trăm đồng khi việc đó hoàn thành.

Giang Noãn nghe xong lập tức nổi cả da gà, rốt cuộc Trương Hân có bao nhiêu căm hận người phụ nữ béo kia, hận đến mức sẽ ra tay ác độc như này. Thanh danh của người phụ nữ bị hủy hoại, chẳng phải tương đương với việc để cô ta chết sao!

Tuy nhiên, Trương Hân trong truyện là một người so đo từng tí và có thù tất báo, bất cứ ai chọc tức cô ta sẽ có kết cục thảm hại. Ví dụ như “cô” trong truyện và vợ của Triệu Chấn Dương ở kiếp trước, không ai trong số họ có kết cục tốt đẹp.

Bây giờ Trương Hân đang nói kế hoạch chi tiết với người đàn ông đó, cô không định tiếp tục nghe nữa và chuẩn bị rời đi.

Dưới châm vang lên một tiếng "lách cách" rất vang, cuộc trò chuyện giữa Trương Hân và người đàn ông đột ngột kết thúc.

Cô vô tình giẫm phải một cành cây trên mặt đất!

"Ai? Ai đang ở đó? Đi ra cho tôi!" Giang Noãn nghe thấy giọng Trương Hân tràn đầy cảnh giác.

Phản ứng đầu tiên của cô là chạy! Giang Noãn lao đến một con hẻm khác như một con mèo bị giẫm phải đuôi, dang chân liều mạng chạy.

Trong mắt Trương Hân lóe lên sát khí, cô ta lập tức đi về phía nơi phát ra âm thanh, trên mặt đất có một cành cây gãy làm đôi, rốt cuộc là ai? Cô ta và người đàn ông nhanh chóng tách khỏi nhau và đuổi về phía hai con hẻm.



Giang Noãn dùng hết sức liều mạng chạy về phía trước, trong lòng vừa chạy vừa gào thét, đúng là tò mò mà hại chết con mèo! Sao con hẻm này dài thế! Sẽ không bị nữ chính đuổi theo đấy chứ!

Trương Hân đang đuổi theo hướng của Giang Noãn, khi đến con hẻm dài thì cô ta chỉ còn nhìn thấy chiếc quần đen và giày đen chạy rẽ vào góc. Cô ta hoàn toàn không thể phân biệt được là nam hay nữ, vì vậy cô ta nhanh chóng tăng tốc độ để bắt kịp.

Giang Noãn thật sự không còn sức mà chạy, mũ che kín mặt bị rớt xuống treo quanh cổ, lúc này khuôn mặt cô hoàn toàn không có che đậy, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ bị lộ.

Lúc này, cô nhìn thấy cánh cửa phía trước bên phải đang mở, cô còn nhìn thấy một người đàn ông mặc quân phục thẳng tắp bước ra, vừa hay người đàn ông đó quay đầu về phía cô liếc nhìn cô.

Hứa Yến?!

Đếch quan tâm nhiều nữa, sinh mệnh quan trọng hơn. Cô hít một hơi rồi lao về phía Hứa Yến, bởi vì tốc độ nhanh và va chạm mạnh, cô không thể dừng lại nên chỉ có thể ôm eo Hứa Yến để ổn định bản thân, hai người áp sát vào nhau không để lại khoảng cách.

Hứa Yến cũng nhận ra Giang Noãn, anh không ngờ Giang Noãn đã xông thẳng về phía mình, còn chưa kịp phản ứng thì đã bị cô ôm chặt lấy eo, anh bị đụng vào lui về sau mấy bước, lùi trở lại trong sân.

Anh có thể cảm nhận được sự lên xuống dữ dội của lồng ngực cô gái áp đang vào cơ thể anh, cọ xát vào cơ thể anh. Anh cảm thấy nóng bừng mà không có lý do, đang định đẩy cô gái ra khỏi mình.

Không ngờ sau khi Giang Noãn đứng vững đã nhanh chóng tách khỏi anh, sau đó nhanh nhẹn đóng cửa lại.

Anh cau mày, khi anh muốn hỏi cô đang làm gì thì bị một đôi tay yếu ớt như không xương bao phủ lên môi.

Anh lạnh mặt muốn kéo tay cô ra, khi rũ mắt xuống, anh nhìn thấy mặt cô gái nhỏ nhắn trước mặt đang đỏ bừng, trên trán có mồ hôi lấm tấm. Cô đưa ngón trỏ lên môi ra hiệu cho anh im lặng, không được phát ra tiếng, ánh mắt đáng thương nhìn anh. Anh lập tức kinh ngạc trừng mắt, hai tay lẳng lặng buông xuống, để cho cô gái che miệng mình.

Giang Noãn nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Hứa Yến nên chậm rãi buông lỏng, cô sợ Hứa Yến lên tiếng sẽ thu hút Trương Hân, vì vậy cô vô thức đưa tay lên bịt chặt miệng anh.

Cô nhớ lại lần trốn thoát ly kỳ vừa rồi, tim cô bây giờ vẫn đập thình thịch, sợ chết khiếp. Trương Hân đáng sợ quá, phù... Không biết Trương Hân có nhìn thấy mình không, may mà cô nhanh trí thay đổi được cách ăn mặc, không thì toang rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK