• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 17: Chơi không nổi

Nếu đổi lại là những người khác muốn hóng phốt thì không sao, nhưng Sở Thành thì lại khác. Dẫu sao thì hình ảnh tòa nhà của Tập đoàn Klein trong bài đăng giống hệt như những gì hắn nhìn thấy trong trò chơi đêm qua, thậm chí tin tức này còn trùng khớp với nội dung trò chơi, nói là trùng hợp thì quá miễn cưỡng rồi.

Chuyện này chắc phải có điều gì đó bất thường.

Thật không dễ dàng gì mới có thể chịu đựng được đến lúc tan lớp, tuy rằng vẫn còn có một tiết học sau đó nữa, nhưng Sở Thành cũng không có tâm trạng để học, lập tức muốn đi thẳng về nhà xem xem trò chơi có gì bất thường.

Ngay khi tiếng chuông tan lớp vang lên, Sở Thành dặn dò người anh em tốt của mình là Vi Phúc Đồng nhờ điểm danh hộ cho hắn vào tiết học tiếp theo, sau đó hắn đứng dậy và len lỏi vào đám đông để ra ngoài.

Vừa rời khỏi khu giảng đường, chưa kịp bước vài bước, ánh mắt của hắn đã bị cảnh tượng trên quảng trường ngoài cửa thu hút.

Chỉ nhìn thấy một đám đông người vây quanh đó, ba tầng bên trong và ba tầng bên ngoài, trông giống như một đám khỉ, và bên trong có thể nghe thấy những lời mắng mỏ rất kịch liệt.

Sở Thành rướn người lên, tận dụng lợi thế với chiều cao gần 1,8m của mình  để nhìn vào bên trong và nhanh chóng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Ở giữa đám đông là hai thanh niên một nam một nữ, nhìn vẻ bên ngoài đều trông giống sinh viên, lúc này đang say sưa cãi mắng nhau.

"Em đã nói hết rồi, người đàn ông đó là tài xế taxi. Em hoàn toàn không biết anh ta! Không thể hiểu được lời người ta nói có đúng hay không!?" Miệng cô gái như rót mật.

"CMN chết tiệt, bây giờ mấy gã tài xế gọi xe trên mạng đều trực tiếp hẹn đến nhà qua đêm đúng không? Chuyện tốt như vậy cho tôi cũng sẽ làm một lần chứ nhỉ?" Cậu nhóc cũng rất bức xúc, hung hăng.

“Đừng có ở đây ngậm máu phun người với bà chị đây nhé, mày suốt ngày đi chơi với đám không ra gì đó, cứ nói văn vở là bạn thân, nếu bà mày ngốc thật thì không biết đã xảy ra chuyện gì rồi đấy?”

“Bà đây nói thật cho mày biết, không vạch trần hẳn ra là giữ thể diện cho mày rồi. Với cái khả năng của mày ấy, như que tăm sợ đánh răng cũng gãy, thổi phồng y như chuyện lần trước, lên giường một phút đã tính là thành công rồi, được hai phút là trình độ vượt bậc, thật không biết là cái tên này có thể không biết xấu hổ tới mức nào ... "

"Tao thế nào mà không biết xấu hổ chứ? Số km của một chiếc ô tô nào đó có thể cộng lại có thể đi vòng quanh trái đất một vòng, xi lanh còn đen đục rồi mà cứ giả vờ là nai tơ"

"..."

Sau vài lời, Sở Thành có lẽ đã hiểu.

Tóm lại, Aquaman vs Ironman, và kết quả là chơi không nổi thôi?

Thật ra cốt truyện của tình huống này cũng chỉ toàn lời nhàm tai, không có gì mới lạ, tính mạng của Aquaman đang treo như sợi chỉ, đã chơi thì đừng hèn, mà đã hèn thì đừng chơi, hiểu được điều này thì hiểu thôi.

Nếu là bình thường, Sở Thành có thể vẫn hứng thú quan tâm xem kết thúc như thế nào, nhưng hôm nay trong lòng có chuyện khác, nóng lòng muốn quay về xem lại trò chơi, sau đó lướt mắt nhìn liền thấy mất hứng nên chuẩn bị rời đi.

Nhưng những gì diễn ra tiếp theo nằm ngoài dự đoán của hắn.

Bụp.

Một âm thanh vang dội, giòn giã, đó là tiếng cô gái tát vào má chàng trai.

Âm thanh này giống như tiếng chuông bắt đầu thi đấu trong đấu trường, thông báo chính thức bắt đầu cuộc đấu đá không giới hạn trong khu giảng đường.

Cô gái ra đòn trước nhưng phản ứng của chàng trai không hề chậm, ngay lập tức xoay người sau đó nhưng có vẻ như nó không mang lại hiệu quả như mong muốn. Nữ sinh thuận tay túm tóc chàng trai, nhưng không nghĩ đến mái tóc bị quá dầu có vẻ như là 1 tuần rồi chưa được gội ...

...Ồ đẹp lắm! Trong lúc bế tắc, cô ta đã ra một đòn chí mạng vào chỗ trí mạng của chàng trai, hiệu quả vượt trội, người xem dường như nghe thấy âm thanh của một thứ gì đó đang nứt ra…

Sở Thành lúc này mới nhận ra có gì đó kỳ quái.

Hắn nghĩ nếu ăn một trận đòn như vậy thì ít nhất hắn cũng sẽ mất khả năng vận động một thời gian. Ngay cả khi nhìn người ta rời sân, hắn cũng không khỏi cảm thấy trên đời này có một loại đau đớn, đó là nhìn cũng thấy đau.

Tuy nhiên, chàng trai trên khán đài này không sao và ngay lập tức tung đòn phản công như không có chuyện gì, người ta khó có thể không nghĩ rằng cậu đã luyện được một số kỹ năng thần kỳ để trứng gà vững như núi.

Chàng trai đấm thẳng vào mặt cô gái và cô ta hoàn toàn không kịp trở tay. Một nửa gò má trắng như tuyết của cô gái lập tức sưng lên, thậm chí có một ngụm máu chảy ra từ miệng.

Nhưng cô ấy cũng hoàn toàn không hề hấn, phản công là chiêu Cửu âm bạch cốt trảo để lại những vết máu nhỏ trên mặt cậu trai, thậm chí da thịt cũng bị xé rách ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK