Chương 2: Bắt đầu làm hiệp sĩ bóng đêm (2)
Rất nhiều bạn học đều vô cùng hâm mộ sau khi biết rõ tình huống của hắn, bởi vì bọn họ cảm thấy như vậy thì Sở Thành có thể thường xuyên dẫn các chị gái xinh đẹp về nhà chơi, chơi mệt thì có thể ngủ luôn cũng được.
Dù sao căn hộ của hắn cũng rất rộng đấy.
Nhưng mà cũng sẽ không có chuyện đó.
Bởi vì chuyện đó sẽ ảnh hưởng tới tốc độ cày game của hắn.
Có một vị vĩ nhân từng nói qua, mấy thứ như đàn bà rất vướng bận, đàn ông là phải theo đuổi lí tưởng cao xa như trở thành người vô địch thế giới. Sở Thành mặc dù không có lý tưởng lớn lao như vậy, nhưng trong thư mục trò chơi của hắn có một tá màn chơi đang chờ hắn vượt cấp mà không có chút thương tổn nào, và một đống tài liệu trò chơi đang chờ hắn chỉnh sửa.
Sở Thành, sinh viên chính quy đại học danh tiếng, cũng là game thủ đứng đầu khu G, bởi vì kĩ xảo cao siêu cùng với tinh thần luôn truy cầu sự hoàn mỹ, vượt cấp mà không rơi chút máu nào, lại thường xuyên biên tập video trò chơi như trailer phim bom tấn, bởi vậy thu hoạch được không ít người hâm mộ.
Là một người có lương tâm, hắn luôn đặt sự nghiệp cùng fan hâm mộ ở vị trí thứ nhất, căn bản không rảnh đi để ý mấy thứ tình yêu có cũng được không có cũng không sao kia.
Ting!
Về đến nhà, Sở Thành vừa mở cửa phòng, cái gì cũng không kịp làm, một âm thanh vang lên bên tai nhắc nhở hắn, khiến hắn run lên trong lòng.
Lẽ nào sau khi trì hoãn 1 tháng, hệ thống “bàn tay vàng” cuối cùng cũng đã đến?
Không sai, Sở Thành cũng không phải người bản địa ở đây, mà là một tên từ hành tinh D, xuyên không đến đây, hiện tại mới vừa đến Cực Tinh được một tháng.
Dựa theo kho kiến thức hạn hẹp mà hắn có được về các tác phẩm giả tưởng, hắn rất chắc chắn rằng mình đã xuyên tới một cơ thể đồng nhất có cùng quỹ nhân sinh ở một thế giới song song nào đó.
Nhưng cái thế giới này cũng giống hành tinh D, lại cũng không hoàn toàn giống hành tinh D.
Cực Tinh cũng là thế giới do con người thống trị, cũng là văn minh nhân loại mà Sở Thành biết rõ. Tuy nhiên, nền văn minh nhân loại trên địa cầu này lại có một quá trình phát triển hoàn toàn khác, và quá trình tiến hóa phức tạp trong nhiều năm dài cuối cùng đã dẫn đến việc Cực Tinh ngày nay không có ranh giới quốc gia.
Không sai, Cực Tinh tuy rằng cũng có các mảng đại lục cùng các khu vực được phân chia, nhưng không hề có ranh giới quốc gia từ rất nhiều năm trước rồi.
Trừ cái đó ra thì Cực Tinh còn rất nhiều cái khác biệt, và nếu phải liệt kê tất cả các chi tiết ra, thì chắc mấy ngày mấy đêm cũng nói không hết. Thế nhưng những thứ đó đều không ảnh hưởng trực tiếp quá nhiều đến Sở Thành.
Nếu như so sánh việc mình xuyên không như một mở hộp pandora, hắn cảm thấy vận may của mình cũng không quá kém. Có người tiền nhiệm từng xuyên không tới tận thế nơi Zombie xuất hiện tràn lan, có người lại đi đến những vùng đất hoang tàn đổ nát để gây dựng lại từ đầu, có người lại phải tới vùng đất trong tiên hiệp gặp đủ loại thần tiên yêu quái…
So với những vị diện có độ nguy hiểm cao kia, ít nhất thì nơi hắn tới còn là một xã hội yên ổn, theo như kí ức kế thừa từ cơ thể này, hắn không phát hiện ra hiện tượng kỳ lạ nào. Không có auto cũng không có bàn tay vàng gì, hắn nghĩ rằng chỉ cần đời này mình có thể ngồi ăn rồi nằm chờ chết là đã rất hạnh phúc rồi.
Cho tới bây giờ.
Lúc đầu, trong tiểu thuyết mạng thì cứ 10 kẻ xuyên không lại có 9 người sở hữu hệ thống, âm thanh “ting” vang lên trong đầu bọn họ cũng là nhắc nhở rằng chuẩn bị mở ra chế độ “bàn tay vàng”, bắt đầu miểu sát tất cả.
Có câu nói là vạn vật đều có thể biến đổi, ngay cả hệ thống vạn năng cũng không ngoại lệ. Tiểu thuyết mạng ngày càng phát triển, thì các loại hệ thống xuất hiện cũng ngày càng đa dạng và quái dị. Trước kia, hệ thống đều tuân theo những nguyên tắc cơ bản, càng về sau dứt khoát càng xuất hiện nhiều hệ thống trực tiếp ngả bài, vừa bắt đầu đã cho người chơi một đống công pháp thần tiên, một đao có thể giết hết thảy trong chớp mắt, dù cho người chơi có là một con rùa thì hệ thống cũng có thể giúp họ bay.
Hồi đó, Sở Thành xì mũi coi thường loại tiểu thuyết mạng theo lưu phái này, nhưng bây giờ khi bản thân hắn tự mình xuyên không, cái nhìn cũng khác rồi. Hiện tại hắn cảm thấy cái hệ thống vô địch ngay từ khi bắt đầu này thực sự là một miếng bánh thơm, làm ơn nhất định phải cho mình một bộ hệ thống như vậy.
Nhưng sau khi hắn đổi các loại tư thế để gọi hệ thống nhưng không thấy gì, hắn mới ý thức được hình như âm thanh kia phát ra từ chiếc máy tính trên bàn làm việc trong phòng ngủ cả đêm vẫn chưa được tắt.