“Cái này không phải cho ngươi” Hạ Diệc Sơ thần sắc nhàn nhạt mở miệng
“Cái gì?” Chu Thanh hơi sửng sốt, nhìn Hạ Diệc Sơ trước mắt không đem kịch bản cho mình, ngược lại còn lui về sau vài bước, giống như là đang ghét bỏ hắn
Chu Thanh nhíu nhíu mày, ngước mắt nhìn Hạ Diệc Sơ, lúc này mới phát hiện bạch si hoa vạn phần quen thuộc giờ mang theo biểu tình cực kì xa lạ lạnh nhạt
Nếu là Hạ Quỳ trước kia, ở đây gặp được hắn, ánh mắt sớm nóng bỏng, mặt đầy mê luyến, đối với mọi loại yêu cầu của hắn cũng không chớp mắt một cái đồng ý
Chu Thanh đột nhiên nghĩ tới cuộc gọi hôm trước, tựa hồ bắt đầu từ sáng hôm ấy Hạ Quỳ cũng đã thay đổi
Hạ Quỳ lúc trước sẽ tuyệt đối không chủ động cúp điện thoại của hắn, cũng tuyệt đối không cự tuyệt yêu cầu của hắn
“Chu Thanh, nguyên bản tôi còn đang suy nghĩ khi nào tìm thời gian tới gặp ngươi nói chuyện một chút, chính là nếu hiện tại ở chỗ này gặp phải ngươi, tôi đây liền đem mọi chuyện nói rõ đi. Tôi, Hạ Quỳ, chơi chán ngươi rồi, về sau nếu gặp phải tôi, nhớ rõ đi đường vòng, bằng không tôi làm ngươi đẹp mặt!” Hạ Diệc Sơ lạnh lùng nhìn hắn một cái, xoay người nhấc chân rời đi
Chu Thanh sửng sốt vài giây tại chỗ mới nhanh chóng phản ứng lại
Phản ứng đầu tiên của hắn chính là cao hứng được giải thoát, hắn nhiều năm như vậy, rốt cục cũng thoát khỏi đống kẹo mạch nha dính người nhà giàu này, nhưng là ngay sau đó, Chu Thanh liền nghĩ tới kịch bản <Nhất Thế Trường An> trong tay Hạ Diệc Sơ
Lần trước Chu Thanh lơ đãng nghe được hai vị trong ngành đã lâu nói trong lúc say, nghe được tin tức của “Quỷ tài” muốn quay bộ <Nhất Thế Trường An>, từ trong miệng họ biết được kịch bản này cư nhiên là tâm huyết nhiều năm của Chu Hiểu Hoành, đến lúc đó ra mắt, khẳng định sẽ giành được cái giải thưởng lớn đi
Chu Thanh lặng lẽ trốn ở chỗ tối,nghe xong lời bọn họ nói liền nảy sinh tâm tư
Chu Hiểu Hoành đại danh đỉnh đỉnh tự nhiên là hắn có nghe qua, nếu có thể lấy được nam chính của bộ phim này... Thì giá trị con người của hắn muốn cao hơn hiện tại ít nhất là phải gấp đôi đi!
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng Chu Thanh hiện lên muôn vàn suy nghĩ, cuối cùng, nhìn Hạ Diệc Sơ sắp rời đi, hắn nắm chặt hai tay, vẫn là nhanh chóng đuổi theo
“Hạ Quỳ, cô đừng nóng giận, mấy ngày trước cô nhìn thấy nữ sinh ở trong phòng tôi, thật ra là tôi và cô ấy là cùng trường, cô không tin liền có thể đi tra, hơn nữa cô ấy còn cùng tôi lớn lên trong cô nhi viện, ngày trước còn ở trong cô nhi viện, cô ấy thường xuyên bị người ta khinh dễ, vẫn luôn là tôi bảo hộ cô ấy, cho nên tôi ở trong lòng cô ấy, tôi giống như anh trai của cô ấy vậy, còn trong lòng tôi, cũng luôn đem cô ấy thành em gái mà chăm sóc” Chu Thanh bước nhanh đuổi theo, vừa đi một bên đối với Hạ Diệc Sơ giải thích
Vẻ mặt chân tình, thật không hổ danh là tra nam, đến như vậy còn diễn được
“Không cần, không có liên quan đến cô ta, ngươi về sau nhớ kĩ đừng xuất hiện trước mặt tôi là được” Hạ Diệc Sơ lạnh lùng mở miệng, duỗi tay bắt xe trên đường
“Hạ Quỳ, cô rốt cuộc muốn như thế nào? Tôi không phải đã cùng cô giải thích rõ ràng rồi sao? Cô cuối cùng muốn gì?” Trước nay cũng chỉ có Chu Thanh hắn mặt lạnh chứ bao giờ đến lượt Hạ Diệc Sơ ném sắc mặt lạnh lùng này cho hắn, nhìn chính mình giải thích như vậy, Hạ Quỳ vẫn là một bộ dáng thờ ơ thì không nhịn được tức giận
Hắn bát lấy cánh tay Hạ Diệc Sơ, đem cô kéo lại gần
“Chu Thanh, ngươi làm gì! Buông ta ra!” Hạ Diệc Sơ nhíu mày, duỗi tay giãy giụa, lại không thoát khỏi cái tay của hắn
Còn tài xế kia nhìn hai người lôi lôi kéo kéo, tưởng là cặp đôi giận dỗi, thầm mắng một câu, trực tiếp nhấn chân ga rời đi
“Hạ Quỳ, cô không phải là muốn tôi làm bạn trai cô sao? Tôi hiện tại đồng ý, cô mau đem cái kịch bản trong tay cô cho tôi” Chu Thanh dùng sức nắm chặt lấy cổ tay Hạ Diệc Sơ, cau mày, đối với Hạ Diệc Sơ mở miệng, thần sắc còn vẻ không tình nguyện, lại mang theo một tia đắc ý cùng cao ngạo, quả thực giống như là hắn đáp ứng cùng Hạ Quỳ ở bên nhau chính là thiên đại ban thưởng dành cho cô
“Ha Hả” Hạ Diệc Sơ nghe hắn nói xong, đột nhiên yêu mị cười với hắn một tiếng, tiếng cười câu nhân kia quả thực làm trái tim Chu Thanh nhịn không được run rẩy, ngước nhìn khuôn mặt Hạ Quỳ, hình như cùng Hạ Quỳ ở bên nhau, cũng không hẳn là khó có thể chịu được...
Chu Thanh trong lòng mơ màng nghĩ tới ý niệm này, chỉ là trong nháy mắt, một trận đau nhức từ chân truyền đến, Chu Thanh theo bản năng muốn hét chói tai, nhưng ngay lập tức lấy tay gắt gao bưng miệng mình, cái tay đang cầm tay Hạ Diệc Sơ cũng buông ra
Chu Thanh đau đến thân thể run run, nhìn thần sắc Hạ Diệc Sơ, kêu một tiếng phẫn nộ
Chính là Hạ Diệc Sơ không sợ nhìn hắn, khí áp mạnh mẽ trừng mắt với hắn
Hạ Diệc Sơ thu hồi chân đạp lên hắn, thần sắc bình đạm mang theo một tia hàn ý: “Tôi lần cuối cùng cảnh cáo ngươi, về sau thấy tôi, nhớ rõ đi đường vòng, còn có cả tiểu thanh mai nhà ngươi nữa!”
Hùng hổ nói xong câu đó, Hạ Diệc Sơ trực tiếp xoay người đi mất, chỉ còn Chu Thanh bị cô đạp cho một phát đứng tại chỗ giương mắt nhìn bóng dáng cô biến mất
Hạ Diệc Sơ kêu một chiếu xe về nhà, lại không có nghĩ đến, Thẩm Già Diệp mấy ngày nay vẫn luôn đi sớm về trễ cư nhiên cũng ở nhà
“Anh” Hạ Diệc Sơ thay giày xong, có chút chột dạ đem kịch bản giấu ở phía sau, nhìn Thẩm Già Diệp ngồi trên ghế sopha, giọng có chút khô khốc hỏi: “Anh trai, anh hôm nay thế nào, sớm như vậy đã trở lại?”
“Trở về bồi em ăn cơm trưa, thế nào? Không cao hứng sao?” Nguyên bản Thẩm Già Diệp đang cúi nhìn điện thoại, đột nhiên ngẩng đầu lên, cặp mắt kia thập phần có uy lực chấn áp cùng chiếm hữu nhìn về phía Hạ Diệc Sơ
“Không, anh trở về, em đương nhiên cao hứng, rốt cuộc không phải ăn cơm một mình” Hạ Diệc Sơ câu môi, tươi cười sáng lạn, ngay sau đó đi vài bước, vòng qua Thẩm Già Diệp đi đến trước cầu thang, hướng Thẩm Già Diệp nói: “Anh trai, em lên lầu trước, đợi lát nữa lại xuống cùng anh ăn cơm”
Giọng nói vừa dứt, Hạ Diệc Sơ liền chạy nhanh ôm kịch bản chạy lên lầu
Thẩm Già Diệp nhìn thân ảnh Hạ Diệc Sơ biến mất, lại đem ánh mắt đặt trên màn hình di động
Trên di động đang chạy một đoạn video, chính là cảnh Hạ Diệc Sơ cùng Chu Thanh hai người lôi lôi kéo kéo.