Chương 33: Người cực kỳ đặc biệt (1)
Sở Thành coi như đoán được. Đây cũng là kịch bản thường có trong phim, một tổ chức trâu bò thường thích dùng những kiến trúc kín đáo che giấu tổng bộ thật sự, ví như cửa hàng may vá trong phim《 vương bài đặc công》. Mà căn cứ thật sự của họ thường thường ẩn sâu dưới đất.
Đang cảm thấy mình nhìn thấu chân tướng, hắn cảm giác thang máy dừng lại.
Sau đó, nó lại bắt đầu di chuyển về phía trước.
Cảm giác phương hướng thang máy di chuyển, Sở Thành tức khắc phát ngốc.
Từ từ, đây thật là thang máy sao? Dưới đất còn có thể đi về phía trước?
Khi cửa thang máy dọc theo thanh trượt mở ra, Sở Thành chỉ cảm thấy phong cách đột biến.
Xuất hiện trước mặt là một hành lang dài, vách tường hợp kim phản ra ánh sáng trắng bệch của kim loại, phảng phất đèn LED lan tràn trên hành lang.
Càng nhìn càng làm người liên tưởng đến căn cứ ngầm chôn sâu dưới đất trong phim khoa học viễn tưởng.
Cửa tự động mở ra trước mặt mấy người, một căn phòng đậm chất khoa học viễn tưởng ánh vào mi mắt. Màn hình lơ lửng bay giữa không trung, cả trai lẫn gái mặc đồng phục bận rộn đi qua đi lại.
Phong cách lập tức đúng vị.
“Đây là căn cứ ngầm của các chị?” Sở Thành nghiêng đầu hỏi.
Trần Mỹ Duyệt cười thần bí: “Không hẳn.”
“......”
Vài phút sau.
Mặt hồ bình tĩnh nổi lên từng gợn sóng, chim tước bên bờ sôi nổi giương cánh bay đi.
Mặt hồ chợt dựng lên như ngọn núi chót vót, vạn tấn nước xôn xao rớt trở về mặt nước, tựa như một con cá voi đen nhánh khổng lồ vùng ra từ dòng nước.
Đó là một con quái thú bự chẳng mình thép xương sắt, tạo hình cực giống một chiếc mẫu hạm hàng không.
Nhưng thường thường thì, chính như ô tô thiếu bánh xe liền không đi được, mẫu hạm hàng không nó không biết bay. Nhưng con này ngoại lệ.
Sáu động cơ tua bin chuyển động bằng một tốc độ chớp nhoáng, khó thấy đến mức hóa thành tàn ảnh, hàng tấn nước bị bốc thành thể khí. Giống như ngọn lửa vô hình đóng vai trò một bàn tay nâng lên mẫu hạm che trời, tạo thành một mảnh mây đen sắt thép.
Sở Thành đứng trong căn phòng nào đó của con quái vật khổng lồ, nhìn hàng tấn nước săn sóc rơi xuống cửa sổ mạn tàu, khóe miệng không khỏi co giật.
“Thế nào?” Trần Mỹ Duyệt biểu tình đắc ý: “Đây là pháo đài di động của chúng tôi, mẫu hạm không trung toàn thế giới chỉ có năm con.”
Sở Thành: “......”
Không phải, mẫu hạm các chị có máu mủ ruột rà với con thuyền chết bầm SHIELD trong phim Marvel sao?
Nói thật, kiểu mẫu hạm dùng mấy chiếc quạt điện đưa lên trời khiến Sở Thành có liên tưởng không tốt lắm. Bởi vì trong nguyên tác, phó cục trưởng Maria Hill cũng từng kêu ca, con thuyền kia hận không thể một tuần rớt đất ba lần.
A, nghiêm khắc mà nói, cũng không trách họ, theo đủ loại tác phẩm viễn tưởng không hoàn toàn thống kê trên TV, số mệnh duy nhất của mấy thứ bự chảng bay trên trời chỉ có kết cục rơi tan, quả thật giống như nguyền rủa chư thiên vạn giới trải dài trên vũ trụ.
Khả năng là xem nhiều tình tiết tiêu biểu, Sở Thành cực kì không có hảo cảm với mấy thứ hoa hòe hoa loẹt bay trên trời. Lúc này chiếc mẫu hạm khoa học viễn tưởng trong mắt hắn, dưới chân nghiễm nhiên đã biến thành phần mộ của nó, ngày nào đó ngã xuống cũng không kỳ quái......
“Sao vậy?”
Để ý biểu cảm phức tạp đó của Sở Thành, Trần Mỹ Duyệt hỏi.
“À không có gì…chỉ là đang nghĩ xem, không biết căn cứ to lớn như thế này khi bay lên trời có an toàn hay không nữa.” Sở Thành đáp lời một cách thành thật.
Nghe xong lời của hắn, Trần Mỹ Duyệt bỗng nhiên phì cười.
“Về điểm này thì cậu cứ yên tâm.” Cô ấy cười ha hả rồi nói: “Căn cứ không trung rất an toàn. Trên thực tế đây là nơi an toàn nhất trên thế giới rồi, không có bất kì người ngoài nào có thể xâm nhập được.”
Nghe xong mấy lời đó, vẻ mặt Sở Thành càng khó đoán hơn nữa.
Hắn mơ hồ nhớ lại những gì mà mọi người trong hãng phim Marvel đánh giá về Helicarrier của Aegis, họ cũng đã nói những lời tương tự. Nhưng ai nấy đều biết, hệ thống an ninh của tàu mẹ Aegis do Khổng Tử phụ trách giống như Ni Mã vậy, khái niệm để duy trì hệ thống bảo mật được đưa ra chính là “Có bạn đồng môn từ phương xa đến, chẳng vui lắm sao”, bọn yêu ma quỷ quái nào cũng có thể tự tiện đi ra đi vào, còn tự nhiên hơn là nhà vệ sinh công cộng nữa.
Tất nhiên, đó là huyền học, cũng chưa chắc những thứ bay trên bầu trời đều là những nấm mộ. Từ trong thâm tâm Sở Thành mong muốn con tàu khổng lồ dưới chân này thì có thể thoát ra khỏi lời nguyền của đất trời.
Theo chân Trần Mỹ Duyệt, Sở Thành được dẫn đi trên hành lang kim loại quanh co phức tạp, chẳng mấy chốc đã đến được căn phòng làm việc rộng rãi sáng sủa.
Văn phòng được bố trí nằm ở cạnh cửa sổ của con tàu. Trong phòng vô cùng gọn gàng tươm tất, bề mặt bàn làm việc sạch bóng, tủ hồ sơ bằng kim loại được đặt ngay ngắn dựa vào tường, bên cạnh chiếc tủ ấy là một chiếc máy lọc nước.
<Cảm ơn tri05082022 đề cử 48 NP ạ. Bạo chương ạ. Vẫn cầu NP và TT bạo chương nha. >