Mục lục
Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khuôn mặt người nào đó lạnh đơ , tức giận châm chọc nói :"Em lại muốn đi tìm người đàn ông kia ?! Ha ha , anh nghĩ hắn ta bây giờ chắc vẫn đang ngồi khóc ở nhà đấy !"

Vũ Nghê muốn rời đi , nhưng bước kế tiếp phải dừng lại

"Nói cho em biết , Tưởng Vũ Hàng thật chất không xứng với em , sự lựa chọn này hoàn toàn sai lầm !" Lạc Ngạo Thực giận dữ hét lớn

Lúc bước chân của cô gần đến cửa , điện thoại của Lạc Ngạo Thực chợt vang lên

"Tôi nghe . . . . . ."

Vũ Nghê kéo cánh cửa , chạy khỏi tòa nhà

Khi cánh cửa đóng lại , cũng là lúc Lạc Ngạo Thực lên tiếng :"Chăm sóc Lạc Dật , bắt nó phải làm bài tập về nhà , không được để nó chơi game !"

****************************************************

Vũ Nghê mang theo Hoan Hoan về đến nhà , liền thấy chiếc xe quen thuộc dừng ở dưới

Trong đầu của cô trở nên căng thẳng , đau lòng tự trách :"Hoan Hoan , con lên nhà trước đi , ngoan !" Vũ Nghê vỗ vỗ sau lưng con gái

"Vâng ạ . Mẹ , lát nữa gặp !" Hoan Hoan khéo léo hôn mẹ một cái , sau đó chạy về phía cửa nhà

Vũ Nghê đi qua phía xe , kéo cửa ra.

Trong nháy mắt , một dòng khói nhẹ đập vào mặt , giống như xe bị cháy bên trong . Khuôn mặt đẹp trai mang theo nhiều khổ sở , chỉ thấy anh ta trầm mặc

"Thật xin lỗi !" Rốt cuộc cô cũng chỉ biết nói lời này

Tưởng Vũ Hàng quay đầu nhìn Vũ Nghê , cặp mắt chuyển sang đỏ ngầu , nhàn nhạt nói :"Anh bây giờ chẳng còn gì cả . Em lẫn MBS , đều là của Lạc Ngạo Thực rồi ! Ha ha , mấy năm qua vì MBS , anh đã bỏ ra biết bao công sức . Kết quả chỉ một cái nhấc tay , nó trở thành của Lạc thị ngay . Những cổ đông trong công ty , chỉ vì chút ít lợi lộc , mà tự mình bán đi cổ phần trong tay , chuyển nhượng cho hắn ta . Chẳng lẽ , bọn họ không tin năng lực của anh ?!"

". . . . . ."

"Còn em nữa , Vũ Nghê , em cũng không tin anh sao ?! Không tin anh có thể mang lại hạnh phúc cho em ?!" Hắn thất vọng quát um lên , dùng tay tự dập tắt điếu thuốc đang cầm

Vũ Nghê chỉ biết nhìn hắn , bây giờ có nói gì thì cũng muộn màng , ít nhiều chỉ có thể cố gắng an ủi mà thôi

"Vũ Nghê , trở lại bên cạnh anh. . . . . ." Tưởng Vũ Hàng nắm chặt cánh tay Vũ Nghê , hơi cầu khẩn nói :"Những đồng nghiệp trong MBS không ai không biết em là bạn gái của anh . Nếu ngay cả em cũng bỏ anh mà đi , thật đúng là trò đùa cho mọi người"

Vũ Nghê chăm chú nhìn Tưởng Vũ Hàng , sau đó từ từ mở miệng :"Nhưng mà , em không yêu anh !"

"Anh hiểu , thậm chí anh còn biết rõ , em vẫn yêu Lạc Ngạo Thực . Nhưng là , anh cầu xin em , ít nhất lúc này đừng nói lời chia tay . Em có thể cho anh thời gian , được không ?! Nếu tin này được truyền ra , không những anh mất đi cả chì lẫn chày , mà còn bị người khác chê cười . Dễ dàng tiếp nhận công ty , đến cuối lại rơi vào tay kẻ khác . Những người từng ủng hộ anh , không ngờ lại kết hợp chơi anh. . . . . . Trong một đêm , đều bị phản bội . Vũ Nghê , nói cho anh biết , có phải anh không đủ năng lực ?!"

"Không đâu , anh làm rất tốt. . . . . ."

"Nếu đúng là rất tốt , vậy sự việc tại sao thế này ?!" Khóe mắt của Tưởng Vũ Hàng bắt đầu rơi lệ "Anh. . . . . . không muốn mất em. . . . . ."

Vũ Nghê không nói gì , chỉ nhìn Tưởng Vũ Hàng

Từ chối ?! Phải làm thế nào đây , bây giờ là thời điểm anh ấy cần được an ủi . Cảm giác này ép cô thở không nổi

Cô nên xử sự thế nào đây . . . . .

"Cùng lên nhà ăn tối đi , em giới thiệu con gái cho anh biết !" Vũ Nghê khôn khéo trốn tránh đề tài !

Tưởng Vũ Hàng vô thức gật đầu

Khi Tưởng Vũ Hàng vừa mới xuống xe , cũng là lúc Quan Tĩnh đi tới , mặt lo lắng nhìn hắn :"Tưởng tổng , đừng quá đau lòng , chuyện MBS tôi cũng nghe qua , em sẽ giúp anh. . . . . ." Nghĩ biện pháp !

"Quan Tĩnh , cám ơn em đã quan tâm !"

"Quan Tĩnh , hôm nay cậu về sớm thật !" Vũ Nghê kỳ quái nhìn chiếc áo khoác màu xám tro :"Cậu không trực ban ư ?!"

Quan Tĩnh giật mình , mở ra môi mọng , cười với Vũ Nghê :"Người tình hẹn gặp , nên tớ xin nghỉ !" . Quan Tĩnh liếc mắt nhìn Tưởng Vũ Hàng một cái , sau đó quay sang Vũ Nghê

"Ra vậy. . . . . ." Đề tài nhạy cảm khiến Vũ Nghê không biết nói gì , một hồi lâu cô mới lên tiếng :"Vậy cậu mau đi đi ~!"

"Ai da , không sao đâu . Hai người cứ đi lên trước . Tớ đợi ở đây một lát !" Quan Tĩnh ngượng ngùng , ánh mắt cong lên

"Vậy thì lên nhà tớ đi , sẵn tiện giới thiệu con gái với mọi người luôn !"

"Không , không , tớ không muốn quấy rầy hai người !" Quan Tĩnh nhanh chóng từ chối , giọng điệu hơi khác thường

Vũ Nghê bối rối nhíu lại đôi mi , trong mắt tràn đầy nghi ngờ :"Quan Tĩnh , cậu làm sao vậy ?!"

"Không cần phải như vậy , chúng ta cùng nhau lên thôi !" Tưởng Vũ Hàng vội vàng nói , sau đó kéo cánh cửa nhà trọ

"Hai người đã không sợ bị quấy rầy , vậy đừng trách tớ ăn chực đấy nha !" Quan Tĩnh mỉm cười

"Ha ha , tối hôm qua tớ chưa có dịp nhìn ngắm Hoan Hoan , để xem con gái của cậu xinh thế nào , có phải là một cô bé hoàn mỹ hay không ?!" Quan Tĩnh vừa tiến vào thang máy vừa huyên thuyên bất tận

Cô ấy luôn nói về người tình bí mật của mình , khiến cho Vũ Nghê vô cùng lúng túng . Có Tưởng Vũ Hàng ở đây , làm Vũ Nghê lại không biết phải đối mặt thế nào :"Quan Tĩnh , dường như cậu rất vui vẻ , tựa như người đang uống say vậy !"

Quan Tĩnh nhìn lên thang máy , nụ cười bỗng dưng cứng đờ :"Ha ha. . . . . . Vậy sao ?! Bị cậu phát hiện rồi . Vũ Nghê , mấy ngày nay , anh ấy đều nói yêu tớ . . . . . ."

"Ồ , chúc mừng cậu !" Cảm giác da đầu của Vũ Nghê gần như tê dại , Quan Tĩnh có phải uống quá nhiều rượu hay không ?!

"Ha ha , nhưng mà hành động của hắn như muốn chia tay !" Những giọt nước mắt chợt chảy xuống . . . . . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK