“Hệ thống, tao có một ý này.” Vân Đào ngồi ở trên cây lớn trên đỉnh núi Lê Sơn, nhìn xuống cảnh tuyết rơi vô tận phía dưới núi.
Hệ thống đề cao cảnh giác: [ Ký chủ, đừng nói là cô lại muốn dùng tinh hạch để thăng cấp đấy nhé! ]
Ba tháng không phải là thời gian ngắn, nhưng chỉ đủ để Vân Đào thăng từ cấp 7 lên cấp 8, thăng cấp đến bát giai, cô muốn đến cấp 10, vẫn là ngoài tầm tay.
“Không phải cái này.” Vân Đào nói với giọng không chắc chắn, “Tao đang nghĩ Tư Đình chắc sẽ sớm tìm thấy chúng ta thôi.”
Hệ thống: [ Tại sao? ]
“Nếu tao là Thiên Đạo, muốn nội dung cốt truyện không sụp đổ hết, thì phải để đội Bạch Sư lẽ ra log out từ lâu nên log out, còn phải giết chết Tư Đình trước khi hắn gây ra ảnh hưởng lớn hơn. Mà cách đơn giản và thô bạo nhất để làm cả hai việc này cùng một lúc là để Bạch Sư đánh nhau với Tư Đình một bị chết một bị thương, sau đó nhóm nhân vật chính xuất hiện để giải quyết Tư Đình.”
[Ký chủ, rốt cuộc là cô muốn nói cái gì? ]
“Mi biết có biết trong ba tháng qua chúng ta đã tránh mặt Tư Đình bao nhiêu lần không?”
Hệ thống: […] Hệ thống đã hiểu ý của Vân Đào.
“Năm lần.” Vân Đào chính mình cũng nhịn không được nở nụ cười, không khỏi bật cười, “Một hai lần là trùng hợp, ba bốn lần, mi còn dám tin đây là trùng hợp sao?”
[ Cô cho rằng là Thiên Đạo đang giúp chúng ta sao? ]
Vân Đào lắc đầu, “Tao chỉ cảm thấy người duy nhất có thể làm được điều này chỉ có Thiên Đạo. Về phần giúp đỡ? Cô dừng lại một chút, “Có lẽ Thiên Đạo chỉ dùng Bạch Sư làm mồi để bắt Tư Đình thôi, tranh thủ thời gian cho Lệ Sính thăng cấp.”
Hệ thống: [ Các cô không phải đang tính như vậy sao? Có thể Thiên Đạo biết kế hoạch của các cô nên cố tình phối hợp. ]
Vân Đào từ chối cho ý kiến, “Sau khi chúng ta ra khỏi thành phố Lý Tưởng, mọi việc diễn ra đều quá suôn sẻ. Suôn sẻ như vậy thì giống như là Thiên Đạo giúp. Nhưng nếu thực sự có sự giúp đỡ của Thiên Đạo thì chuyện gì đã xảy ra trước đó?”
[ Biết đâu Thiên Đạo cảm động trước những gì cô làm, thậm chí đã yêu cô, sau đó từ bỏ việc nhắm vào cô và trục xuất cô, nên đã giúp cô. ]
“Hahaha! Mi coi tao là nữ chính đấy à, còn yêu tao?” Vân Đào bị hệ thống chọc cười, “Trời đất không nhân từ, coi vạn vật như chó rơm. Tao làm gì có điểm đặc biệt nào khiến Thiên Đạo tồn tại hàng ngàn hàng vạn năm yêu tao, hơn nữa tao còn là người nên ý tưởng muốn hủy diệt hắn. Hệ thống à, tao thấy mi không nên là hệ thống tình dục mà là hệ thống tình yêu ngây thơ.”
[ Ai nói cô không có điểm đặc biệt chứ!] Hệ thống không phục, [ Cô người duy nhất xuyên vào thế giới tiểu thuyết này, cô biết sự thật của thế giới này, về bản chất thì cô cũng giống Thiên Đạo. ]
Vân Đào bị hệ thống nói có chút kinh ngạc, “Sao tao lại cảm thấy mi đang hướng về phía Thiên Đạo thế nhỉ?”
[ Làm gì có!] Hệ thống không thừa nhận, quẹo về phía Lam Chu? Không, tuyệt đối không có khả năng! Tên tiểu nhân đê tiện bóp méo dữ liệu của nó, nó còn lâu mới thiên vị hắn!
Nó chỉ cảm thấy hắn đáng thương mà thôi.
“Hệ thống, mi sẽ không giấu tao chuyện gì đấy chứ?”
Hệ thống không trực tiếp trả lời; [Ký chủ, cô có biết tôi rất buồn không? Rất rất buồn! Sao cô có thể nghi ngờ tôi cơ chứ? Huhuhu… Là hệ thống của cô, tôi vẫn luôn đứng về phía cô vô điều kiện, nhưng cô lại nghi ngờ tôi không thành thật! Ahhh…]
“Được rồi được rồi, là lỗi của tao, tao không nên nghĩ như vậy.” Tiếng kêu giả tạo của hệ thống nổ tung trong đầu, làm Vân Đào đau hết cả đầu.
[ Hệ thống tức giận, hệ thống buồn, chính là kiểu khó dỗ dành! Trừ khi cô làm tình mãnh liệt để tôi hấp thụ năng lượng! ]
Vân Đào: “Chỉ biết hấp thụ năng lượng, tao không thấy mi mở khóa được chức năng hữu dụng nào, sớm muộn gì Tư Đình cũng sẽ đánh tới cửa, mi không sợ ký chủ nhà mi bị cái BUG dị năng không gian kia đánh tan à?”
Hệ thống ủy khuất: [ Tôi chỉ là hệ thống tình dục, không phải hệ thống nghịch tập chiến đấu, dù có mở khóa, cũng chỉ có thể cung cấp trợ hứng ở trên giường, chẳng hạn như tỷ vú ra sữa, hương thơm cơ thể kích thích tình dục,…]
[ À, còn có thôi miên nữa! Trong giới thiệu kỹ năng nói, cô có thể làm bất cứ điều gì cô muốn với người đàn ông mà cô thôi miên. Chà, đây quả thực là công cụ tốt nhất để nhập vai, ký chủ, cô có thể thôi miên Sùng Minh thành chàng cún con nha~]
“Ahhh, im đi!” Chàng cún con Sùng Minh? Đây là điều cô có thể nghĩ tới sao?
Vân Đào, đã đến lúc chúng ta phải đi rồi.” Có người gọi cô dưới gốc cây, Vân Đào cúi đầu nhìn xuống, thấy Kỷ Hàm đứng dưới gốc cây cách đó không xa đang ngửa đầu nhìn mình, ở phía sau cậu xa hơn một chút là ba chiếc Hummer đã được chuẩn bị kỹ lưỡng, Sùng Minh đang đứng bên cạnh xe, cũng nhìn về phía này.
Thôi miên Sùng Minh thành chàng cún con…
Mặt Vân Đào đỏ bừng, rời ánh mắt sang chỗ khác, có lẽ mấy ngày tới cô sẽ không dám nhìn thẳng vào Sùng Minh.
Thật muốn đánh chết hệ thống.
Để tránh né Tư Đình, đội Bạch Sư cứ cách ba đến năm ngày lại đổi nơi ẩn náu một lần, mà hôm nay họ sẽ rời đi Lê Sơn đến thành phố Giao, nhưng dự đoán của Vân Đào đã trở thành sự thật. Vào ngày thứ bảy sau khi họ rời Lê Sơn tiến vào thành phố Giao, Tư Đình đã tìm tới.
Lúc Tư Đình tìm tới, Vân Đào đang đánh với Khúc Vô Dạng.
Trong ba tháng qua, Vân Đào đều dựa vào việc chiến đấu với các thành viên Bạch Sư để tăng khả năng chiến đấu. Phải nói rằng không chỉ thực lực của cô tiến bộ thần tốc, mà những người khác cũng tiến bộ rất nhiều nhờ dị năng biến hóa đa dạng của Vân Đào, càng về sau, không rõ rốt cuộc bọn họ là người đào tạo, hay Vân Đào là người đào tạo nữa.
Tư Đình tới lặng lẽ không tiếng động, hắn dẫn theo Tư Nhân bất ngờ xuất hiện bên sân khán đài đối diện hai người đang chiến đấu, hắn không ra tay, mà mỉm cười chào hỏi như một người bạn cũ gặp lại:
“Đã lâu không gặp.”
٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥
ミ★ hết chương 132 ★彡