Mục lục
Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bùi Chấn Lương vừa mới khuyên bảo, ngoài cửa lớn liền vang lên tiếng chuông cửa!

Người giúp việc ra mở cửa, vừa mới định hỏi, người bên ngoài hùng hổ đem đẩy người giúp việc sang một bên."Tránh ra!"

Triệu Nguyệt Nga tiến vào trước tiên, Bùi Tạp Tư và Tư Vũ đi theo đằng sau! Đương nhiên không phải bọn họ đến để đánh nhau, mà là hi vọng có thể giảm bớt khắc khẩu! Cho dù nói như thế nào, đây chính là một tình huống rất kỳ quái, không phải sao!

"Này, các người là ai vậy? Sao lại có thể xông vào nhà như vậy?" Người giúp việc đuổi theo ở phía sau hỏi!

Hai người ngồi ở trong phòng khách nhìn ra cửa, khi thấy người xông tới lúc đó, Hoàng Mai Diễm chợt dừng bước chân, xoay người nhìn về phía người đàn ông bên cạnh!

Bùi Chấn Lương nhíu mày thật mạnh, liếc mắt nhìn bà vợ mình một cái thật phiền chán, quay sang con trai hỏi giọng trách cứ: "Bùi Tạp Tư, con đưa mẹ con đến chỗ này làm gì?"

"Ông đừng mắng con trai, là tôi bảo nó đưa tôi tới đây!" Triệu Nguyệt Nga phẫn nộ hét lên, nổi giận đùng đùng từng bước một tiến vào trong phòng tới gần người ở bên trong. "Tôi cũng có thể đến xem đức ông chồng của tôi đã dựng biệt thự nhỏ ở bên ngoài như thế nào chứ "

Vẻ mặt bi thương nhưng bà vẫn cố ý cười, dùng ánh mắt 'Thưởng thức' quét nhìn quanh trong phòng một đường, nụ cười càng thêm châm chọc."Ha ha, thật không sai, xa hoa, hoa lệ, ấm áp, mộng ảo ... lại có thêm một hồng nhan tri kỷ săn sóc thật ôn nhu, khó trách trái tim đức ông chồng của tôi không thể nào quay về lại ở trong căn nhà kia..."

Không phải bà muốn tới đây để làm ầm ĩ, bà không phải là người đàn bà chanh chua, nếu như bà muốn ầm ĩ có thể nói, bà đã ầm ĩ từ tám trăm năm trước, hà tất phải chờ tới tận bây giờ?

Nhưng mà ở trong hoàn cảnh này, loại tình huống này , cho dù bà không muốn làm ầm ĩ, người chồng của bà cũng đã coi bà như là người đàn bà chanh chua tới gây sự, tự tạo ra mâu thuẫn rồi. Bùi Chấn Lương cực kỳ mất hứng chỉ về hướng cửa gỗ màu đỏ nặng nề ở phía sau, quát lớn đầy căm hận: "Các người ... tất cả đều đi ra ngoài cho tôi, nơi này là nhà của Hoàng phu nhân, các người tới nơi này cãi vã cái gì?"

Trong người đầy áy náy Hoàng Mai Diễm ngăn cản lôi kéo Bùi Chấn Lương, ra sức lắc đầu."Không nên quát như vậy, đây là lỗi của em, người sai là em!" Bà khẩn trương xoay người lại, nhận lỗi với Triệu Nguyệt Nga: "Bùi phu nhân, đã trải qua nhiều năm như vậy, thật có lỗi với chị, thật xin lỗi ... "

"Thật có lỗi, cô nói với tôi thật có lỗi thì có tác dụng sao? Nếu như cô thật sự cảm thấy mình đã sai rồi, cô nên sớm rời khỏi chồng của tôi mà không phải để qua nhiều năm như vậy rồi mới phải!" Triệu Nguyệt Nga nói năng có khí phách nói trách móc, tức giận nhìn Hoàng Mai Diễm rồi lại nhìn chồng của mình, khi đó hai mắt đã đỏ bừng!

"Tôi...” một câu nói, khiến Hoàng Mai Diễm á khẩu không trả lời được!

"Triệu Nguyệt Nga, bà nói đã đủ rồi chứ? Bắt nạt người cũng đã bắt nạt đủ rồi chứ? Đã đủ rồi, mời bà có thể đi được rồi đấy?" Lo lắng cho sức khỏe của Hoàng Mai Diễm, giọng điệu của ông càng ngày càng kém! Nếu còn tiếp tục ầm ĩ như vậy, ông thật sự sợ bà lại bị thổ huyết lần nữa!

Dưới tình huống như vậy, chồng của mình vẫn một mực che chở cho bồ nhí, người làm vợ như bà nên có bao nhiêu bi ai!

Đứng ở một bên Tư Vũ có thể cảm giác thấy lúc này mẹ chồng mình thật thống khổ, ngay cả trái tim cô cũng đã vỡ tan nát rồi. Mẹ Hai tuy là người đau khổ, nhưng là mẹ chồng mới hẳn là người đau khổ nhất. Cô muốn mở miệng nói chuyện, nhưng cô biết cô không có tư cách này!

Triệu Nguyệt Nga rưng rưng nhìn chồng của mình, nghẹn ngào nhưng lại kiên cường nói: "Ông sai rồi, không phải tôi tới đây để làm ầm ĩ! Tôi tới đây chỉ cầu xin Hoàng Mai Diễm, cầu xin cô ấy có thể chiếu cố tới cảm xúc của người làm mẹ này ... cầu xin cô, hôn lễ của con trẻ cô sẽ không xuất hiện, có thể chứ?"

Vẫn rơi lệ Hoàng Mai Diễm chợt ngẩn ra, khó hiểu, rời ánh mắt về phía người đàn ông, rồi lại nhìn về phía Bùi phu nhân."Bùi phu nhân, hình như chị đã hiểu lầm, hôn lễ của con trẻ, tôi sẽ không tham gia ... "

"Vậy là tốt rồi, những chuyện khác của ông ấy tôi đây đều không quan tâm đến !" Triệu Nguyệt Nga nhẹ nhàng thở ra, cười bất đắc dĩ!

Đang lúc bà dự định rời đi, thời điểm Tạp Tư cùng Tư Vũ cuối cùng đều thở phào...

"Không, hôn lễ của Tạp Tư cùng Tư Vũ, em nhất định phải tham gia, anh nhất định muốn em tham gia! Không ai có thể ngăn trở, hơn nữa cũng không cần phải có bất luận kẻ nào đồng ý!" Bùi Chấn Lương vẫn kiên trì, lớn tiếng nói, hơn nữa ánh mắt còn khiêu khích nhìn bà vợ của chính mình!

"Bùi Chấn Lương, ông muốn thế nào? Tôi nói cho ông biết, buổi hôn lễ kia có cô ta sẽ không có tôi..." Triệu Nguyệt Nga uy hiếp nói!

"Mẹ ..." Bùi Tạp Tư khẩn trương kéo lại mẹ của mình.

Hoàng Mai Diễm cũng luống cuống, bà kéo Bùi Chấn Lương lại: " Hôn lễ của Bùi Tạp Tư và Tư Vũ em sẽ không đi, với thân phận này thì em đi làm gì chứ? Anh muốn em xuất hiện ở trước mặt mọi người để dọa người khác có phải hay không?"

"Không, Mai Diễm, em nhất định phải tham gia, vì sao em lại không thể không tham gia hôn lễ của Tạp Tư cơ chứ, em là ... "

"Đủ rồi...” Bùi phu nhân hét to!

"Đủ rồi...” Đồng thời Hoàng Mai Diễm bên cạnh cũng hét to, ngắt lời Bùi Chấn Lương định nói."Tất cả các người đều đi ra ngoài hết cho tôi, ra ngoài, đây là nhà của tôi, tôi không chào đón các người ở lại trong này ..." vừa quát bà vừa ra sức đuổi tất cả bọn họ!

Triệu Nguyệt Nga ở phía sau, xoay người đi ra ngoài đầy tức giận! Lần lượt, mọi người cũng đều theo nhau ra ngoài ...

****************************** phân cách tuyến ******************************

Bởi vì sợ cha mẹ trong lúc đó lại tiếp tục xung đột trở lại, cho nên Bùi Tạp Tư cùng Tư Vũ cũng không lập tức rời đi ngay.

Về đến trong nhà, Triệu Nguyệt Nga tựa như gà trống thi đấu bị bại, liếc mắt một cái, nắm chặt tay con dâu, trốn ở trong phòng khóc nói: "Nhìn mẹ nghiêm khắc như vậy, đã cực kỳ dọa người, phải hay không? Kỳ thật mẹ mới thật sự là người đáng thương nhất. Bảo vệ cho hôn nhân, bảo vệ cho danh hiệu Bùi phu nhân thì có thể như thế nào đây? Trong lòng bố chồng con căn bản là không có mẹ, trong lòng ông ấy chỉ người phụ nữ kia thôi!"

Tư Vũ nghe mẹ chồng khóc lóc kể lể, trong lòng cũng khổ sở theo. Sự đau khổ của bà, bọn họ có thể lý giải được!

"Rõ ràng ông ấy ngủ ở bên cạnh, nhưng ở trong lòng, trong đầu đều chỉ nghĩ đến một người phụ nữ khác... Ha ha, con có biết bao nhiêu năm qua mẹ đã sống như thế nào không? Tâm tình của mẹ thế nào, vì sao ông ấy lại có thể luôn luôn không hề e ngại tổn thương mẹ chứ?"

"Mẹ, mẹ cực kỳ yêu ba ba, về sau ba ba sẽ hiểu rõ - - "

"Hiểu rõ thì có thể thế nào? Có thể thay đổi cái gì? Bởi vì hiểu rõ mà yêu mẹ sao? Cho dù ông ấy bởi vì vậy mà yêu mẹ, mẹ cũng không phải là thứ gì quý giá!" Triệu Nguyệt Nga vướng mắc nói, mà bà cũng là một người luôn vướng mắc, vướng mắc đến ngay cả lúc này bà cũng không biết là mình muốn cái gì - -

Một người không hề thích bà, chắc chắn là không thích, nhưng bà lại vì không phục mà không muốn buông tay! Cứ như vậy mỗi ngày tâm tình không vui, sống đầy buồn bực, cả đời cứ trôi qua như vậy!

Đáng hay không đáng, hiện tại gần như đã không còn quan trọng nữa rồi !

Nhưng mà, không cho người phụ nữ kia tới tham gia hôn lễ của con trẻ, là sự kiên trì cuối cùng của bà, không có lý do gì để cho cô ta đã cướp đi trái tim của chồng mình, giờ lại còn để cho người ấy lại cướp đi danh phận của bà ...

Nhìn tình cảm gút mắt trong lúc này của mẹ chồng, Tư Vũ nhàn nhạt thở dài một hơi, nhưng cô thì có thể nói cái gì, có thể làm cái gì được đây?

***************************** phân cách tuyến ******************************

Liên tục vài ngày liền đều không hề thấy mẹ đến thăm mình, gọi điện thoại tới cảm thấy tâm trạng của mẹ cũng không tốt, cho nên vừa đầy tháng Vũ Nghê khẩn trương đi tới nơi ở của mẹ mình!

Mới vừa vào đến cửa chính, đã nghe thấy phía bên hàng xóm tiếng người hầu nhà mẹ mình đang nói huyên thuyên với người hầu khác của nhà hàng xóm!

Bởi vì người hầu này cũng không biết Vũ Nghê, cho nên cô ta vẫn không kiêng nể gì lớn tiếng nói.

"Ai ôi, chủ nhân nhà ta mệnh mới tốt chứ, cũng thật hâm mộ bà ấy cực kỳ thủ đoạn nhé..., một đống tuổi vậy rồi mà còn có người bên ngoài thật giàu có! Hơn nữa người giàu có ấy đối xử với bà ấy thật sự tuyệt vời nhé... "

Người giúp việc của nhà bên khẩn trương hỏi: "Tuyệt vời như thế nào cơ? Nói một chút đi? Có phải là đưa tới quá nhiều kim cương, chi phiếu hay không ..."

"Cắt ..." Người giúp việc mặc quần áo màu sắc có hoa văn, hai cái bím tóc buộc lên, thể hiện biểu tình: 'Đều không phải, cô có tưởng tượng ra cũng không tưởng tượng được đâu."Tất cả đều rất thành tâm nhé, cái người giàu có này không chỉ có đưa tiền bạc giống đưa giấy cho bà ấy, hơn nữa cô có biết không? Hôm nay vợ lớn tới cửa làm ầm ĩ nhé, nhưng mà ông chủ này á..., cực kỳ che chở cho chủ nhân của tôi nhé! Làm cho vợ lớn đành tức giận mà bỏ đi...!"

Vũ Nghê đang muốn cắt ngang lời nói này của cô nhóc giúp việc kia, lại nghe thấy cô nhóc giúp việc nhà bên hỏi: "Hả - - "

"Hình như là chủ nhân của nhà chúng ta muốn đi tham gia hôn lễ con trai của người ta, nhưng bà vợ lớn không cho ... "

Cái gì? Mẹ muốn đi tham gia hôn lễ của Tạp Tư sao? Tại sao có thể như vậy?

Nhưng mà, chuyện này lát nữa có thể hỏi mẹ, hiện tại việc trước tiên bây giờ là cắt ngang lời nói của cô nhóc giúp việc này đã ."Xin hỏi nơi này là nhà của phu nhân Hoàng Mai Diễm sống phải không?"

Cô nhóc giúp việc khẩn trương thu hồi đầu lưỡi, nhìn về phía người khách. "Đúng vậy, người là - - "

"Cô vào báo có Vũ Nghê tới thăm bà - - "

"A..., tiểu thư, kia người đợi một lát...” cô nhóc giúp việc khẩn trương đẩy cửa đi vào trong biệt thự - -

************************** phân cách tuyến *******************************

Vốn cho là nhất định mẹ mình sẽ kinh ngạc ra cửa để đón mình, kết quả chỉ có cô nhóc giúp việc ra ngoài nói với cô: 'Mời vào' .

Tâm tình của mẹ rất tồi tệ!

Vừa mới vào cửa cô đã nhìn thấy mẹ mình đang cho cá ăn, quay lưng về phía cô!"Mẹ ... "

Hoàng Mai Diễm thu hồi vẻ mặt đau khổ."Sao con lại tới đây thế? Hôm nay mẹ đang định đi thăm con, đứa nhỏ thế nào, ai chăm sóc vậy?"

"Đã đầy tháng, con cũng đi đi lại lại nhiều nhiều một chút, mẹ chồng con đến, đứa bé cũng ngủ, cho nên con muốn tới đây thăm mẹ!" Vũ Nghê đặt hoa quả mua mang tới đặt ở trên bàn trà!

"Con nói con đến đây sao? Lại còn mua thứ gì đó? Con coi mẹ giống như người ngoài sao!"

Vũ Nghê cười cười, đi tới bên cạnh mẹ."Đâu có! Hôm nay con muốn một mình đến thăm mẹ, cũng là thuận tiện đi lại một chút. Ngạo Kiệt nói, ngày mai sẽ tới thăm mẹ ... "

"Được rồi, được rồi... con gái, con rể cũng không trách bà, cũng không xem thường bà, bà thật sự cực kỳ vui vẻ!

Vừa rồi, những lời của cô nhóc giúp việc nói vẫn vắt ngang trong lòng Vũ Nghê, nghĩ tới nghĩ lui, cô vẫn nghĩ nên nói với mẹ, hôn lễ của Tạp Tư và Tư Vũ, mẹ thật sự không nên xuất hiện!"Mẹ, con muốn nói chuyện với mẹ một chút..., mẹ đừng trách con nhé!"

"Con nói gì vậy, chúng ta là mẹ con! Mẹ làm sao có thể trách con đây?" Hoàng Mai Diễm kích động lau nước mắt, chờ con gái nói...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK