• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 13

Qua cơn bạo bệnh, Hải lại trở về như một đứa trẻ, lại ở bên cạnh Hạnh vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra.

Lúc này thì Hạnh hiểu mọi thứ không hề đơn giản như cô vẫn nghĩ. Sẽ không có chuyện tự nhiên anh khỏi bệnh cũng càng không có chuyện bệnh của anh sẽ mỗi lúc một nhẹ đi theo thời gian.

Nhìn anh chăm chú nhặt từng hạt vòng rơi xuống dưới đất mà tim cô thắt lại. Anh vẫn còn nhớ làm vòng cho cô, vẫn còn nhớ lời hứa tặng cô một chiếc vòng.

- để em nhặt giúp anh.

- mấy cái hạt này bẩn hết rồi Hạnh ơi. Hải xin lỗi. Hay là Hải đi ra ngoài bờ ao lấy hạt mới nhé.

- Không cần đâu. Bẩn thì có thể rửa được mà. Để em nhặt cùng anh Hải nhé.

- nhưng mà Hạnh xinh đẹp thế này thì phải đeo cái vòng tốt hơn. Hải lại không có tiền.

Trong đầu người đàn ông này hình như không có định nghĩa xin tiền của bố mẹ thì phải. Kể cả lúc anh tỉnh hay lúc anh phát bệnh thì anh cũng không muốn làm gì phiền đến bố mẹ của mình.

Anh ngồi bên cạnh cô chăm chú nhìn cô xỏ từng hạt vòng vào sợ chỉ , thích thú cười đùa như một đứa trẻ , chỉ cần nhìn thấy anh như thế này thôi cô cũng đủ vui rồi.

Hạnh phúc của cô vào thời điểm hiện tại không cần quá nhiều hay quá cao sang gì cả, chỉ đơn giản là có anh bên cạnh, một người đàn ông không bao giờ có ý định muốn hành hạ cô, không bao giờ đánh đập chửi rủa cô, cũng không ném cho cô mấy củ khoai mộng để sống qua ngày. Như thế này là quá tốt với một đứa con gái như cô rồi, sống cuộc đời bất hạnh mãi bây giờ mới thấy ánh nắng mặt trời chăng ? Cô không biết nữa, chỉ biết là bây giờ cô đang bằng lòng với hiện tại , không có suy nghĩ tham lam muốn nhiều hơn.

- anh Hải này. Sáng giờ anh chưa ăn cái gì cả. Anh có đói không?

- Hạnh cũng chưa ăn gì mà.

- làm xong vòng rồi em với anh cùng ăn nhé.

- Hạnh muốn ăn gì?

- em với anh xuống bếp nướng khoai.

- ăn khoai sao mà no được. Lỡ Hạnh đói thì làm sao ?

- khoai ngon mà. Anh Hải có muốn ăn không?

- Hải có muốn.

Hạnh làm cho mình một chiếc vòng đeo trên cổ còn làm cho Hải một cái vòng đeo ở tay.

- chúng ta đeo vòng đôi nhé.

- vòng đôi á?

- đúng rồi. Mấy người yêu nhau sẽ đeo đồ đôi đấy.

Má Hải ứng đỏ, cả Hạnh cũng thế , hai má cô cũng hồng hồng nhìn xinh lắm.

Hạnh nắm tay Hải dắt ra ngoài sân, đúng lúc này thì lại gặp Yến Ly đi tới.

- nhìn rất giống chị dắt tay em. Sao em không để cậu ấy đi một mình mà lại dắt tay nhìn kỳ cục thế kia?

- Em làm thế cho yên tâm thôi mà.

Yến Ly lại nhìn thấy cái cổ ở trên cổ của Hạnh rồi phì cười.

- thời buổi nào rồi mà em còn theo mấy cái hạt cỏ dại lên cổ. Làm dâu nhà giàu chứ có phải nhà nghèo đâu mà không mua nổi cho em cái vòng tử tế?

Hạnh sợ Hải buồn nên nói với Yến Ly.

- Chị đừng nói như thế. Có những thứ không thể nào đánh đổi bằng vật chất. Hơn nữa đây lại là thứ mà anh Hải tự mình đi lấy, em rất trân trọng nó.

" Đúng là cái thứ ngu ngốc. Sinh ra trong gia đình nghèo đói há cả mồm ra rồi đến lúc sung sướng lại còn không biết đường mà hưởng. Nếu đã như thế thì cho dù tao có cướp hết tài sản để hai đứa chúng mày nghèo cả đời thì cũng chẳng có gì phải suy nghĩ cả. Chúng mày thích cuộc sống nghèo khổ như thế cơ mà"

- Đúng là một túp lều tranh hai trái tim vàng nha. Chị thấy ngưỡng mộ tình cảm của hai đứa lắm đấy. Thế em định dẫn cậu Hải đi đâu.

Buồn - Em với anh ấy xuống bếp nướng khoai em ạ ?

- ở nhà ăn khoai còn chưa chán hay sao mà đến đây còn muốn ăn khoai nữa. Ở đây đâu có thiếu , không thiếu đồ ăn gì đâu.

- ở nhà em chỉ có khoai mộng thôi. Em chưa được ăn một củ khoai tử tế bao giờ.

- khiếp. Thế thì tới đây có mà ăn cả rổ. Ăn đến khi nào không ăn được nữa thì thôi.

Cô ta nói chuyện với Hạnh chẳng qua là vì muốn thân thiết với Hạnh thêm một chút để dễ dàng thực hiện kế hoạch. Chứ thực ra cô ta có muốn nói chuyện với Hạnh đâu, vừa nhìn thấy Hạnh là đã cảm thấy bực bội trong người rồi.

- thôi hai đứa đi đâu thì đi đi. Bây giờ chị phải đi trang điểm đã, hôm nay chồng chị hẹn đi ra ngoài ăn . Lấy chồng là phải như thế chứ, ai lại...

Cách cô ta bỏ dở câu nói chính là cách làm tổn thương lòng người nhất. Trong khi cô ta thì trang điểm đi ra ngoài ăn còn Hạnh thì nắm tay chồng xuống bếp nướng khoai, so sánh thế nào cũng thấy được sự khập khiễng ở trong đó.

Yến Ly Không phải đi hẹn hò với chồng như những gì mà cô ta đã nói, nơi cô ta tới cũng không phải là phòng của mình mà là nhà kho cũ nát, ở nơi đó Minh đã đợi sẵn.

Vẫn như mọi lần vừa nhìn thấy Yến Ly là gã ta lập tức lao tới như một con hổ đói mồi. Nếu như không phải tại gã chồng vô tích sự yếu sinh lý thì cô ta cũng đâu phải qua lại với một kẻ người làm thấp kém. Nhưng cũng không thể phủ nhận những thứ mà Minh đã làm cho cô ta, giúp cô ta rất nhiều để cô ta có cuộc sống thoải mái hơn, sung sướng hơn.

Đứa con của Yến Ly cũng mang trong mình giọt máu của Minh, nói thẳng ra thì nó chẳng có quan hệ huyết thống hay máu mủ gì với gia đình ông Thành cả. Ấy thế mà cả gia đình họ vẫn phải chăm sóc yêu thương, sau này tất cả tài sản cũng sẽ thuộc về con của cô ta, chỉ nghĩ thế thôi là trong người cô ta tự khắc rạo rực vui sướng.

Sau khi giải quyết thỏa mãn được nhu cầu trong cơ thể thì Minh mới hỏi Yến Ly.

- Hôm nay em hẹn gặp anh tới đây ngoài chuyện này ra chắc chắn còn chuyện khác nữa đúng không?

- Anh lúc nào cũng nhanh ý như thế.

- Thế em nói luôn đi kẻo đi lâu người ta nghi ngờ.

- Chiều nay em muốn thực hiện mọi thứ.

- Sao em bảo để mấy hôm nữa cơ mà?

- Lỡ đêm nay nó ngủ với thằng Hải thì sao ? Như thế thì có mà công cốc.

- cũng phải.

- Thế anh chuẩn bị thuốc chưa?

- Anh chuẩn bị rồi , tất cả mọi thứ đều đã sẵn sàng để làm theo ý của em đây.

- vậy thì tốt. Chiều nay em sẽ tìm cách rủ con nhỏ đó tới nhà kho rồi anh muốn làm gì thì làm. Nhưng tất cả mọi chuyện đều phải thật bí mật không được để ai phát hiện. Chỉ cần làm cho nó mất trinh là được rồi, như thế thì khóa lễ sẽ không còn tác dụng nữa. Thằng Hải cũng không bao giờ khỏi bệnh được. Tài sản của chúng ta không ai nhòm ngó được.

- em lúc nào cũng thông minh sáng suốt.

- cũng nhờ anh nữa mà.

- nhưng mà...

- anh sao thế?

- lương người ở trong cái nhà này không đủ tiêu. Chỉ có mấy đồng như thế anh mua cái gì cũng không được. Nhiều lúc muốn mua tặng em món quà mà cũng nghèo hèn bất lực .

- chuyện tiền nong anh lo cái gì, em có thể lo được hết.

Nói rồi Yến Ly lấy ở trong túi ra một xấp tiền đưa cho Minh.

- anh cầm lấy tiêu tạm đi rồi em đưa thêm cho anh sau. Sau này chúng ta có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, của em cũng là của anh thôi. Chỉ cần anh không bao giờ phản bội em là được.

- anh sao có chuyện phản bội em cơ chứ. Cả cuộc đời này anh cũng chỉ có một mình em và con thôi. Có em với con là anh đã mãn nguyện lắm rồi.

Sau khi Yến Ly đi khỏi thì Minh lập tức cất hết số tiền vào nơi bí mật. Bây giờ trong đầu của anh ta đang suy nghĩ đến tương lai tươi sáng với Hạnh, đến người con gái mà chỉ cần gặp trong mơ thôi cũng khiến cho anh ta chảy nước miếng.

Nếu như sau chuyện này mà Hạnh bị đuổi ra khỏi nhà thì chẳng phải sẽ không có nơi để về hay sao? Trong suốt thời gian qua anh ta cũng đã kiếm được một món tiền kha khá từ Yến Ly, đủ để cho cuộc sống của anh ta với Hạnh không cần phải quá bon chen.

Anh ta biết thừa chẳng qua anh ta cũng chỉ là một công cụ để cho Yến Ly lợi dụng thôi chứ có tốt lành gì đâu. Anh ta làm tất cả mọi thứ cũng là vì anh ta có lợi ở trong đó, nếu không thì đừng có mơ.

Ở trên nhà chính, lúc này ông Thanh với bà Ngọc đang ngồi cùng với nhau. Trên khuôn mặt của hai người đầy rẫy những nét chân chim khắc khổ. Cuộc sống của họ chẳng thiếu thốn gì về tiền bạc thế nhưng mà việc con trai phát bệnh chính là thứ khiến cho họ phải suy nghĩ nhiều nhất, lấy đi sức khỏe của họ nhiều nhất.

Việc sống chung với Hải cũng như những cơn bệnh của anh lâu ngày cũng thành thói quen, chẳng khác gì sống chung với lũ, nhưng họ chưa bao giờ hết hy vọng về một ngày mà anh không còn có bệnh gì trong người nữa.

Gặp được ông thầy bói cũng coi như là ông trời mở ra một cơ hội, cho cả họ cũng như con trai họ nhìn thấy ánh nắng mặt trời.

Từ lúc Hạnh tới mọi thứ dường như trở nên tốt đẹp hơn, hai người họ cũng vô cùng yêu quý Hạnh, luôn nghĩ Hạnh chính là một ngôi sao may mắn.

Ánh mắt bà Ngọc lúc này sáng lấp lánh nhìn chồng.

- chúng ta thật may mắn vì đã cưới được một cô con dâu vừa ngoan hiền lại còn là khắc tinh của con ma đó.

- sau này phải đối xử với nó thật tốt. Nhưng mà giờ không biết phải làm sao để nó với thằng Hải nhà mình động phòng?

- hay là...

Bà Ngọc muốn nói nhưng lại không dám nói, cái chuyện này nó tế nhị như thế, nói ra có phần e ngại. Nhưng mà ông Thanh sốt ruột quá nên giục giã.

- ơ cái bà này, có cái gì thì nói luôn đi. Cứ ấp úng như thế thì biết đường nào mà lần.

- muốn hai đứa chúng nó sớm động phòng thì tôi nghĩ chỉ còn cách là cho chúng nó uống thuốc thôi. Ông thấy như thế có được không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NN
Nhí Nhố28 Tháng chín, 2022 21:47
Khổ trước sướng sau, Hạnh ơi cố lên. Đọc cuốn quá.
Θ☪
ϑƴ ☪ųՇℯ28 Tháng chín, 2022 19:25
Truyện hay.
BÌNH LUẬN FACEBOOK