Mục lục
Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh sao có thể là loại người đấy ?!" Lạc Ngạo Thực nhíu mày , không đồng ý , quát nhẹ . Đùa chứ , có bao nhiêu phụ nữ tự nguyện chủ động dâng hiến cho anh , anh cần gì phải dùng thủ đoạn ?! Nói đi thì phải nói lại , để tránh cho các người đó vì mình không phải u đầu mẻ trán , tốt nhất là nên tránh xa !

“Nhưng anh và Bùi Tạp Tư đều là bạn tốt từ nhỏ , tính cách sẽ có phần tương tự , cậu ta xấu xa như vậy , chắc gì anh đã khá hơn ?! Theo lý mà nói , ảnh hưởng không nhiều cũng ít !” Ha ha , chỉ cần mình dẻo miệng một tý , nói dễ nghe một chút , thể nào người nghe cũng sẽ chấp nhận .

Lạc Ngạo Thực nheo lại cặp mắt , kích động nghĩ tới :”Tên khốn ấy rõ ràng biết Tư Vũ đã có gia đình , cậu ta làm vậy sẽ khiến Tư Vũ đau lòng !”

Cô nằm trên lồng ngực anh , thở hổn hển . Khổ sở hay không chỉ có Tư Vũ mới biết , hơn nữa bằng vào trực giác của phụ nữ , cô tin tưởng rằng Tư Vũ nhất định là thích Bùi Tạp Tư , điều này không thể nghi ngờ.

“Thật sự em rất hâm mộ Tư Vũ , có người anh trai tốt như anh . . . . . .” Trong lúc lơ đãng , thốt lên lời nói từ trong trái tim .

Những lời này khiến Lạc Ngạo Thực rất tò mò , đúng rồi , tuổi thơ của cô , anh không hề hay biết . . . . . .

“Kể cho anh nghe chuyện lúc nhỏ của em , được không ?!" Một câu cảm thán bất chợt lại dễ dàng xua đi cơn giận của anh , anh khẩn trương muốn biết về cô khi nhỏ .

Đây là lần đầu tiên anh mở miệng hỏi cô về chuyện xưa , khiến cho cảm xúc của cô trăm mối ngổn ngang , không biết nên nói cái gì , bắt đầu phải kể từ đâu

Cô im lặng hơi lâu , có vẻ kích động , anh bắt đầu suy nghĩ có nên áp dụng trò chơi ‘anh hỏi em đáp’ ?!

“Cha và mẹ vợ ly hôn khi em còn mấy tuổi ?!" Chuyện này giống như đề tài đàm tiếu , nghe nói cha vợ ly hôn là bởi vì có người phụ nữ khác ~ bà ta chính là Chu Lệ Hoa —— lại có tiền sử góa phụ giàu có

“Lúc đó em mới chín tuổi !” Vũ Nghê nằm ở trên lồng ngực Lạc Ngạo Thực , nhỏ giọng đáp

“Nghe nói em còn một cô em gái ?! Khi ấy mẹ em dẫn theo em gái rời đi đúng không ?!”

“Vâng . . . . . .” Nói tới đây , cô không còn kìm chế được , nước mắt ngấn lệ , tuôn trào :”Lúc đó em cũng muốn cùng đi với mẹ , nhưng mà . . . . . .” Vũ Nghê đột nhiên ngừng lại , không muốn nói tiếp . Khi ấy vì cha muốn giữ một người con bên cạnh , sợ rằng em gái cực khổ , thế là cô đành tự nguyện theo cha .

Đã thế còn giả vờ nói sống cùng với cha sẽ tốt hơn , bởi vì cha có tiền bạc , dư dả , ít nhiều cũng được sung túc . Chính vì câu nói này nên mẹ cô không quay về nữa , mang theo em gái bay qua bên Mỹ , về sau biệt tăm . . . . . .

Đến nay cô cũng không biết tin tức gì về mẹ và em gái mình

“Chu Lệ Hoa . . . . . . Là người phụ nữ có chút khắc nghiệt. . . . . .” Anh khéo léo nói , dù sao cũng là mẹ kế của cô . . . . . .

“Một chút thôi ư ?! Anh nói có phần nể mặt bà ta quá rồi , hay vì bà ta có quan hệ mật thiết với gia đình anh ?!" Vũ Nghê ngồi dậy , bất bình đòi hỏi ‘công bằng’

Anh chê cười , châm chọc :”Anh chưa từng nghĩ thế . . . . . . Cũng Không liên quan mức độ thân thích !” Mẹ của anh là Chu Hân Lan cùng với Chu Lệ Hoa đích thị là có quan hệ họ hàng !

Vũ Nghê cong lên cánh môi , nhìn chằm chằm cái gối bên chân :”Khắc nghiệt mà anh nói có thể hình dung thế này , đơn giản vì quá xấu xa độc ác . . . . . .” Bây giờ nghĩ lại , hầu như tất cả lòng dạ của người họ Chu đều rất ích kỷ !

Đây là lần đầu tiên anh thấy cô oán trách ‘người khác’ cay nghiệt , có thể hiểu được chính Chu Lệ Hoa khiến cô tổn thương không ít :”Bà ta đã ngược đãi qua em ?!” Thật sự anh rất muốn biết , rốt cuộc bà ta đã làm gì với vợ của mình ?!

“Ngược đãi qua ?!” Thanh âm có chút tức giận , nghe qua đã biết không phải là một , hai lần :”Thôi , đều là chuyện đã qua , em không muốn nhớ tới . . . . .”

“Bà ta không cho em ăn cơm sao ?! Hay là đánh đòn em ?!” Không biết vì sao trực giác của anh mách bảo mẹ ghẻ luôn luôn hành xử như thế , chẳng lẽ là nội dung thường ngày trong phim ?! À , không thể nào , anh chưa bao giờ đụng tới phim kịch , hình như là . . . . . .

Đâu chỉ là không cho ăn cơm , tiền hàng tháng với tiền xe bus cũng bị cướp đi . Đâu chỉ là đánh , còn có thể nhốt cô ở trong phòng tối .

“Chu Lạc San cũng bắt nạt em sao ?!” Anh lại hỏi , câu chuyện này giống như đã từng nghe qua ở đâu , hình như bởi cô gái nhỏ khi xưa , trên miệng luôn mắng mẹ kế độc ác , em gái xấu xa .

Vũ Nghê giật mình , nghiêm túc nghe kỹ vấn đề anh hỏi , chẳng lẽ anh nghĩ đến cô lúc nhỏ ?! Lần nữa đưa mắt nhìn về phía anh ——

“Tại sao anh lại hỏi em như vậy ?! Thế nào , trước kia anh cũng từng ngược đãi trẻ con sao ?!” Cô giả vờ cười giỡn , che giấu lo lắng của mình

“Anh ngược đãi trẻ con ?! Ha ha , yên tâm , anh chưa từng nghĩ mình sẽ làm cha ghẻ của ai !” Lạc Ngạo Thực cũng cười đáp trả

Vũ Nghê khẩn trương hỏi tới :”Vậy làm sao anh biết Chu Lạc San bắt nạt em ?!”

Quả nhiên , câu chuyện mẹ kế muôn hình vạn trạng , đâu đó điều có điểm tương đồng .

Trong lòng anh chợt nhói đau , vì anh biết rõ Chu Lạc San là loại con gái gì , chuyên ăn hiếp người khác , tính cách điêu ngoa .

“Anh nói , nói đi . . . . . .” Vũ Nghê kéo tay của Lạc Ngạo Thực , cố hỏi để xem anh có còn nhớ tới cô gái nhỏ khi xưa hay không

Lạc Ngạo Kiệt cắn cắn môi mỏng ,đầu lông mày nhìu lại , không nghĩ ra phải nói những gì :”Anh thuận miệng hỏi thôi !”

“. . . . . . Ghét . . . . . .” Vũ Nghê thất vọng đáp , xem ra anh ấy không nhớ .

Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn khổ sở, lại nghĩ vì mình gợi lên quá khứ đau buồn của cô , chợt anh ôm chặt cô vào lòng , nhỏ giọng bên vành tai trắng noãn :”Về sau tuyệt đối sẽ không để người nào bắt nạt em nữa !” . Nói xong câu này , bỗng dưng cảm thấy xấu hổ , dù sao thì anh cũng từng đối xử với cô như thế

Rất cảm động

~Vũ Nghê cảm động đến mắt ửng hồng , cần nhất vẫn là có người bảo vệ mình nha :”A . . . . . Vậy anh có thể bảo vệ em sao ?!”

“. . . . . .” Lạc Ngạo Thực trầm mặc mấy giây , tiếp tục nói đạo lý :”Anh luôn luôn hy vọng có thể bảo vệ em , lại càng mong muốn Lạc Dật sau này sẽ thay thế anh chăm sóc cho em . . . . .”

Trong lòng cô trở nên đau xót , anh ta sẽ yêu người khác , đúng không ?! Anh ta không có yêu mình , chẳng qua chỉ là trêu đùa qua đường , đúng không ?!

Cô đẩy cánh tay anh ra , tâm tình lập tức chán nản :”Thôi , em không có tiền thuê vệ sĩ đâu , hơn nữa con người giá trị như anh , đắt giá lắm . . . . .”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK