Mục lục
Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Mi Mặt Mèo

*****************

Ngày hôm sau, Hạ Diệc Sơ ra vẻ như không biết gì, vẫn hoạt động như ngày thường, sớm lên dọn dẹp phòng ốc, giặt giũ một nhà quần áo.

Thẩm Nguyệt tối qua khóc thút thít nên mắt có chút sưng đỏ.

Chờ lúc ăn cơm sáng xong, Thẩm Nguyệt nhịn không được, kéo Hạ Diệc Sơ đến một bên, nói chuyện cùng nàng.

"Mẹ, đây là một chuyện tốt." Hạ Diệc Sơ cười cười, nói với Thẩm Nguyệt: "Chúng ta khi nào thì đi gặp nhà bên kia?"

Thẩm Nguyệt sửng sốt, ánh mắt dừng trên người Hạ Diệc Sơ, đáy mắt mang theo một tia không thể tin được lời này là từ chính miệng con gái mình nói ra.

Dù sao cũng là con gái lớn, tuy rằng không nói ra, nhưng Thẩm Nguyệt biết con gái mình có lòng tự trọng rất cao.

Cùng Hạ Diệc Sơ nói chuyện này, thật sự trong lòng Thẩm Nguyệt cũng không có bao nhiêu kỳ vọng.

Mặc kệ là đối với Tô gia hay đối với chính mình, Thẩm Nguyệt đều hy vọng Hạ Diệc Sơ có thể đáp ứng mối hôn sự này.

Mà hiện tại, Hạ Diệc Sơ thật sự đáp ứng như Thẩm Nguyệt mong muốn.

"Dao Dao, con thật lòng sao?" Thẩm Nguyệt kéo tay Hạ Diệc Sơ, "Ngàn vạn đừng làm khó dễ chính mình, nếu con không thích, mẹ liền từ chối nhà bên kia là được."

"Mẹ, con rất thích." Hạ Diệc Sơ đáp lời, nhìn vẻ mặt không tin của Thẩm Nguyệt, cắn chặt răng, tiếp tục nói: "Kỳ thật con đã sớm gặp qua đại thiếu gia của Đông Phương gia kia, gọi là Đông Phương Dật đúng không?"

"Năm nay hắn cũng trúng tuyển đại học ở thủ đô."

Nói đến đây ánh mắt thiếu nữ ngượng ngùng, gương mặt có chút ửng đỏ

Thẩm Nguyệt sợ ngây người, mở to mắt, một lúc sau mới hồi phục tinh thần, cảm giác áy náy vốn không vứt đi được bây giờ một khắc tiêu tán: "Được được được, mẹ liền đi nói với người ta. Không nghĩ tới, con cư nhiên biết người ta, cậu ấy như thế nào? Hắn đối với con có ý tứ sao?"

Thẩm Nguyệt hỏi, không đợi Hạ Diệc Sơ trả lời, tự hỏi tự đáp: "Ai nha, nghe mẹ nói, người ta nếu thấy con không thú vị, cũng sẽ không tới nơi nông thôn này tìm người. Nha đầu này, cũng thật là, hại mẹ hôm qua còn tưởng họ là bọn buôn người, vẫn luôn không yên lòng, không dám đáp ứng hôn sự này..."

Thẩm Nguyệt ríu ra ríu rít, u sầu trên mặt nháy mắt biến mất, thay vào đó là vẻ mặt cao hứng cùng vui vẻ.

Hạ Diệc Sơ không nghĩ tư tưởng của Thẩm Nguyệt phong phú như thế, mới tùy tiện nói vài câu, Thẩm Nguyệt cư nhiên tự động não, thậm chí còn tưởng nàng cùng Đông Phương Dật đã sớm yêu say đắm, tình căn sâu nặng...

Hạ Diệc Sơ thấy không giải thích không được, cho nên kéo Thẩm Nguyệt lại, bảo Thẩm Nguyệt đừng nói ra chuyện nàng cùng Đông Phương Dật. Thẩm Nguyệt đối với Hạ Diệc Sơ cười cười, thần sắc ý vị thâm trường.

Ngày hôm sau, Thẩm Nguyệt mang theo Hạ Diệc Sơ đi lên trấn, mua cho Hạ Diệc Sơ hai bộ quần áo mới.

Nguyên bản, Thẩm Nguyệt nghĩ Hạ Diệc Sơ hiện giờ phải gả chổng, thế nào cũng muốn hai bộ quần áo ngăn nắp, diễm lệ một chút. Nhưng Hạ Diệc Sơ lại cự tuyệt, tùy tiện chọn hai bộ kiểu dáng ngắn gọn, giá cả phù hợp. Thẩm Nguyệt tuy có chút bất mãn, nhưng vẫn thuận theo ý Hạ Diệc Sơ, bỏ xuống hai bộ quần áo đỏ tía mình chọn.

Hạ Diệc Sơ cũng không biết Thẩm Nguyệt không ra cửa lại cũng không có điện thoại, làm thế nào liên hệ được với nhà Đông Phương. Hai ngày sau, Thẩm Nguyệt vẻ mặt khẩn trương, chạy nhanh vào nhà, đem quần áo mới mua tới đưa cho nàng.

Hạ Diệc Sơ vừa thấy thần sắc Thẩm Nguyệt, tức khắc biết người của Đông Phương gia muốn gặp, cũng không cự tuyệt, chạy nhanh về phòng mình, đem quần áo mới mua mặc vào.

Mọi người hẹn găp tại một quán trà trong trấn nhỏ.

Thẩm Nguyệt mang theo Hạ Diệc Sơ đến, đối phương còn chưa tới.

Có lẽ Thẩm Nguyệt cùng Hạ Diệc Sơ tới sớm chừng nửa tiếng.

Hai người ngồi dựa vào cửa sổ, đợi chừng mười phút, Hạ Diệc Sơ nhìn thấy một chiếc xe hơi màu đen dừng lại bên ngoài, tài xế xuống trước, mở cửa xe phía sau, hai vị nữ tử trang điểm thập phần quý khí từ trong xe bước ra.

Hai vị nữ tử tay khoác tay sóng vai mà đi, cô gái bên trái bất quá mới chừng hai mươi tuổi, trên mặt trang điểm nhàn nhạt, tướng mạo tốt đẹp, mặt mày tinh xảo, mắt phượng câu nhân hiện lên một mạt tinh quang. Vừa thấy liền biết tính cách hiếu thắng, tự làm tự ăn cũng đủ sống, mười phần là nữ cường nhân xuất sắc.

Dựa theo nhắc nhở của hệ thống, Hạ Diệc Sơ biết cô gái này là Đông Phương Thải, chị của Đông Phương Dật. Hiện giờ 25 tuổi, rất nhiều sản nghiệp của gia tộc Đông Phương đều là nàng xử lý, thủ đoạn so với nam tử, không thua kém chút nào.

Vị phu nhân còn lại chính là mẹ của Đông Phương Thải – Hạ Như, cũng chính là mẹ của Đông Phương Dật.

Đông Phương Thải cùng Hạ Như khoác tay đi đến. Quán trà cũng không nhiều người, chỉ ít ỏi vài vị khách, cơ hồ vừa tiến đến, hai người quét mắt một vòng, trực tiếp dừng lại trên người Hạ Diệc Sơ và Thẩm Nguyệt.

Đặc biệt là ánh mắt dừng trên người Hạ Diệc Sơ, mặc kệ là Hạ Như hay Đông Phương Thải, ánh mắt hai người đều hiện lên một mạt không thể tưởng tượng.

Đợi đến khi ngồi xuống, bắt đầu trò chuyện, hai người họ đối với người con dâu Hạ Diệc Sơ này quả thực là vừa lòng đến không thể vừa lòng hơn.

Thời điểm trước đây, khi tìm được Thẩm Nguyệt, nghĩ đến Thẩm Nguyệt là người nông thôn, ngôn ngữ cử chỉ mười phần câu thúc, nói thật, Đông Phương Thải cùng Hạ Như trong lòng rất thất vọng.

Mà vị đại sư kia lại nói, mệnh cách của Đông Phương Dật chỉ phù hợp duy nhất với người nơi này, chính là con gái lớn nhà này – Tô Ninh Dao.

Cho nên các nàng mới không tiếc vạn dặm, ngàn dặm xa xôi từ thủ đô đuổi tới nơi này.

Lúc gặp Thẩm Nguyệt, hai người kỳ thật đối với người con dâu (em dâu) tương lai này đã không còn kỳ vọng, lại không nghĩ đến, nông dân thô tục như Thẩm Nguyệt lại sẽ có ngôn hành cử chỉ đều không chút nào thua kém người ở thủ đô, tỉ mỉ giáo dưỡng đến thiên kim tiểu thư!

Này đối với hai người mà nói, quả thực chính là niềm vui ngoài ý muốn.

Lần gặp mặt này, đa số thời gian đều là Hạ Diệc Sơ cùng Đông Phương Thải và Hạ Như trò chuyện. Ngẫu nhiên, Hạ Diệc Sơ cũng sẽ đặt vài đề tài đến Thẩm Nguyệt, không làm Thẩm Nguyệt xấu hổ.

Tóm lại, lần gặp mặt này, Hạ Như cùng Đông Phương Thải rất vừa lòng Hạ Diệc Sơ. Mà ngay cả chính Thẩm Nguyệt vừa rồi mới nhận ra trước nay nàng không hiểu biết Hạ Diệc Sơ quá một mặt.

============================

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK