Hơn nữa, ảnh chụp trên mạng tuy bị xóa nhưng đã sớm được lưu trong máy của nhiều người thì không thể nào xóa được.
Weibo An Nại Nhi, còn có cả tieba An Nại Nhi. Trên tất cả các diễn đàn, chỗ nào cũng đều bị các fan oanh tạc không thương tiếc.
Thời điểm bắt đầu, những fan của An Nại Nhi còn có dũng khí cùng đám anitifan tranh luận, nói nhưng bức ảnh này là ảnh ghép. Chính là không biết ai đã phát một tờ giám định hình ảnh, nói chỗ ảnh này đều không hề có một chút dấu hiệu chỉnh sửa nào cả, những fan lập tức héo, hòa thân thành aniti, càng thêm phẫn nộ tới mắng An Nại Nhi.
Không nghĩ tới An Nại Nhi bề ngoài nóng bỏng tính cách đơn thuần, cư nhiên là cái đồ đê tiện yêu diễm mặc cho ai cũng có thể đè!
Ngọc Nữ thanh thuần nổi danh lừng lẫy trong giới giải trí trực tiếp biến thành lãng hóa ****, gần như là chỉ trong một đêm, danh dự An Nại Nhi nháy mắt hóa rác rưởi.
Chờ ngày hôm sau Hạ Diệc Sơ lên di động nhìn đến tin tức này, thì chuyện này đã ở trên mạng nháo đến hót hòn họt, hơn nữa có rất nhiều công ty lúc trước cùng An Nại Nhi ký hợp đồng xong hết rồi đều thả lời, nói muốn cùng cô ta giải ước thay đổi người, đến cả Chu Hà cũng thông báo muốn đổi diễn viên An Nại Nhi, một lần nữa chọn lựa diễn viên khác tới thay thế nhân vật của An Nại Nhi.
Hạ Diệc Sơ thần sắc ngơ ngác, một hồi lâu mới tiêu hóa xong tin tức cái này, ở trong đầu đối với hệ thống hỏi: “233, đây là có chuyện gì?”
“Ân? Cô đi mà hỏi người ngồi đối diện kìa.” Thanh âm hệ thống 233 lười nhác, giống như là mới ngủ dậy trả lời Hạ Diệc Sơ.
Đối diện Hạ Diệc Sơ, Thẩm Già Diệp hào hoa phong nhã, đang ăn bữa sáng.
Chú ý tới ánh mắt Hạ Diệc Sơ vẫn luôn đặt ở trên người hắn, Thẩm Già Diệp ngẩng đầu, đối với Hạ Diệc Sơ lộ ra ý cười nhạt: “Bảo Bảo, là bữa sáng hôm nay không vừa miệng sao? Hay là vẫn muốn anh trai?”
“Không, không phải.” Hạ Diệc Sơ tức khắc bị câu nói cuối cùng Thẩm Già Diệp làm đỏ cả mặt lên, cô vội vàng ngẩng đầu, thần sắc hoảng loạn nhìn nhìn bốn phía, còn may là trong đại sảnh hiện giờ không có những người khác, bằng không nghe được lời này của Thẩm Già Diệp, kia còn phải ( liao)!
Sau khi ăn xong, hôm nay trong đoàn phim không có suất diễn của Hạ Diệc Sơ, cho nên cô có thể không cần đi, mà Thẩm Già Diệp cũng không biết là như thế nào, ăn bữa sáng xong, cư nhiên không có giống như mọi ngày tới công ty làm.
Hạ Diệc Sơ đợi người hầu thu thập bàn ăn ôn thỏa, thời điểm xung quanh không có người, rúc tới bên người Thẩm Già Diệp ngồi xuống, đối với hắn nhỏ giọng hỏi: “Anh trai, chuyện của An Nại Nhi, là anh làm sao?”
Vừa mới được Hệ thống 233 nhắc nhở, Hạ Diệc Sơ cũng ở trong lòng nghĩ nghĩ, bức ảnh Lục Thừa ngày hôm qua cho cô xem chính là An Nại Nhi.
Nếu nói là Lục Thừa làm, thì ngay từ buổi sáng ngày hôm qua hắn đã động thủ, không cần chờ đến buổi tối.
Hơn nữa, Hạ Diệc Sơ tin tưởng, không thể nào mà chỉ có mỗi mấy bức ảnh đưa ra ngoài ánh sáng là có thể hạ gục một người, còn cần một một thế lực cường đại sau màn âm thầm chỉ huy.
An Nại Nhi nói như thế nào cũng là một nữ tinh có chút kinh nghiệm, cô ta sẽ không thể nào dễ bị đánh đổ đến như vậy.
Mà cô bên này, sẽ vì cô báo thù, mà có thể có thực lực sẽ giúp cô báo thù, trừ bỏ Hạ ba ba đã ra nước ngoài ký hợp đồng, chính là Thẩm Già Diệp.
“Như thế nào? Bảo Bảo không thích sao?” Thẩm Già Diệp duỗi ra tay, trực tiếp đem người ôm vào trong ngực.
Thanh âm Thẩm Già Diệp thanh lãnh, dán bên tai Hạ Diệc Sơ chậm rãi vang lên: “Bảo Bảo, nguyên bản lòng anh một chút mà cũng không tán đồng em ra ngoài đi đóng phim, để càng nhiều người biết đến vẻ đẹp của em, chính là anh càng không thích đem em nhốt lại trong phòng, làm em biến thành một con hoàng oanh rầu rĩ không vui. Nhưng, anh đem em thả ra ngoài, cũng không phải là để cho ngươi khác tới bôi đen, để em phải nhìn sắc mặt người khác mà sống. Chỉ cần có Thẩm Già Diệp anh ở đây một ngày, Bảo Bảo liền có thể tùy ý làm bậy, mỗi ngày sinh hoạt thật thoải mái. Những cái không sạch sẽ đó hay những kẻ không an phận, anh đều sẽ giúp em xử lý.”
Động tác Thẩm Già Diệp thân mật ôn nhu, lại ở bên tai Hạ Diệc Sơ nói lời tàn nhẫn nhất, thần sắc hắn nhìn như bình tĩnh, nhưng con ngươi hắn đen nhánh thâm trầm, ánh mắt lại một chút cũng không rời đi khuôn mặt Hạ Diệc Sơ.
Nếu là Bảo Bảo không chịu tiếp thu hắn tàn nhẫn, kia hắn……
Khi mà ở trong lòng Thẩm Già Diệp hiện lên vô số ý niệm, một cái ôm ấm áp kéo hắn vào lòng, một đôi tay bế lên hắn cổ.
“Cám ơn anh trai.”
Hạ Diệc Sơ gắt gao ôm Thẩm Già Diệp, ngữ khí cao hứng nói, trong thần sắc vui thích còn mang theo một tia cảm động.
Thẩm Già Diệp đem đôi tay cô thả xuống, nghiêm túc đánh giá liếc nhìn thần sắc của cô, cũng không có từ vẻ mặt của cô nhìn ra được chút sợ hãi hay không đồng ý nào cả.
“Em không sợ sao?” Thẩm Già Diệp nghĩ nghĩ, vẫn là đem nghi vấn trong lòng nói ra.
Có lẽ cũng chỉ có thời điểm đối mặt với Hạ Diệc Sơ, Thẩm Già Diệp mới có các loại cảm xúc của một người bình thường.
“Sợ? Sợ cái gì?” Hạ Diệc Sơ cao hứng nheo hai mắt lại, tựa như con mèo lười nhác, ở trên ngực Thẩm Già Diệp cọ cọ, “Làm gì có ai yêu em như anh, em cao hứng còn không kịp đâu.”
Hạ Diệc Sơ trong lòng là thật sự một chút cũng không có đồng tình với An Nại Nhi, cũng hoàn toàn không cho rằng Thẩm Già Diệp làm như vậy là có cái gì không đúng.
Bản thân cô liền cũng không phải là người có nhiều lòng tốt, nhưng chỉ cần không ai chọc cô, cô tự nhiên cũng cảm thấy mừng rỡ mà hưởng thụ thanh tĩnh, nhưng nếu là tìm đường chết, dám làm tổn thương hay dùng lời nói bôi nhọ cô, cô nhất định phải khiến cho họ chịu đau đớn gấp mười lần.
Ngày hôm qua Hạ Diệc Sơ tuy rằng không có nói cái gì với Lục Thừa, cũng bởi vì xem ở chỗ An Nại Nhi hiện giờ mình và cô ta đều ở chung một cái đoàn phim, muốn chờ này bộ phim này kết thúc rồi xử lí, lại không có nghĩ đến Thẩm Già Diệp đã động thủ trước.
Kể cả hai cái tra nam tiện nữ Chu Thanh và Du Tuyết kia, nếu không phải Hệ thống 233 nói nhất định phải chờ tới lúc thân phận con nuôi của mình truyền ra ngoài, Hạ Diệc Sơ chỉ sợ đã sớm bắt hai người đó lại, ném cho đám du côn lưu manh mà đùa bỡn.
Thẩm Già Diệp nghe Hạ Diệc Sơ trả lời, duỗi tay nâng đầu Hạ Diệc Sơ lên, ấn thật mạnh một cái hôn sâu xuống.
Hạ Diệc Sơ ngẩng đầu, đôi tay quấn quanh ở trên cổ Thẩm Già Diệp, nhắm mắt thử đáp lại nụ hôn này.
******
Sự tình An Nại Nhi oanh oanh liệt liệt truyền đi mấy ngày, ồn ào huyên náo, ở thời điểm Thẩm Già Diệp cảm thấy không sai biệt lắm để Lục Diễn thu tay lại, công ty đại diện của An Nại Nhi tức khắc nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng vận dụng tài nguyên công ty nhà mình đem này tin tức dần dần áp chế xuống.
Mà An Nại Nhi, từ đây không còn xuất hiện ở trước mặt công chúng.
===== Hình như có một sự nhầm lẫn ko hề nhẹ ở đây, tại hạ là editor, ko phải tác giả, những lời mà tại hạ nói từ đầu bộ truyện này cho tới giờ đều là lời của tại hạ, ko phải tác giả hay người convert. Xin m.n đừng nhầm!