Cảm giác cương cứng cả buổi chiều không tiêu tan là như thế nào?
Khúc Vô Dạng và Úy Lý đều có đủ tư cách để trả lời câu hỏi này, và câu trả lời là rất rất tệ.
Dục vọng trong một khoảng thời gian dài không thể giải phóng, cho dù người có ý chí sắt đá như Úy Lý cũng không chịu nổi mà tức giận, huống chi là Khúc Vô Dạng.
“Đào Đào, đừng để anh nói lần thứ hai.”
Vân Đào khóc không ra nước mắt, chuyện này liên quan gì đến cô, đúng là tai bay vạ gió.
Hệ thống hả hê khi người gặp họa: [ Ký chủ, lúc trước làm tình với bọn họ tôi đã nhắc cô biến thành hình dạng người cá để trợ hứng thì cô không nghe. Giờ thì hay rồi, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy hình dạng người cá của cô, nhịn được mới lạ đấy. ]
Hệ thống không hề che dấu sự vui vẻ của mình, thậm chí còn bắt chước con người nhấp một ngụm nước: [ Không chỉ Khúc Vô Dạng và Úy Lý, tôi kiểm tra nhịp tim và hormone của những người khác đều có biểu hiện bất thường, ký chủ, cô chờ mà làm tình mãnh liệt với tất cả mọi người đi! ]
Vân Đào cảm giác mình sắp chết, cái gì mà làm tình mãnh liệt, đây rõ ràng là cái chết khốc liệt mà!
Sự chần chờ của Vân Đào đã làm hao hết sự kiên nhẫn của Khúc Vô Dạng, hắn tự mình nhắm vào hoa huy*t Vân Đào, mạnh mẽ ấn Vân Đào xuống, dương v*t mang theo dòng điện yếu ớt tiến quân thần tốc, quy đầu chen vào cửa tử cung, để dòng điện lan tràn trong âm đ*o và tử cung.
“A a a~” Vân Đào mất khống chế, toàn thân co giật, móng tay khảm vào da Khúc Vô Dạng, lưu lại từng vết máu hình trăng lưỡi liềm, sau khi co giật là lên đỉnh, thân thể căng thẳng xụi lơ từng tấc, giống như một vũng nước, nhặt cũng nhặt không nổi.
“Hừ~” dương v*t của Khúc Vô Dạng bị hoa huy*t mềm mại nóng hầm hập bao bọc mút lấy, lại đột nhiên nghênh đón d*m thủy nóng hổi phun ra của Vân Đào vì lên đỉnh, thoải mái đến mức không nhịn được hừ ra tiếng.
Eo bắt đầu chuyển động, dương v*t ra vào trong cơ thể Vân Đào, hắn thậm chí còn giữ eo Vân Đào nâng lên hạ xuống phối hợp sự ra vào của dương v*t, để dương v*t lần lượt tiến vào chỗ sâu nhất.
Vân Đào ngay cả khí lực chống lên người Khúc Vô Dạng cũng không có, thân thể ngã về phía sau, toàn bộ dựa vào trên người Úy Lý.
Trên người Úy Lý nóng quá.
Nóng hơn vẫn là tay Úy Lý, áo lót đã bị Úy Lý cởi từ lâu, bàn tay dày rộng có vết chai sạn của hắn gắt gao bao lấy ngực cô, vuốt ve thật mạnh, đàu vú mẫn cảm chạm vào lòng bàn tay nóng nhất của hắn, mang đến những làn sóng khoái cảm ngứa ngáy.
Chịu không nổi, thật sự chịu không nổi.
“Ha ha~ha~” Vân Đào rơi vào khoái cảm mà hai người đàn ông mang đến, chỉ có thể vô thức rên rỉ, “Ừm~chậm… ha ha~Khúc… a~”
Khúc Vô Dạng hung hăng đâm vào sâu bên trong, “Anh chịu đủ rồi, Vân Đào, đừng gọi anh là Khúc tiên sinh nữa, gọi tên anh đi.”
“A~ em… hừ ưm~” Vân Đào không hiểu tại sao đàn ông lại thích phụ nữ gọi tên mình làm tình, không hiểu thì không hiểu, nhưng gọi vẫn là phải gọi.
“Vô… Vô Dạng~ha ha~a~ưm ưm~” Vân Đào sướng muốn chết.
“Đúng, gọi anh là Vô Dạng.” Khúc Vô Dạng cười ** cô, “Nào, gọi thêm lần nữa.”
Hắn không muốn là “Khúc tiên sinh” nữa, hắn muốn là Vô Dạng, Vô Dạng của Vân Đào.
“Hừ ưm… Vô… ư!”
Tiếng Vô Dạng đột nhiên bị chặn lại.
Là Úy Lý.
Úy Lý di chuyển vị trí, một tay giữ cằm Vân Đào buộc cô phải nghiêng đầu há miệng, tay còn lại cầm dương v*t không thể nhịn được nữa đặt vào môi Vân Đào.
Khúc Vô Dạng: “…”
Hắn ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Úy Lý, Úy Lý cũng lạnh lùng nhìn lại hắn.
Coi tôi như không khí?
Coi tôi như không khí?
Vân Đào không nhìn thấy cuộc đấu mắt giữa Khúc Vô Dạng và Úy Lý, cô bị dương v*t thô to của Úy Lý ma sát trong khoang miệng, xâm nhập vào cổ họng, ra ra vào vào.
A~ không được, thị giác tập kích quá mãnh liệt, cộng thêm Khúc Vô Dạng **, cô sướng đến nỗi linh hồn sắp bay lên.
Ý thức rõ ràng đã bị dập tắt, nước mắt từ trong hốc mắt chảy xuống, lăn qua hai má biến thành viên hạt ngọc trắng bóng, rơi trên ngực, trên đùi, trên giường, sau đó lăn xuống đất, phát ra tiếng cộp cộp thanh thúy.
Khúc Vô Dạng và Úy Lý đều sững sờ trong giây lát, sau một giây, hai người càng trở nên điên cuồng, càng ** cô mạnh hơn.
Tiếng trứng dái bạch bạch va vào mông, tiếng ọp ẹp ngậm nuốt dương v*t, cùng với tiếng thở dốc của ba người hòa lẫn vào nhau, dâm loạn đến cực điểm.
Miệng Vân Đào bắt đầu đau nhức, cô biết rõ không thể để Úy Lý động nữa. Lấy hiểu biết của cô đối với Úy Lý, theo tiết tấu của hắn miệng cô cũng không cần dùng nữa.
Vân Đào giãy dụa tỉnh táo lại, nắm chặt gốc dương v*t, chủ động điều khiển nhịp điệu thổi kèn cho hắn.
Được lắm Đào Đào, vẫn còn sức lực khẩu giao cho Úy Lý cơ à.
Khúc Vô Dạng bị sỉ nhục.
Hắn kích hoạt dị năng một lần nữa, nhưng lần này hắn tốt bụng, chỉ kích hoạt khi quy đầu chui vào cửa tử cung, mặc dù như thế, Vân Đào cũng bị hắn kích thích đến sắp phát điên rồi.
“Ư~huhu~” Không cần, đừng dùng điện kích thích tôi nữa, huhuhu…
Miệng bị bịt kín, Vân Đào chỉ có thể khóc nóc cầu xin.
Về phần khẩu giao cho Úy Lý … Khẩu giao? Khẩu giao cái gì mà khẩu giao? Ngay cả cầm dương v*t cô còn không cầm được.
Vân Đào bãi công, Úy Lý nghẹn đến khó chịu nhưng không thể làm gì khác là phải tự mình động thủ, hắn giữ đầu Vân Đào, ưỡn lưng ra vào trong khoang miệng Vân Đào, môi lưỡi và răng nhọn hút va chạm làm cho quanh thân hắn thoải mái.
Nhưng vẫn không đủ, hắn muốn nhanh hơn, muốn càng sâu hơn, nhưng…
Úy Lý nhìn Vân Đào đang hít thở khó khăn vì nhả ra nuốt vào dương v*t của hắn, cảm thấy Vân Đào có lẽ không thể chịu đựng được thêm nữa.
Như vậy…
Úy Lý rút dương v*t ra, quay lại phía sau Vân Đào, hắn đỡ Vân Đào đang thở hổn hển, duỗi tay sờ vào cúc hoa phía sau Vân Đào.
Vân Đào chảy rất nhiều nước, từ nơi riêng tư giao hợp với Khúc Vô Dạng chảy ra, ngay cả cúc hoa đằng sau cũng ướt sũng. Úy Lý thấm ướt ngón tay, chậm rãi cắm vào cúc hoa phía sau.
“Ưm~” ngón tay xâm nhập khiến Vân Đào theo phản xạ tiến về phía trước, Úy Lý ôm lấy eo cô kéo lại, lại dán sát vào người hắn một lần nữa.
Khúc Vô Dạng nhìn thấy, đuôi lông mày nhướng lên.
Không cho Vân Đào lại gần đúng không? Được.
Khúc Vô Dạng nghiêng người về phía trước, hôn Vân Đào khó khăn lắm mới được thả lỏng cơ miệng.
“Ư~ưm~” môi lưỡi bị chiếm đoạt, hơi thở bị chặn lại.
Vân Đào: “…” Không thể cho tôi nghỉ ngơi một lúc được sao?
Không thể. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Ngón tay Úy Lý bắt đầu cắm rút, đầu ngón tay cọ vào da thịt mềm mại, gây ra từng đợt run rẩy. Sau đó, hắn khó khăn nhét ngón tay thứ hai vào, rồi đến ngón thứ ba.
Thật chặt.
Sau khi ba ngón tay tiến vào, Úy Lý nhất thời không dám động, hắn đợi Vân Đào chậm lại nửa phút, mới tiếp tục cắm rút, chờ âm đ*o nới ra không sai biệt lắm, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng có thể đi vào.
Úy Lý cầm gối đầu và chăn đệm trên sàn nhà, quỳ lên điều chỉnh tư thế, đỡ dương v*t nhắm ngay vào cúc hoa phía sau Vân Đào, quy đầu nóng đến mức Vân Đào theo bản năng trốn về phía trước, nhưng đã bị Úy Lý ôm lấy eo, hoàn toàn không thể trốn được.
“Ư ư~” Vân Đào hoảng loạn, cô biết rất rõ kích cỡ của Úy Lý, vào cúc hoa… A, chỉ nghĩ thôi cũng đủ giết chết cô rồi.
“Đào Đào, thả lỏng một chút.” Úy Lý nhịn đến khó chịu, thanh âm mang theo tiếng thở dốc.
Khúc Vô Dạng buông môi Vân Đào ra, hắn thậm chí dừng lại đưa đẩy, chủ động tách cánh mông Vân Đào ra để Úy Lý tiến vào, đương nhiên, hắn làm như vậy không phải xuất phát từ tốt bụng, hắn chỉ muốn Vân Đào bớt khó chịu một chút mà thôi.
“Anh, các anh…” Vân Đào sốc nặng, bọn họ quyết tâm muốn cùng nhau làm tình với cô ư? Không thể thay phiên được sao?
Không thể.
Úy Lý bắt đầu tiến vào.
Cho dù đã nới rộng, Úy Lý vẫn vào rất khó khăn, quy đầu phải mắc kẹt hai lần mới có thể hoàn toàn chen vào. Vào từ phía sau cũng không mấy lạc quan, Úy Lý bị Vân Đào kẹp chặt đến mức toát mồ hôi lạnh.
“A~ha a~” Vân Đào vừa đau vừa sướng, vì không chịu nổi nên đành cắn vào vai Khúc Vô Dạng.
Đây không phải là lần đầu tiên Vân Đào cắn Khúc Vô Dạng vì không thể chịu đựng được khoái cảm, nhưng đây là lần đầu tiên cô cắn nhẹ như vậy, vì cô không còn dị năng ánh sáng, nên không thể vừa cắn vừa chữa trị cho hắn.
Khúc Vô Dạng mềm lòng, “Cắn đi Đào Đào, mạnh chút cũng được.”
Vân Đào không hề dùng thêm chút sức nào, cô rơi từng viên hạt ngọc trai nhỏ. Viên hạt ngọc trai trượt xuống theo sống lưng Khúc Vô Dạng, còn mang theo nhiệt độ nước mắt, ấm áp, khiến tâm trí và trái tim của Khúc Vô Dạng cũng ngứa ngáy.
Người phụ nữ này, Khúc Vô Dạng hắn phải ** cả đời.
“Ưm…” Úy Lý rốt cục cũng đi vào, hắn thoải mái rên rỉ, trán để sau gáy Vân Đào, nhất thời không nhúc nhích.
“Đào Đào.” Hắn gọi cô.
Úy Lý không thích nói chuyện, hắn chỉ gọi tên cô, gửi trọn tình yêu dành cho cô vào hai chữ này.
——————-
Lời của tác giả: Vân Đào đáng thương, đây mới chỉ là bắt đầu thôi????
٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥
ミ★ hết chương 93 ★彡