Buổi chiều là lớp huấn luyện dị năng hệ lôi của Khúc Vô Dạng, lớp học của hắn còn thô bạo hơn cả Sùng Minh. Sùng Minh bắt zombie đến chỗ an toàn cho Vân Đào giết, còn Khúc Vô Dạng trực tiếp đưa Vân Đào vào trong thành phố, khoanh tròn một khu vực để Vân Đào dọn dẹp.
“3 con zombie cấp hai, 11 con zombie cấp một, 24 con zombie bình thường.” Khúc Vô Dạng chống hai tay lên lan can sân thượng, nhìn khu vực lôi điện lóe sáng ở dưới, “Có vấn đề gì không? “
“Không có.” Vân Đào tháo chiếc vòng kim loại trên cổ tay xuống, biến nó thành một chiếc trâm cài tóc bằng kim loại, búi tóc đuôi ngựa thành một búi tóc chắc chắn.
Cô nhẹ nhàng nhảy lên, dáng người thon thả đứng trên lan can, “Em đi xuống đây.”
Không đợi Khúc Vô Dạng đáp lại, cô thả người nhảy lên, như một con chim ưng giương cánh, trực tiếp nhảy xuống từ nóc nhà tầng 18.
Tốc độ rơi của cô rất nhanh, lúc tiếp đất gần như không phát ra tiếng động, hai con zombie bình thường và một con zombie cấp một đứng gần nhất không hề phát hiện mà đã bị chặt đầu.
Khúc Vô Dạng đang đứng bên trên, nhìn Vân Đào mặc một bộ quần áo đen bó sát, giống như một tia chớp màu đen xuyên qua zombie, nơi nào đi qua nơi đấy có luồng điện lóe sáng, chiếu sáng khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc của cô.
Khúc Vô Dạng lấy ra một điếu thuốc châm lửa, trong màn sương khói lượn lờ, Khúc Vô Dạng nhớ lại lần đầu gặp Vân Đào, cô buộc tóc bồng bềnh lười biếng, mặc áo sơ mi trắng ngắn tay và váy bò ngắn, giống như một sinh viên đại học vô hại bình thường trước khi tận thế.
Nhưng Vân Đào bây giờ thì sao?
Bình tĩnh, lưu loát, lúc chém cổ zombie thậm chí có thể nói là tàn nhẫn, đặc biệt là hôm nay.
Vân Đào không sử dụng dị năng gió và kim loại, toàn bộ quá trình chỉ dùng dị năng hệ lôi và một con dao găm bình thường.
Úy Lý dạy Vân Đào rất tốt, trong vòng một tháng, kỹ năng chiến đấu của Vân Đào đã phần nào hoàn thiện, dễ dàng đối phó với zombie biến dị cấp thấp không có IQ.
Diệp Hào cũng dạy Vân Đào rất tốt, chỉ với một con dao găm nhỏ, Vân Đào có thể cắt đứt toàn bộ tay và chân của một con zombie cấp thấp trong ba mươi giây.
Kết hợp với dị năng hệ lôi, Vân Đào cảm thấy như mình đang ở một nơi hoang vắng giữa đám zombie cấp một và cấp hai.
Biên giới thành phố không còn phù hợp để huấn luyện Vân Đào nữa, tiếp theo nên dẫn cô vào chỗ sâu hơn.
Nhưng lần này…
Khúc Vô Dạng liếc nhìn về phía Tây Bắc, lập tức thấy Vân Đào đã dọn dẹp xong, đang lấy tinh hạch.
Một con zombie cấp ba từ phía tây bắc nhanh chóng tới gần, phá vỡ vòng bảo vệ của Khúc Vô Dạng, lao tới phía sau Vân Đào, muốn đánh lén Vân Đào. Đáng tiếc tay còn chưa kịp chạm tới lưng Vân Đào đã bị một thanh đao đen xì chém đứt năm ngón tay.
Chiếc trâm cài tóc biến thành thanh đao, tóc đuôi ngựa búi gọn gàng lập tức xõa xuống, theo động tác xoay người vung đao của Vân Đào nhanh chóng vẽ ra một đường cong lưu loát trên không trung.
“Chỉ là một con cấp ba.” Ánh mắt Vân Đào cực kỳ lạnh lùng, hoàn toàn khác với con người thường ngày của cô.
Khúc Vô Dạng nín thở, nhìn phía dưới, Vân Đào rõ ràng có lợi thế khi đối mặt với zombie cấp ba.
Ngón trỏ và ngón giữa cầm điếu thuốc hơi run lên, run rẩy không kiềm chế được. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Không có Sùng Minh theo dõi trận chiến, không có giới hạn thời gian ba phút, Vân Đào dư sức đối phó với zombie cấp 3. Cô dùng thanh đao bổ đầu zombie làm hai, lấy tinh hạch ra mà không cần mượn tay ai, mở túi ném viên tinh hạch vào, tinh hạch rơi vào trong túi phát ra âm thanh va chạm dễ nghe.
Lúc này Vân Đào mới nở nụ cười, một nụ cười rạng rỡ, như thể người vừa chặt đầu lúc nãy không phải cô, thậm chí cũng không biết.
Cô đeo túi tinh hạch lên lưng, với sự trợ giúp của gió, nhảy lên sân thượng, “Anh Khúc, em cảm thấy chúng ta có thể đi vào bên trong.”
Zombie cấp một và cấp hai đã không còn tác dụng tăng năng lực của cô, cô cần khiêu chiến cao hơn một chút, ít nhất phải là Zombie cấp ba, mà không chỉ một con.
Khúc Vô Dạng không nói gì, hắn bước lên hai bước, cúi người một tay ôm lấy Vân Đào đặt ở trên lan can, sau đó chặn tiếng kinh hô của Vân Đào.
Vân Đào đột nhiên bị hôn, ngoại trừ có hơi bất ngờ lúc đầu ra thì sau đó nhanh chóng đã hiểu, đây là ý Khúc Vô Dạng muốn cô.
Quan hệ giữa cô và Khúc Vô Dạng rất vi diệu, Khúc Vô Dạng luôn muốn cô mà không hề báo trước, lúc đầu Vân Đào còn trốn tránh, nhưng cuối cùng Khúc Vô Dạng lại nói không phải em cảm thấy có lỗi sao, không phải muốn đền bù sao, trốn cái gì.
Vân Đào ngừng trốn tránh, bất cứ khi nào Khúc Vô Dạng muốn, cô sẽ phối hợp với hắn.
Vân Đào ôm lấy cổ Khúc Vô Dạng, ngửa đầu hôn lại hắn, môi lưỡi dây dưa, nước bọt theo khóe miệng hai người chảy xuống.
Khúc Vô Dạng cởi quần Vân Đào ra, hai ngón tay trực tiếp cắm vào âm đ*o Vân Đào, nhanh chóng chọc ngoáy, âm đ*o nhanh chóng tiết ra d*m thủy tràn ra ngoài.
Khúc Vô Dạng không chút chần chờ, móc dương v*t ra cắm thẳng vào trong âm đ*o, vừa vào hết đã lập tức bắt đầu đưa đẩy mãnh liệt.
“Haa…” Vân Đào sảng khoái đến nỗi toàn thân phát run.
Khúc Vô Dạng tay trái ôm eo Vân Đào, tay phải chống lên lan can, điếu thuốc giữa ngón trỏ và ngón giữa vẫn còn lóe ra tia lửa, sương khói mỏng bay bay.
Hắn không hôn Vân Đào nữa mà nhìn xuống dương v*t của mình đang liên tục ra vào bên trong Vân Đào, hắn dường như đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình, chỉ có tiếng thở dốc và những đường gân nổi lên trên mu bàn tay tiết lộ rằng hắn đang trong tình dục vào lúc này.
Vân Đào sắp bị hơi thở bi thương trên người Khúc Vô Dạng bao phủ.
Khúc Vô Dạng từ nhỏ đã không ngoan ngoãn nghe lời, hoàn toàn trái ngược với anh trai Khúc An Nhiên, Khúc An Nhiên là điển hình của “con nhà người ta”, người khác nhắc tới Khúc An Nhiên, câu nói nhiều nhất chính là học theo Khúc An Nhiên.
Khúc Vô Dạng cũng là điển hình của “con nhà người ta”, chỉ là khi nhắc tới hắn, câu nói nhiều nhất chính là con chờ mà xem, đứa thứ hai của Khúc gia chẳng mấy mà vào cục cảnh sát ăn cơm tù.
Không đợi Khúc Vô Dạng vào cục ăn cơm tù, tận thế đã tới.
Lúc tận thế đến, Khúc Vô Dạng đang đua xe với một đám bạn xấu ở ngoại ô nên không về được, mẹ hắn làm việc ở công ty cách đấy không xa nên lái xe đến đón hắn, ai ngờ xảy ra chuyện giữa đường.
Sau đó hắn cuối cùng cũng đoàn tụ với cha và anh trai, đồng thời thành công thức tỉnh dị năng hệ lôi.
Khi đó khu an toàn số 3 được xây dựng dưới sự lãnh đạo của cha Khúc, Khúc Vô Dạng cảm thấy mình có thể làm việc cho ba nhưng lại bị đối thủ của cha Khúc tính kế bắt cóc, dùng hắn để uy hiếp cha Khúc, cha Khúc vì thế mà chết, vẫn là anh trai Khúc An Nhiên giành lại quyền kiểm soát khu an toàn số 3 trong tay.
Khi đó Khúc Vô Dạng bị đả kích sâu sắc, hắn cảm thấy mình là một tai họa, hại mẹ rồi lại hại cha. Hắn không muốn hại anh trai nên đã đồng ý với Sùng Minh gia nhập Bạch Sư, khi nào hắn lợi hại hơn, ổn trọng và thông minh hơn, hắn có thể trở thành trợ lực của anh trai mà không phải liên lụy.
Hắn đi tìm Khúc An Nhiên để chào tạm biệt, lại đúng lúc gặp được Khúc An Nhiên đang sắp hóa thành zombie.
Chính lũ chó trong khu an toàn đã hại anh trai, bởi vì anh trai đã phát hiện ra trang trại ngầm mà chúng bí mật xây dựng, quyết tâm muốn hủy diệt nó.
Khúc Vô Dạng quyết định ở lại.
Khúc Vô Dạng trở thành thủ lĩnh mới ở căn cứ.
Khúc Vô Dạng trưởng thành sau một đêm.
Ôn Đông là người anh trai Khúc An Nhiên để lại cho hắn, là người duy nhất hắn tín nhiệm ở khu an toàn số 3.
Ôn Đông vì cứu hắn mà chết.
Bạch Sư vì cứu hắn mà trở thành kẻ thù chung của nhân loại.
Khúc Vô Dạng rơi vào vũng bùn.
Những thứ này, Vân Đào đều biết.
٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥
ミ★ hết chương 58 ★彡