Chương 31: Mẫu hạm (1)
Nghe thế, Sở Thành lập tức nghĩ tới bài kiểm tra sức khoẻ hôm qua. Hắn thử chỉ vào mình: “Các chị là nói...... Tôi?”
“Không tồi.” Trần Mỹ Duyệt cười ngọt ngào: “Thông qua chuyện hôm qua, cậu đã chứng minh mình là người đặc biệt. Tuy kết quả kiểm tra sức khoẻ tỏ rõ mức độ cảm nhiễm của cậu ở dưới 10%, không nhất định có được năng lực hơn người, nhưng chỉ dựa vào thân phận đặc người đặc biệt, cậu đã đạt được tư cách gia nhập cục mật vụ số chín.”
Nói đến đây, cô nhích ra sau, dáng người thướt tha vùi vào đệm mềm, bộ ngực căng tràn có vẻ cực kì chói mắt so với cô nhóc Đường Lật nghiêm túc mân mê giấy tờ bên cạnh.
Nội tâm mỗi một gã đàn ông đều có một mặt Kiều Phong, Sở Thành cũng không ngoại lệ.
*Kiều Phong: Một trong ba nhân vật chính của truyện Thiên Long Bát Bộ, được cả giang hồ kính nể về tài nghệ võ công lẫn nghĩa khí.
Sở Thành xem như đã nhìn ra, người phụ nữ xinh đẹp này quá hư hỏng. Hắn có lý do tin cô ta đang cố ý thử mình, trong lòng khinh thường.
Nói giỡn, bên đó lấy cái này kiểm tra cán bộ?
Không biết dưa chín hay chưa mà đã hái xuống, có cán bộ nào không qua được bài kiểm tra này?
“Đương nhiên, dù là người đặc biệt, vấn đề gia nhập hoàn toàn từ cá nhân quyết định, chúng tôi sẽ không cưỡng ép.” Trần Mỹ Duyệt tiếp tục giải thích: “Nhưng có một việc cậu cần biết.
“Người lây nhiễm và người đặc biệt như nước với lửa, là quan hệ thiên địch. Một khi có người lây nhiễm phát hiện người đặc biệt, họ sẽ lập tức tiêu diệt kẻ đó.”
Sở Thành lập tức nghĩ đến hôm qua, trên sân trường, những học sinh bị cảm nhiễm nhìn mình, ánh mắt trống rỗng tràn ngập tính công kích, nhớ lại thôi đã thấy không rét mà run.
Hiện tại nghĩ đến, có lẽ là vì mình không bị cảm nhiễm, cho nên mới bị tập thể những người lây nhiễm tấn công?
Quả nhiên là vì mình không chịu làm bậy cùng mấy tên điên sao......
Sở Thành nhanh chóng hiểu ý cô.
Ngụ ý là, thân là người đặc biệt, thể chất hắn rất dễ bị bọn điên theo dõi. Gia nhập tổ chức cũng là cơ hội tìm chỗ dựa vững chắc, có thêm người che chở.
Đương nhiên, gia nhập tổ chức cũng ý nghĩa, xác suất gặp phải nguy hiểm sẽ lớn hơn nữa, phải xem cá nhân mình có gánh nổi không.
Sở Thành lâm vào suy nghĩ.
Nghe thật là chủ ý không tồi. Tiêu diệt cảm nhiễm giữ gìn trật tự đương nhiên quan trọng, nhưng đối với cá nhân mà nói, càng quan trọng là gia nhập tổ chức mới có cơ hội tiếp xúc lĩnh vực siêu phàm, có thêm nhiều tình báo và tài nguyên, đương nhiên còn có cả những cơ hội học tập khác.
Hiện tại biết thế giới này rất nguy hiểm, không ai chắc được ngày nào đó khả năng sẽ xui xẻo đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, ăn no chờ chết đương nhiên không phải lựa chọn hàng đầu. Nếu hiện tại có lựa chọn khác, vậy dù chỉ là xuất phát từ tự bảo vệ bản thân, hắn cũng cần nỗ lực hơn.
Chưa kể những yếu tố có lợi đối với người đặc biệt. Với Sở Thành mà nói, gia nhập tổ chức còn có cân nhắc khác.
Đó là plug-in của hắn.
Khống chế anh hùng ra ngoài làm nhiệm vụ kiếm điểm và mảnh ghép trò chơi, thời gian dài tất nhiên sẽ khiến những người khác, đặc biệt là khiến cục mật vụ số chín chú ý.
Vậy nếu hắn thân là kẻ đứng sau có thể trà trộn vào tổ chức, cũng càng có cơ hội tìm hiểu họ ôm tâm thái gì, áp dụng biện pháp gì khi biết mình điều khiển siêu anh hùng, cũng tiện cho Sở Thành chuẩn bị.
“Đúng rồi, tuy chuyện này khả năng không quá quan trọng, nhưng đãi ngộ tổ chức rất không tồi.” Trần Mỹ Duyệt nói tiếp: “Có biên chế chính quy, có bảo hiểm niên kim, lương tháng năm vạn chưa kể tiền thưởng cuối năm......”
“Tôi nguyện rơi đầu chảy máu vì tổ chức.” Sở Thành không nói hai lời tỏ lòng trung thành.
Trần Mỹ Duyệt cười, đáy lòng âm thầm ghi nhớ.
Vẻ mặt bình đạm nhìn mình khoe khoang dáng người, nhưng lại rất nhiệt tình khi nghe đến đãi ngộ gia nhập. Kiểu người coi trọng tiền tài hơn sắc đẹp......
Nhưng mặc kệ thế nào, có dục vọng là chuyện tốt, chỉ cần dục vọng không mất khống chế.
Cậu em này, có thể lo được.
Khi nói chuyện, kiến trúc xẹt qua ngoài cửa sổ đã càng ngày càng thưa thớt, chiếc xe chở đoàn người rời khỏi thành phố.
Sở Thành nhớ tới cái gì, hỏi: “Đúng rồi, các chị chưa biết liệu tôi có đồng ý gia nhập tổ chức hay không, đã bế tôi về tổng bộ, không thành vấn đề sao? Nếu tôi nói không thì sao?”
“Vậy cậu càng phải về tổng bộ.” Trần Mỹ Duyệt lại lộ ra nụ cười điềm mỹ động lòng người, nói: “Bởi vì dựa theo quy định, những gì tôi vừa nói, bình dân không thể biết đến. Cho nên nếu cậu biết chân tướng lại không bằng lòng gia nhập, chúng tôi đành phải mang cậu về tổng bộ xóa đi phần ký ức này.”
Mắt thấy Sở Thành không nói, Trần Mỹ Duyệt không khỏi cười: “Ha, cũng có gánh nặng tâm lý khác. Chúng tôi rất thuần thục kỹ thuật tiêu trừ ký ức, có thể tiêu trừ ký ức dựa theo từ khóa chính xác, bình thường sẽ không xóa nhầm ký ức khác.”