Chương 152: suýt mất đi tất cả
Quách Tịnh Kỳ cứ liên tục gào thét, mắng chửi Trác Du Hiên như thế nào đi chăng nữa, hắn ta cũng không quan tâm, để mặc cô ta bị mấy tên vệ sĩ kia lôi xềnh xệch đi ra ngoài.
Lần này Trác Du Hiên thật sự sẽ không để yên cho người phụ nữ này đâu.
Hắn ra lệnh cho những tên vệ sĩ kia phải dùng những biện pháp hành hạ man rợ nhất, kinh khủng nhất lên người của cô ta.
Sau khi Quách Tịnh Kỳ bị lôi đi, Lục Ngạn mới đi đến chỗ của Trác Du Hiên, đưa tay vỗ vai hản rồi lạnh nhạt nói.
“Trác Du Hiên, cậu đã thấy rõ hay chưa? Người phụ nữ cậu hết mực tin tưởng lại là chính là kẻ gây ra mọi tai hoạ cho cậu đấy.
Trác Du Hiên bất lực thở dài một hơi trên gương mặt của hắn để lộ sự mệt mỏi có thể thấy rõ được.
Hai mắt của người đàn ông thâm quầng lại, chứng tỏ đã lâu hän không được ngủ đủ giấc rồi.
Gương mặt hốc hác, tiều tụy vì mấy tháng liền đều lao đầu vào công việc.
Không chỉ mệt mỏi vì công việc, mà hẳn còn cảm thấy vô cùng thất vọng vì người phụ nữ hắn đặt toàn bộ niêm tin vào cô ta thì chính người đó đã rắp tâm hại hản đến bước đường như ngày hôm nay.
Lục Ngạn trầm tư nhìn khuôn mặt mệt mỏi của người bạn thân này của mình, anh trầm mặc nói với Trác Du Hiên.
“Trác Du Hiên, lần này thật sự cậu đã trách nhầm Thẩm Quân Dao rồi đấy.
Nếu tôi không kịp thời tra rõ mọi chuyện thì có lẽ cậu vừa mất đi công ty vừa đánh mất người con gái yêu cậu nhất rồi đấy”
Lần đó, sau khi cãi nhau với Trác Du Hiên một trận, Lục Ngạn mới đưa Thẩm Quân Dao đến một bệnh viện ở Hà Bắc để dưỡng thương, sau đó anh mới đi tìm hiểu rõ chuyện này.
Hôm đó, hai người bọn họ bị Quách Tịnh Kỳ tính kế là thật, cũng may là kịp thời phát hiện ra.
Lục Ngạn nhờ cha của mình điều tra về người phụ nữ tên Quách Tịnh Kỳ kia.
Với thân phận hiện giờ của cha anh, muốn biết rõ một người thì dễ như trở bàn tay.
Không những thế, Quách Tịnh Kỳ kia còn là con gái ruột của Quách Văn Dương, cố nghị sĩ nữa, thế nên muốn tra ra thì vô cùng dễ dàng.
Sau khi có được kết quả, Lục Ngạn mới phát hiện ra, gương mặt hiện tại của Quách Tịnh Kỳ không phải là gương mặt thật của cô ta, mà là dị cô ta đã đi phẫu thuật thẩm mỹ nên mới có được khuôn mặt như hiện tại.
Chứ trước đây gương mặt của cô ta vô cùng bình thường, không quá xinh đẹp nhưng lại võ cùng sắc sảo, mưu mô.
Hơn nữa, Lục Ngạn còn biết được rằng, cô ta là người phụ nữ của của Hướng Nghiệp Minh, kẻ thù một mất một còn với Trác Du Hiên, bạn thân của anh ở trên thương trường.
Lúc này Lục Ngạn mới hiểu ra mọi chuyện, hai bọn họ muốn dùng Thẩm Quân Dao làm con cờ để chia rẽ anh với Trác Du Hiên.
Lúc đó, Lục Ngạn vội vàng đem những gì mình điều tra được mang đến trước mặt của Trác Du Hiên.
Anh không tin khi Trác Du Hiên xem xong những tài liệu này thì vẫn còn tiếp tục bênh vực cho người phụ nữ kia nữa.
Lúc đó, Lục Ngạn phải đánh cho Trác Du Hiên mấy cái thì hắn mới tỉnh ra.
Trác Du Hiên lúc đầu cũng sốc lắm, hẳn vô cùng thất vọng vì người phụ nữ mà mình luôn tin tưởng lại chính là kẻ đã khiến hẳn rơi vào bước đường cùng này.
Hắn không thể nào chấp nhận nổi, nhưng sự thật thì vẫn mãi là sự thật.
Cho dù Trác Du Hiên có sốc đến thế nào đi chăng nữa nhưng Quách Tịnh Kỳ chính là gián điệp, đây là điều không thể phủ nhận được nữa.
Cũng may mắn rằng, Trác Du Hiên không hề yêu người phụ nữ này, hắn chỉ chú ý đến gương mặt kia của cô ta mà thôi.
Nếu hản thật sự yêu người phụ nữ đó, mọi chuyện sẽ càng khó giải quyết hơn.
Từ đó, Lục Ngạn và Trác Du Hiên bắt đầu lên kế hoạch để khiến cho Quách Tịnh Kỳ kia tự chui đầu vào giọ.
Với bấy nhiêu bằng chứng, chưa thể kết tội được Quách Tịnh Kỳ, trừ phi là cô ta tự mình thừa nhận điều đó.
Hai người giả vờ như không còn là bạn, nhưng lại âm thầm lên một kế hoạch mà không một ai biết.
Trác Du Hiên cho người truyền tin rằng, Trác thị không thể cứu vấn được nữa, chỉ chờ ngày sụp đổ.
Khắp các mặt báo đều đưa tin này nhiều ngày liền khiến cho Quách Tịnh Kỳ không tin cũng phải tin.
Trong khi hai người kia đang chuẩn bị ăn mừng chiến tranh, Trác Du Hiên và Lục Ngạn cùng nhau hợp tác lên một kế hoạch, chẳng mấy chốc đã giúp cho Trác thị được phục hồi như trước, thậm chí còn phát triển mạnh mẽ hơn.
Nhưng thông tin này là hoàn toàn bí mật, không một ai dám há miệng để lộ nửa lời.
Chính vì thế, Quách Tịnh Kỳ ung dung vô cùng mà không hề hay biết mọi chuyện đã bị bại lộ từ lâu.
Trác Du Hiên đã dựng một cái bẫy khiến cô ta tự mình chui đầu vào, vậy là bao nhiêu công sức mà cô ta cố gắng bấy lâu nay đều đổ xuống sông xuống biển hết.
Hơn nữa, người đàn ông kia chắc chắn sẽ không tha cho cô ta vì sự sơ xuất ngu ngốc này của bản thân mình đầu.
Trác Du Hiên lúc đó vô cùng thất vọng, trong lòng hắn vẫn có một tia hy vọng.
Hy vọng đấy không phải sự thật, hy vọng Quách Tịnh Kỳ không phải là kẻ phản bội hắn.
Nhưng chính mắt hẳn đã thấy người phụ nữ đó lục lọi trong phòng làm việc của hẳn, đến lúc đó Trác Du Hiên không muốn tin cũng không được.
Vậy là những gì Thẩm Quân Dao nói lần trước đều là sự thật, hản đã trách nhầm cô.
Quách Tịnh Kỳ thường xuyên đưa người đàn ông kia đến đây ăn cắp những bí mật quan trọng của công ty.
Không những thể hẳn đã suýt đánh mất đi người bạn thân của mình.
Cũng may Lục Ngạn không chấp vặt hắn, vẫn coi hắn là bạn, âm thầm điều tra sự việc này.
Trác Du Hiên biết bản thân mình đã trách nhầm Thẩm Quân Dao, nhưng hắn vẫn không hề cảm thấy hối hận khi hành hạ người con gái ấy đến mức sống dở chết dở như vậy.
Trong lòng của Trác Du Hiên vẫn vô cùng hận Thẩm Quân Dao, mặc dù lần này cô không hề làm hại hắn nhưng nỗi hận ở trong lòng hắn kia vẫn không nguôi đi phân nào cả.
Trác Du Hiên lạnh nhạt nhìn Lục Ngạn.
“Cậu để Thẩm Quân Dao ở đâu? Mau chóng đưa cô ta về đây, cô ta là người của mình, mọi chuyện hãy để cho mình tự giải quyết”
Đến nay, Trác Du Hiên cũng chưa tìm ra được nơi mà Lục Ngạn giấu Thẩm Quân Dao là ở đâu.
Dù sao đó cũng là người của hẳn, toàn bộ mọi chuyện phải do hẳn giải quyết.
Hơn nữa, Trác Du Hiên cũng cực kì không thoải mái khi Lục Ngạn với Thẩm Quân Dao cứ ở gần nhau lâu như vậy.
“Chỉ cần cậu hứa với tôi rằng cậu sẽ không làm cô ấy tổn thương nữa, tôi nhất định sẽ đưa một Thẩm Quân Dao hoàn toàn nguyên vẹn về đây cho cậu.”
Dù sao Thẩm Quân Dao cũng là vợ của Trác Du Hiên, Lục Ngạn cũng không thể ích kỉ giữ cô ở bên mình mãi được.
Không những thế, Thẩm Quân Dao cứ liên tục khóc lóc đòi về nhà muốn gặp mặt Trác Du Hiên, muốn xem xem hẳn ra sao rồi.
Có trời mới biết Lục Ngạn lúc đấy đã ghen tị với người bạn thân này của mình biết nhường nào.
Mặc cho bị Trác Du Hiên hành hạ như vậy, người con gái ấy vẫn một lòng chung thuỷ với hẳn như vậy.
Trác Du Hiên im lặng nhìn Lục Ngạn, một lát sau hắn mới lên tiếng trả lời.
“Mình sẽ cố gắng không làm cho cô ta bị thương.Cậu yên tâm đi!”