Chương 46: Hư vô (3)
Lại nói, đây cũng là một phần trong kế hoạch thanh lý ổ lây nhiễm của hắn.
Đem tất cả mục tiêu có khả năng lây nhiễm đập chết, như vậy lần lây nhiễm này sẽ không cách nào lây lan được, đúng không?
Có lý do có chứng cứ, liền chính hắn đều tin.
La Á Quân đi ở phía trước, Batman cũng ở trong bóng tối im lặng đuổi theo.
Sở Thành thao tác Batman tiến lên, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy có chút kỳ quái.
Vừa mới đây nghe hai lâu la nói chuyện phiếm, thủ lĩnh bang phái của bọn hắn hẳn là đều tập trung họp ở bên trong mới đúng. Cuộc đấu súng vừa nãy không thể nói là không kịch liệt, âm thanh vang đến mức muốn xuyên thủng cả trần nhà.
Bọn họ bên này đều đánh vào trung tâm nhưng đám người bên trong lại một chút động tĩnh cũng không có. Kể cả có là con rùa, thì đâm nó một chút tối thiểu nó cũng nên cho chút phản ứng đi?
Tìm tới phòng họp nội bộ, đầu tiên La Á Quân bắn hụt cả một băng đạn cách cánh cửa làm chào hỏi. Sau khi bắn phá xong mới một chân đá tung cửa, sải bước đi vào.
Bên trong không có một ai. Nhưng mặt bàn lộn xộn, còn lưu lại đồ ăn bị đập nát và tàn thuốc mới bị dập tắt không lâu.
Rất nhiều dấu hiệu cho thấy mấy phút trước nơi này còn có người.
La Á Quân rất nhanh phát hiện một cửa nhỏ kín đáo trong phòng. Nhìn đám nhát gan này lúc trước khi xây sòng bạc đã nghĩ đến khả năng sẽ có một ngày như vậy, nên đã sớm chuẩn bị đường lui.
Những tên đứng đầu bang phái đến mở họp lúc này xác thực đang chạy ra ngoài từ cửa sau dưới sự dẫn đầu của Trường Trí Ngạn - thủ lĩnh của bọn họ, hiện tại vừa chạy vào bãi đỗ xe ngầm.
Trường Trí Ngạn vừa chạy vừa mắng to trong lòng, cũng cảm thấy gần đây thật là xui xẻo.
Làm ăn bị người phá, nuôi vợ bé phát hiện vợ bé là em gái, Đoàn Dự đúng chính là ta.
Tùy tiện giết một người vô danh kết quả mấy ngày nay lại giống như đâm phải ma, khiến hắn sứt đầu mẻ trán, một sự kiện cũng còn chưa điều tra rõ ràng, vậy mà hôm nay cũng không biết từ chỗ nào toát ra một tên điên cuồng hung hãn đến dọn luôn hang ổ của hắn. Quả thực là đi ra ngoài bị chó cắn, đi ra đường bị xe đâm, uống nước lạnh mắc kẽ răng, mua hộp mì ăn liền đều mẹ nó không có nĩa......
Nhưng là không quan trọng.
Hắn đã sờ soạng lần mò từ cấp cơ sở của tổ chức lên đến vị trí hiện tại, tình huống càng tồi tệ hơn lại không phải không từng trải qua. Hắn tự tin có thể Đông Sơn tái khởi.
Vụt.
Tất cả ánh đèn trong bãi đỗ xe ngầm đột nhiên cùng nhau dập tắt, bóng tối vô tận bỗng nhiên thống trị toàn bộ bãi đỗ xe, tất cả những kẻ cầm đầu đang chạy trốn đều đồng thời căng thẳng.
Ngay sau đó, một thanh âm khiến cho bọn hắn rùng mình phảng phất như cưỡi lên gió lạnh vang lên, ở bãi đỗ xe trống trải quanh quẩn không ngừng.
Bọn hắn nghe được...... Tiếng cười.
La Á Quân dọc theo cửa sau phòng họp truy kích tới bãi đỗ xe ngầm. Hắn bắn một súng làm đứt đoạn khoá cửa, đá văng cửa sắt dày nặng, một mùi hương quái dị tức khắc ập vào mặt.
Không khí ẩm ướt đưa tới mùi máu, cho hắn dự cảm không ổn.
Đẩy cửa đi vào tầng hầm ngầm, khí lạnh phảng phất từ sàn nhà chui vào cơ thể, tựa như đi vào một thế giới khác.
Làn gió lạnh lẽo không biết từ đâu thổi tới, như cuốn theo tiếng quỷ thần rầm rì. Toàn bộ bóng đèn trong hầm ngầm đều nhấp nháy chợt tắt, ánh trắng thảm đạm dồn dập mà lập loè.
Cái bóng hẹp dài bị chiếu xuống vách tường và sàn nhà, không ngừng biến ảo theo ánh đèn bật tắt, tựa như yêu ma giương nanh múa vuốt.
La Á Quân đi được hai bước, nhanh chóng cảm nhận được xúc cảm sền sệt dưới đế giày.
Cúi đầu mới phát hiện, dòng máu đỏ thắm không biết khi nào đã tràn qua chân hắn. Vũng bùn màu máu đặc sệt lẫn với cơ quan nội tạng đang lan tràn, mà hắn đứng ở chính giữa vũng bùn này.
Hắn nâng giày từ trong vũng máu, đến gần chỗ cái bóng bị chiếu ra.
Sau đó hắn thấy được Lai Trí Ngạn, cùng với mấy thủ lĩnh khác hắn đang tìm.
Thoạt nhìn họ đã chẳng đi đâu được nữa.
Họ bị ruột của mình treo trên trần nhà.
Sinh thời những người này đều là nhân vật làm mưa làm gió ở thế giới ngầm, một khắc cuối cùng của sinh mệnh lại thảm không nỡ nhìn. Ruột già đầm đìa máu tươi kéo dài từ khoang bụng bị mở toang hoác lên đến thanh xà ngang, treo họ trần nhà, tựa như móc nối trên lợn chết ở lò mổ.
Ánh đèn tiếp tục nhấp nháy, ánh sáng trắng bệch chiếu sáng vũng máu, tựa như tia chớp tái nhợt cắt qua chân trời.
Nháy mắt ánh sáng xuất hiện, khóe mắt La Á Quân lơ đãng thoáng thấy một thân hình thon dài đứng phía bên hắn.
Mái tóc rối bù, lộn xộn che khuất nửa khuôn mặt, nhưng phần miệng lộ ra đang lấy độ cung sởn tóc gáy bị kéo dài tới mang tai, lộ nụ cười kinh tủng.