Mục lục
Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoan Hoan làm ồn ào một hồi lâu , sau đó rốt cục mệt đến mức “người ngã ngựa đổ” ngủ thiếp đi!

Kể xong hơn năm mươi chuyện cổ tích, Bùi Tạp Tư váng đầu hoa mắt ngã vật ra ở trên ghế sofa, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, hy vọng cho đầu óc thêm nhiều dưỡng khí hơn!

Tư Vũ để chân trần cuộn tròn ở bên kia ghế sô pha, ngây ngất uống cốc nước cam vừa mới ép xong, ngồi xem kênh giải trí nước ngoài trên TV. Đây là một chương trình phỏng vấn, người giới thiệu chương trình mặc tây trang, đeo cavat nơ, mang cặp kính râm đang phỏng vấn siêu sao quốc tế , cũng là người được rất nhiều phụ nữ coi là người tình trong mộng: Arnold Schwarzenegger.

"Ài, Arnold tuổi cũng đã cao, vậy mà vẫn còn sức quyến rũ giống như năm xưa vậy ..." Tư Vũ uống xong cốc nước cam ép nguyên chất, sau đó, buông một câu nói đầy mê đắm! Hừ, liên tục suốt vài ngày nay đều phải nghe câu “Ba ba rất đẹp trai, ba ba thực ưu tú”, thật sự là chuyện làm cho người ta cực kỳ buồn bực!

Không được, nhất định cô phải để cho Bùi Tạp Tư biết, so với anh, đàn ông ưu tú trên thế giới này vẫn có rất nhiều!

Cứ cho cô là một con quỷ hẹp hòi đi, lúc này cô chính là cố ý muốn khen ngợi người đàn ông khác ở ngay trước mặt anh đấy!

Tư Vũ làm bộ chuyên chú xem tivi, thỉnh thoảng lén nhìn về phía ghế sô pha ...

Bùi Tạp Tư không ư hừ một tiếng, vẫn nằm không nhúc nhích ở trên ghế sofa.

Uh`m?

Sao lại thế này? Chẳng lẽ anh không nghe thấy sao?

Được rồi, vậy thì cô lại cố ý kích thích anh một lần nữa xem sao."Oa, đàn ông ưu tú phải giống như Arnold thế chứ, bất cứ khi nào xuất hiện bộ dáng đều giống như rồng như hổ thế kia... "

Lúc này trong đầu Bùi Tạp Tư đang thiếu dưỡng khí nghiêm trọng, anh quay mặt sang hỏi vẻ không phục: "Chẳng lẽ bộ dáng anh không có lúc nào giống như rồng như hổ sao Làm sao em cứ một mực xem đàn ông khác ở trong TV mới được chứ?"

Khiêu khích cuối cùng đã được đối phương đáp lại , nhưng như vậy mới chỉ là có vẻ có ý tứ thôi. Tư Vũ làm bộ như đang bị hãm nhập vào trong chương trình, chỉ ngắm nhìn Arnold, hoàn toàn không có ý định nhìn dáng vẻ của anh: "Cả ngày luôn luôn đối mặt với một người đàn ông không đứng đắn phát ngấy lên được? Xem người trong tivi để thay đổi khẩu vị!"

"Làm cái gì vậy, có phải em có ý định tức giận anh hay không? Lão đàn ông kia đã quá nhiều tuổi rồi, vậy mà em cũng xem được? Anh nói cho em biết, em đừng nhìn cơ thể anh ta lúc này vẫn có còn cường tráng như vậy, anh dám nói linh kiện bên trong của anh ta nhất định đã sớm lão hóa rồi, có lẽ cũng đã không thể quan hệ được nữa rồi ấy chứ!" Giọng của Bùi Tạp Tư khô khốc khàn khàn nói lại vẻ không phục!

Trong lòng Tư Vũ cười như điên, trời ạ, thật đúng là chỉ có anh mà thôi, lời khó nghe nào anh cũng đều có thể nói ra được, thật đúng là một người đàn ông nhỏ mọn mà!

"Tạp Tư, anh nói như vậy có phần đả kích lòng người đấy nhé..., chuyện không bằng không chứng, tốt nhất là anh không nên nói lung tung!"

"Cắt, em không tin thì thôi!" Bùi Tạp Tư xốc lại tinh thần nói cứng cỏi, khụ khụ, cái miệng của anh thật sự là quá tuyệt đi. Cô gái này chỉ chiếu cố bản thân thôi, mình uống nước trái cây mà cũng không làm cho anh một ly để uống! Thật sự là muốn chọc giận anh sao, lão đàn ông nước ngoài kia có cái gì để mà nhìn cơ chứ, vậy mà cô vẫn cứ một mực khiêu khích anh, việc này không phải cố ý để cho anh ghen hay sao, để cho anh không cao hứng được nữa hay sao?

"Oa, Tạp Tư, có phải lúc này anh đang mệt chết đi được hay không hả? Em thấy bộ dáng của anh cực kỳ mỏi mệt!" Tư Vũ từ trên ghế sofa nhảy xuống, sau đó đến bên cạnh anh cố ý nói.

Hừ hừ, cô nhóc quỷ quái này, vậy mà lại biến đổi sang cách này nghĩ muốn làm tổn hại anh sao? Anh đâu phải là đồ ngu ngốc! Hừ, nhất định anh sẽ không cho cô cơ hội này đâu."Anh ư, làm sao anh lại có thể mệt được chứ? Nếu như không tin, em có thể chui vào dưới thân anh xem, anh sẽ lập tức dùng thực tế để chứng minh cho em xem rốt cuộc anh có mệt hay không!"

"Sắc quỷ!" Cô liên tục đập vào ngực anh, giọng gắt gỏng!

Bùi Tạp Tư lập tức cầm nắm tay nhỏ của cô, làm bộ muốn kéo cô về phía cơ thể mình.

Anh dùng lực kéo cô thật, thân thể của Tư Vũ lập tức bị anh nhẹ nhàng kéo đến dưới thân, Tư Vũ kinh hô một tiếng."Này, anh định làm gì vậy...?"

"Đến đây để anh thử “sắc” cho em một phen nhé? Nếu không em, cô bé hư này, anh muốn để cho em nghỉ ngơi, trong lòng em đã nghĩ lung tung, như vậy thật không nề nếp, anh đương nhiên không thể để cho em nhàn rỗi nữa!" Bùi Tạp Tư vừa xoay người đặt cô qua một bên, vừa đưa tay vào giữa muốn lôi chiếc quần lót của cô ra!

Động tác của anh khá lưu loát, mà Tư Vũ chỉ cười cũng không hề ngăn cản anh: "Nói nhỏ chút nào... - - "

"Yên tâm, con gái chúng ta nhất định sẽ không tỉnh đâu. Khà khà, con bé thật đúng là giống như cha nó vậy, buổi tối lúc đi ngủ là ngủ ngay!" Mấy ngày nay ở chung với hai mẹ con anh đã hiểu rõ thói quen, thời gian làm việc và nghỉ ngơi của con gái!

"Hừ, nhìn xem, anh có vẻ đắc ý nhỉ?" Sắc mặt Tư Vũ đỏ bừng, nhìn lên đỉnh đầu đối phương nói khiêu khích."Vốn dĩ là em thấy anh rất mệt , muốn để cho anh nghỉ ngơi một chút ... "

Bàn tay to của Bùi Tạp Tư đã thăm dò vào đến chỗ dưới váy cô, vuốt ve chỗ da thịt nhẵn nhụi."Anh lại không có cảm giác mình mệt ở chỗ nào!" Đánh chết, anh cũng sẽ không thừa nhận, anh bị chính con gái mình làm cho trở thành mỏi mệt không chịu nổi!

"Kể một mạch 50 chuyện cổ tích, vậy mà anh không mệt à?" Tuy cô không ở trong phòng với con gái, nhưng ở bên ngoài cô vẫn có thế nghe thấy.

"Cắt, cái này có gì là mệt?" Bùi Tạp Tư nói ra vẻ không sao cả nói."Anh đã từng kể một mạch hơn một trăm câu chuyện cười đấy, 50 chuyện cũng không phải chuyện gì ghê lắm?" Lúc này, bàn tay to của anh đã đụng đến quần lót của cô, chỉ cần kéo một cái...

"A? Anh đã kể một trăm câu chuyện từ bao giờ vậy? Hồi còn nhỏ sao?" Tư Vũ tò mò hỏi!

Hiện tại tất cả tinh lực của Bùi Tạp Tư đều đã chìm vào trong dục vọng, đối với câu hỏi của Tư Vũ, tuyệt nhiên không có cần suy nghĩ nhiều đáp luôn đáp: "Không phải , ngay trước đây không lâu thôi, anh kể cho một cô bé con nghe một mạch một trăm câu chuyện!"

"Vậy cô bé nhỏ kia là con cái nhà ai vậy?" Ánh mắt của Tư Vũ thoáng giật giật!

Mà Bùi Tạp Tư hoàn toàn không nghe được vấn đề của cô, chỉ lo cởi chiếc quần lót của cô ra. Đang lúc kéo xuống, chuẩn bị “Bá Vương ngạnh thượng cung” cũng là lúc cảm xúc của Bùi Tạp Tư thiếu chút nữa rớt xuống. Anh không dám tin ghé mặt đến sát nơi bụng dưới của cô, cẩn thận xem xét quần lót của cô.

Nhìn thấy rất rõ ràng nơi bên trong... mặt trên của quần có cái gì đó... Xác định thứ kia là cái gì, khi đó, anh hổn hển đem sức nặng toàn thân của mình đặt lên trên người Tư Vũ tựa như trả thù, ra sức cù cô: "Lạc Tư Vũ, đồ yêu nữ này, em vậy mà cố ý đùa giỡn anh hả, biết rõ là hôm nay anh sẽ không thể làm được cái gì, thế mà em lại không nói cho anh biết! Em cố ý để cho dục hỏa đốt người anh, đúng không?"

"Ha ha ..." Tư Vũ bị anh trêu đùa nên thở hồng hộc."Đừng có làm loạn mà, em cũng không hề cố ý? Vừa rồi em quên mà!" Cô khẩn trương nói dối!

"Có quỷ mới tin lời em nói, rồi xem, sau này anh sẽ trả thù em thế nào nhé!" Bùi Tạp Tư nói giống như ma quỷ vậy, trong ánh mắt tràn ngập âm mưu trả thù!

"Ha ha ..." Tuy Tư Vũ vẫn cười, nhưng trong lòng vẫn đã hình thành một bóng mờ, tới cùng là anh đã kể chuyện xưa cho người nào vậy? Anh có thể kiên nhẫn với con gái nhà người ta như vậy sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK