Chương 34: Người cực kỳ đặc biệt (2)
Phía sau bàn làm việc là một người đàn ông mặc áo khoác trắng. Ấn tượng lần đầu tiên của Sở Thành khi nhìn thấy ông ta đó là sự tinh tế.
Ông ăn mặc gọn gàng chỉnh chu, bộ ria mép được cắt tỉa một cách tỉ mỉ, nằm khuất sau tròng kính dày cộm kia là đôi mắt tràn đầy vẻ tự tin.
Ông ta ngước đầu lên nhìn ngay khi Sở Thành bước vào, rồi nhiệt tình tiến lên phía trước: “Ha, cậu chính là người đặc biệt bị phát hiện sớm nhất.”
“Vị này là giáo sư Miyazaki, chuyên gia nghiên cứu những người bị nhiễm bệnh.” Trần Mỹ Duyệt giải thích: “Tiếp theo đây, ông ấy sẽ phụ trách tiến hành một loạt bài kiểm tra thân thể cho cậu.”
“Bài kiểm tra thân thể? Kiểm tra sức khỏe sao?”
“Thà nói là kiểm tra sức khỏe, chi bằng bảo là kiểm tra khả năng thể chất đi.” Giáo sư Miyazaki cười rồi chìa bàn tay ra: “Yên tâm đi, chỉ là xem thử sức khỏe cậu ổn định hay không thôi.”
Khi Sở Thành nắm lấy tay ông ta, phát hiện ra bàn tay của vị giáo sư này không hề nhỏ, dáng vóc cũng khá cứng cáp. Lúc tiến lại gần, hắn còn ngửi được một mùi nước hoa thoang thoảng.
Hóa trang tinh xảo, mùi hương nước hoa, rồi cùng với biểu cảm dường như không một chút che giấu sự mong chờ “Để tôi xem thử”, bản năng khiến cho Sở Thành cảm thấy hắn cần phải có sự giữ khoảng cách.
Vị giáo sư này trông có vẻ quái gở như thế nào ấy…
Có điều vẫn ổn, thật sự, như lời của ông ta nói thì việc kiểm tra cơ bản đều là kiểm tra năng lực thể chất mà thôi. Các hạng mục kiểm tra chủ yếu bao gồm chạy bộ, bật nhảy, lực tay, còn có cả bắn súng lục,...
Chạy cư li ngắn 100m. Sở Thành nhắm mắt cắm đầu cắm cổ mà chạy hết sức, chạy được 13 phút 38 giây thì thở hì hà hì hục. Giáo sư Miyazaki bấm dừng đồng hồ, nhìn chằm chằm vào con số đó một hồi lâu, trên gương mặt hiện rõ thái độ “Có thế thôi à?”
Đến khi chạy 3000m. Sở Thành chạy muốn đứt cả hơi mới về đến được đích. Hắn ta ước tính phải chơi game hai ngày liền, và sau khi thể lực được cải tiến đáng kể thì mới có thể tiếp tục được. Với thể lực của một người chỉ thích ở nhà này của hắn ta, nếu chạy 3000 mét thật thì chắc chết mất.
Tiếp sau đó là bật nhảy và sức lực nắm đấm đều suôn sẻ vượt qua, hoàn toàn tương đương với trình độ thể lực vượt trội của học sinh trung học. Trình độ như thế này biết đâu chừng cũng được đánh giá ưu tú trong đội tuyển thi đấu ở trường, nhưng chung quy thì vẫn là cấp độ của học sinh trung học.
Cuối cùng là phân đoạn bắn súng lục.
Một nghiên cứu viên khi đưa khẩu súng lục nặng trịch vào tay của Sở Thành, hắn không biết phải làm sao: “Thứ này tôi đụng qua bao giờ…”
“Không sao, cậu cứ bắn đại là được.” Giáo sư Miyazaki nói: “Căn cứ vào thống kê của chúng tôi cho thấy, một số người bị nhiễm bệnh trời sinh đã mang trong mình tài năng bắn súng rồi.”
Sở Thành bối rối cầm súng lên, cố gắng thử ngắm bắn vào mục tiêu cách đó 10 mét, híp mắt một hồi lâu mới bóp cò súng.
Một loạt tiếng súng nổ ra liên hồi trong không gian chật hẹp.
Ống đạn được bắn ra không còn viên nào, sau khi nhìn thấy trạng thái bắn vào trúng mục tiêu trên màn hình, giáo sư Miyazaki rơi vào trầm lặng.
EQ cao: không có con kiến nào được tha mạng ở trường bắn.
EQ thấp: treo nải chuối lên trên cổ của con khỉ, không chừng nó mạnh hơn thế này.
Sở Thành cũng có một chút ngại ngùng như thế đối với kết quả này, nhưng trái lại vẫn nằm trong sự dự đoán của hắn.
Suy cho cùng, khẩu súng này cũng không phải của chính mình, so với khẩu mà hắn ta dùng quen cũng có khác biệt, dùng không quen tay, bắn không trúng thì cũng là lẽ thường tình.
Kết quả kiểm tra dường như khiến cho giáo sư Miyazaki có chút thất vọng, ông ta đưa ra kết luận rất nhanh chóng.
“Người đặc biệt không có năng lực.” Ông ta nói: “Về hai phương diện tinh thần và thể chất miễn nhiễm với nguồn lây nhiễm, tất cả nguồn lây nhiễm sẽ không ảnh hưởng đến cậu ta dưới bất kì hình thức nào.”
Không lâu sau, Trần Mỹ Duyệt cũng đã giải thích rõ ràng với Sở Thành rồi, tình huống này hiếm gặp nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có, bên trong cục mật vụ số 9 cũng có một vài nhân viên có trạng thái tương tự.
Đa số người đặc biệt miễn dịch được với những ảnh hưởng tinh thần gây ra, nhưng về mặt thể xác vẫn sẽ chịu những củng cố cải tạo và thậm chí còn đánh thức được những năng lực đặc biệt. Nhưng đối với một bộ phận nhỏ dân số mà nói thì không giống, mặt thể xác lẫn tinh thần của họ hoàn toàn miễn dịch với nguồn bệnh, so với người bình thường không khác gì mấy.
Họ được gọi bằng cái tên “Người đặc biệt tuyệt đối”.
Hoàn thành đợt kiểm tra, hắn cũng đã làm xong xuôi hết các mục trong thủ tục nhận chức, tiếp sau đó do Đường Lật nhận lấy. Văn phòng cục mật vụ số 9 xem ra làm việc cũng hiệu suất, liên tục điều hành một số phòng ban, đóng dấu mấy chương mục, trong một khoảng thời gian ngắn, biên chế của hắn được thông qua.