Chương 142: bị Quách Tịnh Kỳ gài bẫy
Tuy nhiên, khi đang dùng bữa sáng, Trác Du Hiên nhận được một cuộc điện thoại, thế là hắn ta lập tức chạy đi mặc dù đang ăn dở.
Hình như là liên quan đến chuyện của công ty thì phải.
Dạo này khắp các mặt báo đều đưa tin, Trác thị đột nhiên sa sút, cổ phiếu sụt giảm một cách nghiêm trọng, lúc này công ty của nhà họ Trác đang đứng ở trên bờ vực bị phá sản.
Thẩm Quân Dao vô cùng lo lắng, cô lo Trác Du Hiên sẽ vì công ty mà làm việc đến mức kiệt sức mất.
Nhưng trái lại với sự lo lắng của cô thì Quách Tịnh Kỳ kia vẫn còn đang ung dung ăn sáng, chẳng màng đến chuyện gì đang xảy ra.
Cô ta còn thảnh thơi sai bảo Thẩm Quân Dao.
“Con kia, tao ăn xong rồi, lấy cho tao ly nước”
Quách Tịnh Kỳ vô cùng thản nhiên, cô ta chẳng lo lắng một chút nào cả, cứ ung dung tận hưởng cuộc sống như bà hoàng kia.
Trác Du Hiên thì ngày đêm ra ngoài làm việc vất vả để giúp cho cô ta chu toàn cuộc sống, vậy mà cô ta vẫn thảnh thơi như vậy, không một chút lo lắng gì cho Trác Du Hiên cả.
Người phụ nữ này động một tí là đòi sai bảo Thẩm Quân Dao cái này cái nọ, không lấy nước thì rửa chân.
Quách Tịnh Kỳ có thể nghĩ ra đủ mọi chiêu trò để khiến cho Thẩm Quân Dao lâm vào đường cùng.
Không đánh đập thì cũng là mắng chửi, không sai cái này thì cũng sai cái kia.
Quách Tịnh Kỳ làm như kiểu bản thân của cô ta chính là nữ chủ nhân ở trong nhà này vậy! “Con kia, mày có nghe tao nói cái gì không đấy? Không nghe thấy lời tao nói à? Có phải là mày muốn ăn đòn rồi không?”
Thấy Thẩm Quân Dao ngẩn người ra đó, Quách Tịnh Kỳ lườm về phía cô, ánh mắt vô cùng chán ghét.
Rõ ràng người phụ nữ này là đang cố tình gây sự với Thẩm Quân Dao đây mà! Thẩm Quân Dao cảm thấy cực kỳ bất bình, nhưng cô lại chẳng dám nói ra.
Cô sợ cô ta sẽ dựng chuyện bêu xấu cô với Trác Du Hiên.
Hình tượng của Thẩm Quân Dao ở trong mắt của Trác Du Hiên đã tệ lảm rồi, cô không muốn ở trong mắt hản bản thân cô lại càng tồi tệ thêm nữa.
Thẩm Quân Dao im lặng làm theo lời của cô ta để tránh việc cô ta lại đánh đập cô thêm nữa.
Thời gian chẳng mấy mà trôi đi thật nhanh! Chẳng mấy chốc đã hơn hai tháng trôi qua rồi! Một năm trôi qua cũng nhanh thật! Trác Du Hiên hai tháng nay chỉ về nhà được có mấy lần để thăm Quách Tịnh Kỳ, rồi hắn ta lại đi luôn.
Lúc hắn về, nhìn gương mặt của Trác Du Hiên ngày một trở nên hốc hác, Thẩm Quân Dao cảm thấy đau xót vô cùng.
Cô quan tâm hẳn ta đến như vậy, vậy mà Trác Du Hiên lại chẳng hề hỏi han Thẩm Quân Dao lấy một câu.
Trong lòng hẳn ta chỉ có người phụ nữ tâm địa rắn độc Quách Tịnh Kỳ kia mà thôi.
Còn Thẩm Quân Dao, đến liếc nhìn một cái hẳn ta cũng chẳng thèm.
Lòng của Thẩm Quân Dao ngày một trở nên nguội lạnh vì cách mà Trác Du Hiên đối xử với cô.
Lại một năm mới đến! Năm nay, Trác Du Hiên không về nhà để đón năm mới, có lẽ hắn ta vẫn còn bận bịu công việc ở công ty.
Cho nên trong nhà chỉ có Quách Tịnh Kỳ cùng với Thẩm Quân Dao ở nhà mà thôi.
Với Thẩm Quân Dao, những ngày tết với cô còn tồi tệ hơn cả ngày bình thường, cô chứng kiến Quách Tịnh Kỳ cùng người đàn ông khác ngay trong chính căn nhà này mà cô chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ta phản bội Trác Du Hiên mà không thể làm qì.
Với lại, theo như Thẩm Quân Dao nghe ngóng được, tình hình của Trác thị ngày một tồi tệ hơn.
Cổ phiếu của công ty tụt dốc một cách không phanh, nhiêu hợp đồng quan trọng liên tiếp bị hủy bỏ.
Trác thị bây giờ chẳng khác gì chỉ còn một cái vỏ bên ngoài, chỉ chờ có tác động là sẽ bị sụp đổ ngay.
Những ngày này, Thẩm Quân Dao lo lắng không ngừng! Cô lo Trác Du Hiên sẽ mãi cảm đầu vào công việc mà không chú ý đến sức khỏe của mình, không ăn không uống, không ngủ.
Nếu như vậy sức khỏe của hắn sẽ ngày một đi xuống mất.
Rất nhiều lần vì quá lo lắng nên Thẩm Quân Dao mới chạy đến công ty của hắn xem thế nào, tiện thể mang cho hắn †a một chút đồ ăn.
Vậy mà, chẳng những Trác Du Hiên không chịu gặp cô mà hắn ta còn cho người đánh đuổi cô đi.
Có lần, suýt chút nữa Thẩm Quân Dao đã bị phế đi cánh tay của mình chỉ bị những mảnh thuỷ tinh rơi vỡ từ hộp cơm mà cô mang đến cho Trác Du Hiên cứa vào lòng bàn tay của cô.
Thẩm Quân Dao lúc đó lại chẳng màng đến bản thân mình đang bị thương, cô chạy đôn chạy đáo để tìm cách giúp đỡ Trác Du Hiên nhưng đổi lại vẫn chỉ là những lời sỉ nhục của hắn.
Vết thương trên tay của Thẩm Quân Dao có lẽ đã lành, nhưng những vết sẹo ghê rợn kia vẫn còn mãi trên hai lòng bàn tay của cô.
Ở nhà, những trận hành hạ mà Quách Tịnh Kỳ trút lên người của Thẩm Quân Dao ngày một nhiều hơn.
Chẳng hiểu sao dạo gần đây cô ta đã gặp phải chuyện gì mà suốt ngày nổi điên lên, rồi liên tục trút giận lên người của Thẩm Quân Dao.
Thẩm Quân Dao cũng chỉ biết nhẫn nhục chịu đựng, mặc cho người phụ nữ kia hành hạ cô đến nỗi sống không bằng chết.
Cô chẳng còn cách nào khác ngoại trừ chịu đựng.
Có lần, không biết ai đã chọc giận Quách Tịnh Kỳ mà khi đó cô ta về nhà chẳng nói chẳng rằng đã đánh Thẩm Quân Dao mấy cái.
Sau đó, cô ta còn tàn nhẫn dùng dao rạch từng vết thương ở trên người của Thẩm Quân Dao, khiến cho cô đau đớn vô cùng.
Người của Thẩm Quân Dao bỗng dưng xuất hiện những vết thương sâu hoắm trên da thịt của mình.
Chưa dừng lại ở đó, sau khi Quách Tịnh Kỳ làm Thẩm Quân Dao bị thương xong, cô ta còn lấy muối sát lên những vết thương đàn chảy máu kia của cô.
Thẩm Quân Dao đau đớn đến nỗi không còn cách nào để chống cự cả.
Người phụ nữ này quả nhiên thật tàn nhẫn! Gô ta lại có thể rắp tâm làm ra những chuyện thương thiên hạ lý như thế, có thể dùng dao rạch lên người của Thẩm Quân Dao, rồi dùng muối sát lên những vết thương ấy, cô ta đúng là không phải con người mài Cô ta không phải là người, cô ta chính là một con ác quỷ đội lốt người! Thẩm Quân Dao hôn mê suốt ba ngày ba đêm mà chẳng một ai quan tâm đến, tới khi cô tỉnh lại mới dùng chút sức lực gọi cho Lục Ngạn.
Anh xót thương nhìn người con gái phải chịu đựng những tổn thương kia mà không biết phải giúp đỡ cô như thế nào cả.
Hơn một tháng sau, Thẩm Quân Dao cũng khỏe lại.
Cô bắt đầu trở lại với công việc của mình.
Có một hôm, Quách Tịnh Kỳ gọi cô đến rồi bảo cô.
“Du Hiên nói cô vào trong phòng làm việc của anh ấy lấy ra bản hợp đồng mà anh ấy cất trong ngăn tủ thứ hai.
Sau đó mang đến công ty cho anh ấy.
Nhanh lên, Du Hiên đang cần gấp đấy.
Thẩm Quân Dao chẳng có chút nghi ngờ gì, cô ngay lập tức tin những lời mà Quách Tịnh Kỳ nói với cô.
Cô nhanh chóng chạy vào phòng làm việc của Trác Du Hiên, lục lọi một lúc lâu.
Cuối cùng cô cũng tìm ra được bản hợp đồng mà Trác Du Hiên cất ở trong tủ.
Thẩm Quân Dao hớn hở định mang bản hợp đồng này đến công ty cho Trác Du Hiên nhưng chưa kịp đi, Trác Du Hiên đã hùng hổ xông vào giáng cho cô một cái bạt tai.
“Hóa ra là cô à?”