Úy Lý chỉ cảm thấy có một quả cầu lửa chui vào trong ngực mình, nóng, nóng quá.
“Đào Đào, em bị sao vậy?” Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Hắn nhẹ nhàng nắm lấy vai Vân Đào, cố gắng kéo cô ra xa một chút, kết quả cơ thể hai người mới tách ra không đến 3 cm, Vân Đào lại chui vào, còn ôm chặt lấy eo hắn, vặn vẹo cơ thể cọ hắn.
“Thăng cấp… cắn trả, ưm…” Vân Đào đứng không vững, cơ thể trượt xuống.
Thăng cấp cắn trả? Dục hỏa đốt người?
Úy Lý không chút do dự, bế Vân Đào lên, nhanh chóng bước vào xe của Vân Đào.
Vân Đào sắp bị dục vọng tra tấn đến phát điên rồi, không biết có phải vì không có dị năng ánh sáng hay không, lần này dục hỏa đốt người cắn trả còn dữ dội hơn cô tưởng tượng, cô phải cắn rách đầu lưỡi mới miễn cưỡng duy trì một phần lý trí.
Phần lý trí này hoàn toàn bị phá vỡ sau khi Úy Lý ôm lấy cô, cô ôm cổ Úy Lý điên cuồng hôn hắn, đầu lưỡi mang theo mùi máu tươi chui vào trong miệng Úy Lý, đấu đá lung tung không hề có quy tắc.
Cô thậm chí còn vô thức kích hoạt dị năng hệ gió, cắt sạch quần áo trên người Úy Lý, vì khống chế kém nên để lại rất nhiều vết thương trên người Úy Lý.
Vân Đào chủ động quá mức làm cho Úy Lý sinh ra lo lắng, đây là lần đầu tiên hắn thấy Vân Đào thăng cấp cắn trả, hắn không chắc liệu phản ứng này của Vân Đào phản ứng này có tính là quá khích hay không.
Úy Lý đặt Vân Đào lên giường, hắn bắt lấy hai tay Vân Đào đang làm loạn, “Đào Đào, em… ư ưm!”
Hắn còn chưa kịp nói xong đã bị Vân Đào bịt miệng, dùng sức đẩy hắn ngã xuống giường.
Mặc dù ý thức của cô không rõ ràng, nhưng tình dục đã trở thành bản năng, cô sờ xuống phía dưới Úy Lý, cầm dương v*t đã nửa cứng vuốt lên xuống, cũng dùng quy đầu cọ liên tục vào hoa huy*t của mình.
Chẳng mấy chốc, Úy Lý đã cương cứng.
Vân Đào nhanh chóng chủ động ngồi xuống, dương v*t đâm thẳng vào hoa tâm.
hoa huy*t chưa được nới rộng rất chặt, Úy Lý bị siết đến phát đau, “Hừ ưm!”
Vân Đào hoàn toàn không thể nghe thấy thanh âm thế giới bên ngoài, trong đầu cô chỉ có thanh âm đang quanh quẩn lặp đi lặp lại của chính mình, quanh quẩn: Bắn cho em, bắn cho em, bắn cho em!
Cô chống lên ngực Úy Lý, bắt đầu tự mình di chuyển. dương v*t thô dài không cảm thấy đau đớn, thậm chí khoái cảm cũng lấn áp vì dục vọng chưa được thỏa mãn.
Bắn cho em, bắn cho em, bắn cho em…
Cô kẹp hắn, kích thích hắn bằng điện, tra tấn hắn với tất cả các tư thế và chuyển động mà cô có thể nghĩ ra để nhanh chóng làm cho một người đàn ông xuất tinh.
Úy Lý còn không nhận ra sự bất thường của Vân Đào thì đúng là sống uổng phí, hắn điều chỉnh lại trạng thái, lần đầu tiên xuất tinh chỉ mới hai mươi phút.
Khoảnh khắc tinh dịch nóng hổi bắn vào trong cơ thể Vân Đào, ý thức Vân Đào quay trở lại, hai mắt khép hờ cuối cùng cũng rõ ràng hơn một chút, “Úy Lý… em, ưm~ em vẫn muốn~”
Vân Đào lại bắt đầu cử động, sự thanh tỉnh vừa rồi liền biến mất trong chớp mắt, cô lại biến thành nô lệ của dục vọng.
Úy Lý đảo khách thành chủ, ôm Vân Đào đứng dậy ngồi ở mép giường, hai tay giữ chặt eo nhỏ của Vân Đào, nâng người lên rồi lại hạ xuống, để dương v*t cứng rắn hung hăng thao lộng hoa huy*t của Vân Đào lần nữa.
Đồng thời, hắn mở rộng phạm vi, tìm được Tô Bình Trắc, bảo Tô Bình Trắc nhanh chóng tới đây.
Sau khi nhận được tin, Tô Bình Trắc không hiểu lên xe Vân Đào, liếc mắt một cái nhìn thấy hai người đang làm tình một cách điên cuồng, lúc đầu hơi sửng sốt một chút, sau đó liền nhận ra có điều gì đó không ổn.
Hắn nhanh chóng tiến lại gần, chạm vào đầu vai trần trụi của Vân Đào, bất ngờ bị nhiệt độ cơ thể của Vân Đào làm nóng rút tay về.
“Thăng cấp cắn trả.” Úy Lý thở dốc nặng nề, Vân Đào không có ý thức thật sự là làm càn, liên tục kẹp điện hắn, khiến da đầu hắn sắp bị khoái cảm đánh cho nổ tung.
Tô Bình Trắc nhíu mày, giữ vai Vân Đào, truyền dị năng ánh sáng vào trong cơ thể Vân Đào. Chẳng bao lâu sau, Vân Đào đã khôi phục được ý thức, cô cảm nhận được dị năng quen thuộc, quay đầu lại nhìn thấy Tô Bình Trắc, “A Trắc…”
Tô Bình Trắc siết chặt tay, “Đào Đào, làm người khác tức giận, trên đời này chỉ có em dám đứng đầu.”
“Em không ngờ, lần này… Haa~ mạnh như vậy…”
Vân Đào vừa nói vừa tựa vào người Tô Bình Trắc, dị năng ánh sáng quá thoải mái, cô theo bản năng muốn nhiều hơn nữa. Cô thậm chí còn túm lấy quần áo Tô Bình Trắc, túm được liền giữ chặt không buông, còn cố gắng kéo người tới.
Tô Bình Trắc vừa tức vừa bực mình, nhưng không đành lòng bỏ rơi Vân Đào, hắn cúi xuống hôn Vân Đào, cũng cắn một phát lên môi Vân Đào coi như trừng phạt.
Đây không phải là lần đầu tiên Úy Lý và Tô Bình Trắc làm tình ba người với Vân Đào, bọn họ rất ăn ý chia nhau mỗi người một lỗ nhỏ, cũng áp dụng chế độ thay phiên.
Vân Đào bị hai người đàn ông ** đến nỗi mất đi quyền khống chế thân thể, Tô Bình Trắc dùng dây leo kéo hai chân Vân Đào ra, thuận tiện cho hai người đồng thời ** cô, đồng thời phát minh ra tư thế mới…
Khi phản ứng cắn trả dần dần giảm đi, ý thức của Vân Đào cũng dần trở nên rõ ràng, chỉ là rõ ràng trong chốc lát, sau đó lại bị đưa đi do khoái cảm ** cùng lúc của Úy Lý và Tô Bình Trắc mang đến.
Khi đạt đến cao trào, Tô Bình Trắc bắn vô cùng vui sướng, mặt mày hắn giãn ra, không hề che giấu sự vui sung của mình.
Hắn ghé sát vào lỗ tai Vân Đào, để bảo đảm Vân Đào có thể nghe thấy và nhớ kỹ, hắn cố ý gia tăng dị năng ánh sáng, kéo ý thức của Vân Đào hoàn toàn trở lại.
Thanh âm của hắn rất nhẹ, “Đào Đào, cuối cùng anh đã gieo được một hạt giống, hạt giống của chúng ta.”
Vân Đào thành công sao chép dị năng hệ mộc của Tô Bình Trắc.
٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥
ミ★ hết chương 129 ★彡