• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 13: Con dơi (3)

Cảm giác đằm chìm trong trò chơi này thực chất không giống bình thường, nó hoàn toàn khác với bất kỳ trò chơi nào mà hắn từng chơi trước đó. Hắn cảm thấy không chỉ bởi vì nó rất thực tế đến nỗi tạo hình nhân vật được dựng rất hoàn hảo, cũng không chỉ vì trong quá trình thực hiện nhiệm vụ người chơi có thể tự do chạy khắp nơi, cũng chả phải do âm nhạc, hình ảnh hay những hiệu ứng đặc biệt này.

Không, phải có nguyên nhân khác. Hắn cảm thấy không diễn tả nổi, lại không hiểu sao hắn cảm thấy bản thân đang lạc vào thế giới kỳ ảo vậy.

Nhưng bất luận thế nào, cửa ải kia hiện tại hắn đã vượt qua. Màn hình game thoát ra khỏi phòng họp quỷ quái kia, hoán đổi sang giao diện kết toán, lần này Sở Thành có nhiệm vụ giải quyết hết số lượng kẻ địch, kết hợp chiêu thức trôi chảy, hiệu suất hoàn thành nhiệm vụ và số liệu thời gian sử dụng các hạng mục đều được tiến hành kết toán tổng hợp.

Thần kinh căng thẳng của Sở Thành cuối cùng bắt đầu thư giãn. Lúc này hắn mới giật mình khó hiểu khi phát hiện bản thân mình trong trò chơi còn khẩn trương hơn so với tưởng tượng.

Nhưng bây giờ nhìn lại, trò chơi vẫn khá thú vị đấy. Động tác dùng chiêu thức của Batman rõ ràng là đa dạng hơn trước, thậm chí Sở Thành còn không nhìn ra động tác xuất chiêu của hắn là chiêu thức võ thuật gì.

Có nhiều đạo cụ phụ trợ hơn bao giờ hết, mức độ tự do lựa chọn hoàn thành nhiệm vụ rất cao, hắn đều cảm giác được rất nhiều chi tiết khiến trò chơi mới lạ và đặc biệt.

Trò chơi nhập vai như này thường rất trừu tượng. Mười trò chơi nhập vai thì chín trò tệ, đây đã là chuẩn mực trong làng game nhiều năm qua.

Có câu nói người là sắt cơm là thép, tình cảm mặn nồng đến đâu thì khi đói bụng cũng phải sợ. Ý nghĩa ra đời của trò chơi nhập vai căn bản chính là công ty không muốn nhìn thấy những IP tốt bị bám bụi mốc trong nhà kho, rất muốn lấy ra để sáng tạo chúng thành trò chơi nhưng cũng không nỡ bỏ ra nhiều tiền để đầu tư đồ họa cho game.

Vì vậy, một số trò chơi mục nát ra đời cũng không thể che đậy được, với những cảnh vẽ đường nét đơn giản và tạo hình kém chất lượng, như tát vào mặt người chơi một cái thật mạnh.

Tuy nhiên, với sự ra đời của các tác phẩm tiêu biểu chất lượng cao như Batman của DC và series Spider-Man của Marvel, định kiến của mọi người đối với game nhập vai trong những năm này đang dần biến mất. Sự thích ứng của ngành công nghiệp trò chơi IP cũng theo đà phát triển đi lên.

Dù thế, đây là lần đầu tiên Sở Thành gặp được một trò chơi nhập vai được chế tác kỹ lưỡng như vậy…Không, ngay cả kiếp trước khi hắn đã chơi hết mọi trò chơi, đây vẫn là trò chơi có bước đột phá cực kỳ lớn.

Vấn đề là cốt truyện chính làm hắn cảm thấy có chút dở dang không đầu không đuôi, lúc qua cửa thứ nhất hắn không biết tòa nhà cao ốc này ở đâu, tại sao Batman phải lẻn vào đây và tình huống khiến cho người ta điên cuồng phát điên kia là để làm cái gì.

Nhưng hắn suy đoán đây mới là đoạn mở đầu, chỉ là lời dẫn mà thôi. Tiếp sau đó, cốt truyện bên trong có lẽ sẽ sáng tỏ chân tướng câu chuyện phía sau, hắn còn mạnh dạn đoán rằng có thể sẽ có một cuộc khủng hoảng đa vũ trụ, đưa ra một lý do hợp lý phân chia hai phe Avengers và Justice League thuộc hai thế giới trái ngược nhau.

Sở Thành quả thực rất mong đợi cốt truyện và cấp độ sau đó sẽ như thế nào, nhưng hắn cầm điện thoại lên liếc mắt nhìn thời gian, lập tức gạt đi ý nghĩ đó.

Ngày mai là thứ hai, 8:20 sáng còn phải đến lớp, nên hắn thực sự không thể tiếp tục chơi được.

Bây giờ hắn đã là sinh viên năm thứ hai, không phải tân sinh lương thiện mới đến, cũng chưa tiến hóa thành lão gia tử cắm rễ ở ký túc xá mà ở nhà, hắn nằm trong trạng thái nửa sống nửa chín.

Đánh giá tổng thể bốn năm học đại học chính quy của mình, đại khái hắn đang ở trong tình trạng hiểu một chút lại vẫn chưa đâu vào đâu.

Đa số thời gian, hắn vẫn đến lớp học theo thường lệ, và chỉ thỉnh thoảng trốn một hoặc hai tiết học theo ý thích.

Nếu hắn đổi sang một lớp khác cũng không sao, và sẽ không có vấn đề gì lớn nếu tự nhiên bỏ học một lần. Nhưng vấn đề là buổi học đầu tiên sáng mai là đại số tuyến tính, giáo viên dạy thay là loại người “không điểm danh thì sẽ chết người”, một buổi không điểm danh là toàn thân gầy gò xanh mét.

Mặc dù phong cách của trò chơi này không hoàn toàn như những gì mà Sở Thành mong đợi, nhưng nhìn chung nó vẫn giống một trò chơi chứ không có điểm gì khác lạ.

Vì vậy, Sở Thành nhấn nút thoát ra khỏi trò chơi, tắt máy tính đi, bò lại lên giường.

Không biết vì sao, rõ chỉ là hắn chơi game cả ngày mà cảm thấy cực kỳ mệt mỏi. Hắn nhắm mắt lại, đầu đặt lên cái gối trắng mềm mại, nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK