******************
Thích Tẫn đích thị là trạch nam, ngoài ở nhà và ở trường ra thì không đi đâu, lâu lâu mới ra ngoài một lần. Ở nhà thì bị lạnh nhạt, ở trường cũng trầm mặc ít lời, không tham gia hội nhóm gì nên bạn bè cũng không có. Hiện giờ, Hạ Diệc quan tâm hắn, trong lòng hắn quả thật rất vui.
Hạ Diệc Sơ ngồi cạnh bể bơi nhà mình, uống nước trái cây thư giãn, nghĩ đến kết cuộc đời trước của Thích Tẫn mà xót xa.
Ngồi một lúc, cô tính đứng dậy về phòng, không biết thế nào lại trượt chân ngã vào bể bơi.
Hạ Diệc Sơ biết bơi nhưng thân thể này thì không, chân trái lại bị chuột rút không thể bơi được, bị sặc nước, hô hấp không thông, khó chịu đến cực điểm.
Căn bản không có cách nào thoát ra, theo bản năng, cô ngửa đầu giãy giụa, loáng thoáng thấy được bên cạnh hồ bơi có một thân ảnh.
Thích Tẫn đứng cạnh bể bơi, nhìn Hạ Diệc Sơ giãy giụa trong nước, dung mạo tinh xảo nhưng lạnh như băng.
Hắn vốn được sinh ra chỉ để bảo tồn mạng sống cho người này, chỉ cần cô chết, những việc phía sau sẽ không bao giờ xảy ra, coi như báo thù cho kiếp trước.
Thích Tẫn nghĩ như vậy, giữa chân mày một mảnh hàn ý.
Thời điểm Hạ Diệc Sơ chìm dần xuống nước, trong đầu Thích Tẫn hiện lên hình ảnh Hạ Diệc Sơ vui vẻ, ân cần với hắn gần đây, sắc mặt tối sầm lại, không tự chủ được nhanh chóng nhảy xuống nước lôi Hạ Diệc Sơ lên.
Hạ Diệc Sơ thần sắc tái nhợt, đã ở vào hôn mê bất tỉnh trạng thái.
Người nhà lập tức gọi bác sỹ đến, quản gia người hầu xông vào muốn ôm Hạ Diệc Sơ về phòng thay quần áo, cũng không quan tâm đến Thích Tẫn như thế nào.
Thích Tẫn bò ra khỏi bể bơi, mày nhăn lại, quát lớn:
"Đứng lại!"
"Thiếu gia???" Đám người hầu bất mãn, thấy Thích Tẫn ôm Hạ Diệc Sơ đi lại càng không vui.
"Câm miệng!" Thích Tẫn đặt Hạ Diệc Sơ lên ghế dài, bản thân cũng không hiểu vì sao mình lại nhảy vào bể bơi cứu cô, đã lỡ làm người tốt rồi phải làm trọn bộ. Nếu cô chết cũng lãng phí công sức nhảy xuống bể bơi cứu người của hắn.
Thích Tẫn nâng cằm Hạ Diệc Sơ, cúi đầu xuống làm hô hấp nhân tạo, sau đó lại dùng tay ấn ấn lồng ngực cô.
Qua một lúc, Hạ Diệc Sơ đột nhiên "Oa" một tiếng, phun ra một ngụm nước, rồi ho khan.
Lúc này, hốc mắt cô đã đỏ lên, thần sắc tái nhợt.
=============================