Đường Phong hi vọng có thể tiếp tục phát triển ở Hollywood, dù sao cậu càng quen thuộc phương thức vận hành của điện ảnh nơi đây, tuy rằng nội địa cũng không sai, nhưng từ hiện nay đến xem điện ảnh nội địa đã bị chế ước tương đối nhiều, không còn quá chú trọng vào khán giả, có chuyện chính đều tương quan đến phương diện đầu tư.
Đường Phong cảm thấy cậu bây giờ trở về cũng chỉ là một diễn viên hạng ba, mượn bộ phim của đạo diễn Lý Nguy có thể nhảy lên hạng hai, nhưng dù sao cậu cũng là đóng diễn viên chính cho một bộ phim có đề tài đồng tính, trước đó lại có tiết mục tương tự, cũng không biết có thể hay không bởi vậy mà bị một vài chế ước không thể hoàn toàn phát huy.
Hollywood càng mở ra một ít, ở nơi đây chỉ cần ngươi có mị lực cùng hành động vĩnh viễn cũng có thể quật khởi, chỉ cần không phạm vào tội không thể tha thứ, ở nơi đây ngươi vĩnh viễn có cơ hội.
Có cơ hội, song song cũng cạnh tranh mạnh mẽ, mà trải qua cạnh tranh từ kẻ chạy cờ đến diễn viên chính, từ diễn viên chính đến diễn viên thế giới, Đường Phong đối với một ít nghiên mực trong đó càng hiểu rõ, mọi người luôn luôn càng am hiểu chuyện mình có thể lý giải, đồng thời có thể làm rất tốt.
Chỉ cần cậu có địa vị cùng danh tiếng, phần lớn nhân tố trước đó khiến cậu bị chế ước sẽ tự động biến mất, đây là một chuyện thật không thể quên, cho dù ngươi có hành động tốt thì thế nào, không có tác phẩm có sức thuyết phục không ai nguyện ý đầu tư cho ngươi, cái này có nghĩa ngươi sẽ thiếu cơ hội lựa chọn kịch bản.
Kịch bản hay, người người đều muốn diễn, nhưng vấn đề ở chỗ ngươi có cơ hội để lựa chọn hay không.
“Tôi cảm thấy suy nghĩ của cậu rất tốt, nói thật, nếu như cậu dự định sau khi quay xong bộ phim này liền lập tức trở về nước tôi sẽ ngăn cản cậu, về nước là một lựa chọn an tĩnh, thế nhưng làm một người diễn viên cậu phải biết, đã theo nghiệp này thì đã có nghĩa cậu không thể vượt qua trong an ổn, một diễn viên giỏi luôn cần mở rộng phạm vi của minh, như vậy cậu sẽ có nhiều cơ hội hơn, quen biết càng nhiều người, cũng kiến thức càng nhiều về thế giới.” Lý Nguy đặt tay ở trên đùi cố sức gật đầu, song song cũng phát biểu xong ý nghĩ của chính mình.
“Hiện tại ở Hollywood đã lục tục có đạo diễn người Hoa xuất hiện, tôi không phải là người thứ nhất cũng sẽ không là người thứ hai, đồng dạng cũng có diễn viên người Hoa xuất hiện ở đây, sự tồn tại của Fiennes đại diện cho phương hướng mà người Hoa sẽ nỗ lực, trong Hollywood cũng không thiếu hụt diễn viên đến từ nước ngoài.” Nói đến đây đạo diễn Lý Nguy dừng lại uống một hớp rượu, có chút hoài niệm với sự ra đi của Fiennes.
Ông tiếp tục nói: “Chúng ta cũng biết nơi này có rất nhiều diễn viên người Anh, mấy năm gần đây các diễn viên người Úc cũng bắt đầu đi đến Hollywood, như là Chris Hemezevoes sắm vai thần Thor quay búa trong “the Avenger Assemble”, bộ phim gần đây nhất của cậu ta là “Công chúa Bạch Tuyết và thợ săn”, diễn viên chính trong phim tên là Charlize sinh ra ở Nam Phi.”
“Theo xu hướng điện ảnh quốc tế hóa cùng hợp tác lan tràn, Hollywood sẽ bắt đầu dùng càng ngày càng nhiều diễn viên nước ngoài, không lâu nữa Trung Quốc sẽ trở thành nền kinh tế đứng hàng thứ hai thế giới chỉ sau Mỹ.” Lý Nguy vỗ vỗ vai Đường Phong, “Đường Phong, cơ hội của cậu rất lớn, cậu là một diễn viên ưu tú, mà tôi thì tin tưởng cậu sẽ đạt được ánh sáng thuộc về riêng mình.”
Đường Phong lộ ra mỉm cười: “Cám ơn đạo diễn, tôi sẽ nỗ lực.”
Đường Phong cùng vài nhân viên người Hoa trong đoàn hàn huyên một chút, thường thường phải ở xứ người mới biết quê nhà có bao nhiêu tốt đẹp, bọn họ có công việc cùng sứ mệnh của mình, song song cũng có chung mộng tưởng về tương lai của nền điện ảnh nước nhà. Mọi người cho nhau phương thức liên lạc để tiện cho việc liên hệ cần hỗ trợ gì đó.
Ở nước ngoài, diễn viên cùng những người công tác trong lĩnh vực điện ảnh đến từ một quốc gia thường hỗ trợ lẫn nhau, hợp tác mưu cầu phát triển, nhưng lúc này chỉ là mới bắt đầu, đến cuối cùng nếu muốn đứng vững trên vũ đài quốc tế vẫn chỉ có thể dựa vào năng lực của bản thân.
“Anh cùng Lilith thế nào rồi?” Lúc Đường Phong đi từ trong toilet ra thì thất được Kino, cậu đi tới.
“Đó là chuyện của tôi.” Quay đầu lại liếc mắt nhìn Đường Phong, Kino trả lời có chút lãnh đạm rồi lại tỏ vẻ không để ý đến chàng trai thêm nữa.
Hình như là từ lúc trở về từ Los Angeles, thái độ của Kino đối với Đường Phong trở nên lạnh lên, Đường Phong cũng không biết mình đã đắc tội người kia ở chỗ nào.
“Anh đang giận tôi?” Đường Phong cũng không có lập tức rời đi.
Kino trầm mặc đưa lưng về phía cậu, Đường Phong cũng không vội, cậu chờ đối phương trả lời, cậu biết Kino người này không phải là người có thể nín nhịn, thanh niên đều là như vậy.
“Vì sao cậu lại thiếu tự trọng như vậy?” Quả nhiên, không đến ba phút Kino đã lên tiếng, chỉ là Đường Phong không hiểu lắm, khi nào thì cậu thiếu tự trọng?
“Tôi thiếu tự trọng?”
Kino mạnh xoay người lại, trong mắt tràn đầy tức giận, ngữ khí mang theo chất vấn: “Chẳng lẽ không đúng sao? Cậu rốt cuộc vì cái gì muốn ở cạnh Charles, còn có cái kia Lục Thiên Thần, chính là vì được đóng phim cùng nổi tiếng?”
Giọng điệu thật sự khó chịu, Đường Phong cũng không tức giận, cậu chỉ là cười lắc đầu: “Tôi có quan hệ cùng bọn họ là vì nổi danh cùng đóng phim, như vậy nếu như tôi ở cùng một người không tiền tài không danh tiếng thì mới là có tình yêu thực sự? Kino, thành thục một chút, chúng ta đều là người trưởng thành, có quyền lợi tự do chọn lựa, tôi cũng không có vì ham danh lợi mà lên giường với bất kì ai.”
Kino cư nhiên còn đang vì chuyện xảy ra ở Los Angeles mà tức giận, nhưng đây là việc riêng của cậu, Đường Phong cũng không thích người khác bởi vậy mà quở trách cậu hoặc là chụp cho cậu đội cái mũ đạo đức, cậu sẽ không trông nom Kino kết giao với ai, song song cũng không hi vọng người khác ước thúc cậu, cậu là một người trưởng thành biết mình đang làm gì.
Cậu phát sinh quan hệ với Charles cùng Lục Thiên Thần, cũng không có nghĩa cậu là một người tùy tiện.
Cả cuộc đời Fiennes luôn vì mình mà sống, đời này Đường Phong cũng thích dựa theo yêu thích của bản thân mà sống, cái nhìn của người khác đối với cậu không có vấn đề gì, cuộc sống là của cậu, cậu có đầy đủ kinh nghiệm cùng từng trải trong cuộc sống, cậu biết mình nên làm gì không nên làm gì, tuyệt không nghĩ bởi vì lấy lòng người khác mà ép buộc chính mình.
Đây là Fiennes thật sự, cũng là Đường Phong thật sự.
« Không nên là như thế này. » Kino có chút uể oải lắc đầu, giống như là Đường Phong trong suy nghĩ của hắn không phải là cái dạng này.
« Như vậy anh nghĩ tôi hẳn là dạng người gì ? »
Kino nhìn về phía chàng trai, lập tức liền thở dài : « Tôi không biết. »
« Anh nghĩ rằng tôi là một tiên nhân không ăn khói lửa nhân gian sao ? Sẽ không tức giận, sẽ không phẫn nộ ? Ý tứ của giữ mình trong sạch không có nghĩa là tôi phải cấm dục, hay là lại cảm thấy tôi hẳn là phải được người bảo hộ ? Không, Kino, đó không phải là tôi. » Cậu vỗ vỗ bả vai Kino, « Tôi cũng là đàn ông như anh, phần lớn bản tính của đàn ông tôi đều có, chỉ là hiểu được tiết chế mà thôi. »
« Vậy cậu cũng không nên lên giường cùng Lục Thiên Thần ! » Thanh âm của Kino có chút lớn, may mà vị trí của bọn họ tương đối hẻo lánh, nếu không Đường Phong sẽ cho Kino một quyền rồi, ai sẽ thích việc riêng của mình bị hô lên chứ ?
« Kino. »
Kino đột nhiên ôm lấy vai Đường Phong, lồng ngực của hắn phập phồng lên xuống chứng tỏ chủ nhân đang có tâm tình vô cùng kích động, đôi mắt chăm chú nhìn vào chàng trai : « Tôi… tôi không thích cậu như vậy, tuyệt không thích. »
« Charles có thể, Lục Thiên Thần có thể, như vậy tôi có đúng hay không… »
Đường Phong không để cho Kino nói hết lời, cậu đưa tay bịt miệng đối phương, nói như chém đinh chặt sắt : « Không ! »
« Vì sao không ? Vì sao tôi không thể ? » Kino dùng một tay kéo tay của Đường Phong xuống, hai người lạp xả cùng nhau, Kino lung tung hôn môi cậu, Đường Phong một tay đỡ bả vai đối phương, một cú đấm liền hướng bụng của Kino đánh tới.
Người đàn ông uống qua rượu rất nhanh lui về sau hai bước rồi ngã ngồi xuống đất, Đường Phong không có cách nào đi an ủi Kino, cho dù Kino giống như một chú chó con bị thương ngồi dưới đất, trong miệng phát ra thanh âm thống khổ.
« Kino. » Đường Phong gọi tên người đàn ông.
« Xin lỗi, xin lỗi, tôi biết tôi không nên như vậy, tôi cũng biết cậu không phải Fiennes, thế nhưng tôi rất khó chịu, lúc nhìn đến cậu và Lục Thiên Thần ở cùng một chỗ… tôi không biết mình bị làm sao nữa. » Kino nhẹ nhàng lắc đầu.
Đường Phong đi qua cúi người vỗ vỗ vai Kino : « Được rồi, đừng giống như một đứa con nít ngồi dưới đất như vậy xấu lắm, lần sau lại chạm vào tôi hay nói những lời khiến tôi không vui, tôi sẽ thật sự đánh anh. »
« Cậu đánh tôi đau quá. » Kino cười khổ một tiếng, bị Đường Phong đánh một quyền, rượu cũng bay hơn phân nửa.
« Vậy anh nên biết tôi cũng không phải dễ chọc. » Đường Phong khoanh tay đứng bên cạnh cười, « Cho nên đừng đem tôi coi như Fiennes, anh hẳn là vẫn còn bị vướng mắc bởi cái bóng của Fiennes, ngẫm lại xem anh có thật là thích anh ấy hay không, nếu như anh thật sự thích anh ấy thì tại sao những năm anh ấy còn sống lại không phát giác, mà thẳng đến khi anh ấy chết thì anh mới biết được là anh thích anh ấy ? »
« Tôi… »
« Trở về nghĩ kĩ lại. »
Một người nếu thật sự yêu một người, muốn yêu, đã sớm yêu rồi.
Cần gì phải vẫn luôn đợi, vẫn luôn không chỗ nào phát giác.
Chuyện này cũng là vấn đề mà Đường Phong lo lắng sau ngày trở về, có thể Kino yêu là một kết cục không hoàn mỹ, một người đàn ông gần như hoàn mỹ đã chết.