Chương 29: Bị lây nhiễm (2)
...... Chờ một chút, vậy ai đang lái xe?
Sở Thành lúc này mới chú ý tới thanh niên lái xe kia. Mái tóc đen rối bời, sắc mặt tái nhợt giống như suy dinh dưỡng, nhìn quầng thâm dưới mắt tựa như chưa tỉnh ngủ khiến Sở Thành đột nhiên không khỏi hoài nghi liệu ngồi xe của người này có phải là chủ ý tồi tệ hay không.
Người nọ dường như chú ý tới Sở Thành đang nhìn mình, giương mí mắt coi như chào hỏi: " Kitagawa Junpei.”
Tên người Nhật?
Đương nhiên chỉ là Sở Thành nghĩ như vậy. Thế giới này không có biên giới phân chia quốc gia, không có gì ngạc nhiên khi những cái tên mang đặc điểm của bất kỳ quốc gia nào trong thế giới nguyên thủy xuất hiện xung quanh họ.
Nhưng mà người thanh niên kia lẩm bẩm một câu như vậy coi như là tự giới thiệu, tiếp theo lại không nói thêm lời nào, tiếp tục ngậm miệng chuyên tâm lái xe.
"Trước tiên nói cho cậu một chút kiến thức cơ bản đi."
Trần Mỹ Duyệt đem xấp tài liệu kia ném sang một bên, ngồi đối diện Sở Thành.
"Cậu khẳng định còn đang tò mò, hôm qua ở trường các cậu đã xảy ra chuyện gì." Cô nói: "Thành thật mà nói, các bạn cùng lớp của cậu đã bị lây nhiễm."
"Lây nhiễm?" Sở Thành sửng sốt: "Là virus gì sao?”
"Không phải là loại mà mọi người thường hiểu." Trần Mỹ Duyệt lắc đầu: "Không ai biết nguồn gốc cụ thể ở đâu, nhưng kể từ một ngày nào đó, quỹ đạo của thế giới này đột nhiên bị mất khống chế. Một số thứ tồn tại từ cổ xưa chưa được biết đến đang thức tỉnh, và sẽ sử dụng nhiều phương tiện khác nhau để lây nhiễm, con người bị lây nhiễm dưới nhiều hình thức khác nhau nên khó có thể ngăn chặn được.”
“Thường thì tinh thần của con người sẽ bị ảnh hưởng đầu tiên. Về vấn đề này, chúng tôi có một hệ thống giám sát chuyên dụng để tiến hành đánh giá mục tiêu các cá nhân bị lây nhiễm.”
“Các cá nhân có mức độ lây nhiễm dưới 10% thường được coi là trong phạm vi bình thường, chỉ đơn giản là tương đối nhạy cảm hơn, dễ cáu kỉnh hơn hơn hoặc dễ bị trầm cảm hơn, cảm xúc lên xuống sẽ lớn hơn và dễ dẫn đến một số hành vi bốc đồng.”
“Với mức độ lây nhiễm từ 10% đến 50%, có thể quan sát thấy mục tiêu có sự bất thường rõ ràng và có thể trở nên cực kỳ máy móc, tê liệt hoặc điên cuồng. Và những người bị lây nhiễm trong khoảng thời gian này sẽ bất tỉnh, thể hiện sự hung hăng mạnh mẽ, và có bản năng lây nhiễm cho người khác.”
“Với mức độ lây nhiễm dao động từ 50% đến 99%, khi mức độ lây nhiễm càng cao thì tình trạng này trở nên càng tồi tệ hơn. Hơn nữa tiềm năng cơ thể của người bị lây nhiễm sẽ được khai thác tối đa, đạt đến giới hạn của cơ thể con người theo mọi hướng. Đồng thời những người bị lây nhiễm ở cấp độ này có thể có một sức sống mạnh mẽ - điều này cũng có sự khác nhau ở mỗi người.”
“Chúng tôi đã thấy nhiều trường hợp khoa trương hơn, ngay cả khi bị chặt đầu cũng có thể sống sót được.”
Sở Thành lập tức nghĩ đến tối hôm qua lần đầu tiên lên trò chơi, trong phòng họp của tòa nhà Klein nhìn thấy cảnh người đàn ông tên Edge tự mình vung đao chặt đứt đầu.
Vậy đó là một người bị lây nhiễm với mức độ lây nhiễm gần 100%?
Tuy nhiên loại tồn tại cổ xưa nào đang thức tỉnh, còn có biểu hiện từ ảnh hưởng bên trong cơ thể đến ảnh hưởng tới hoạt động của cơ thể, không biết như thế nào lại làm cho hắn sinh ra một ít liên tưởng kỳ quái.
Từ giai đoạn đầu lây nhiễm là giá trị SAN đã trở nên điên cuồng, chờ giá trị SAN hạ xuống một mức độ nhất định thì bắt đầu phát điên, sau khi đủ điên cuồng, trạng thái tinh thần cũng có thể phản ánh đến thân thể gây ra một số thay đổi mà khoa học không thể giải thích...
Cho nên các người nói cái gì mà tồn tại cổ xưa, có khả năng là ông già họ Khắc còn thích phát đường hay không?
"Mức độ nhiễm trùng dưới 50% vẫn còn có thể cứu được, hệ số càng thấp thì bị ảnh hưởng càng ít, độ khó khôi phục cũng càng thấp." Trần Mỹ Duyệt nóiL "Giống như hôm qua các bạn cùng trường của cậu, mặc dù bị lây nhiễm nhưng hệ số cao nhất cũng không quá 40%, cho nên bọn họ đều không có gì đáng ngại.”
Nói đến đây làm cho ngay sau đó Sở Thành liền nghĩ đến một việc. Hắn suy nghĩ và hỏi: "Điều gì sẽ xảy ra nếu nó lên đến 100%?"
Phân chia ba mức độ chỉ đến 99%, vậy đương nhiên còn có 100% nữa chứ?
"Đương nhiên là có." Trần Mỹ Duyệt gật gật đầu tỏ vẻ ngộ tính của ai đó đúng là trẻ nhỏ dễ dạy: "Rất ít người có mức độ lây nhiễm có thể đạt tới 100%. Đồng thời 100% cũng chính là đánh dấu một ranh giới.”
Cô dừng một chút, nhấn mạnh giọng nói đầy ẩn ý.
"Vượt qua phạm trù của khái niệm 'nhân loại'."
Lần đầu tiên Sở Thành nghe thấy thì nghĩ đến một bài vịnh kiệt tác được lưu truyền là “ Tôi không làm người.”