Người nam nhân ở giữa hai tay khoanh trước ngực tràn đầy ý tứ thẩm vấn tự xưng là Ivan, tổ trưởng phân bộ của hình cảnh quốc tế ở Anh, về phần hai người bên cạnh đang hiếu kì nhìn cậu chính là trợ thủ của Ivan, cũng là hình cảnh quốc tế ở Anh.
“Tôi rất cám ơn sự phối hợp của anh, Đường Phong tiên sinh.” Ivan có chút lạnh lùng chỉ vào chiếc ghế đối diện, “Mời ngồi.”
Đường Phong tự nhận là luôn tuân thủ pháp luật, nộp thuế đúng hạn, không có làm việc gì không dám gặp người, không biết sao lại rước lấy sự chú ý của hình cảnh quốc tế?
Nếu không thẹn với lương tâm cũng sẽ không sợ đối phương làm gì với mình, Đường Phong sau khi đối phương đưa ra giấy tờ chứng minh thân phận liền đi cùng Ivan đến một phòng khách sạn, đây là yêu cầu của Đường Phong, mà Ivan cũng đồng ý.
“Chúng tôi chỉ muốn hỏi anh một việc, không cần lo lắng chúng tôi sẽ làm điều gì bất lợi với anh, chỉ cần anh phối hợp công việc điều tra, chúng tôi sẽ không làm bất cứ chuyện gì thương tổn đến anh.” Một hình cảnh quốc tế bước đến rót cho Đường Phong một ly nước, nói nửa lời uy hiếp nửa lời an ủi.
Đường Phong tiếp nhận ly nước: “Tôi không biết mình có thể giúp gì cho các vị.”
Cậu không phải người ngu ngốc, nếu như ngay từ đầu nghe hình cảnh quốc tế đến tìm cậu, cậu còn có chút nghi hoặc kỳ quái này nọ, lúc này dần dần tỉnh táo hơn cậu rất nhanh liền nhớ đến một người.
Một người mà đột nhiên rời đi hơn một tháng trước.
“Anh hẳn là quen biết người này.” Ivan hướng người trợ thủ bên trái ngoắc ngón tay, người trợ thủ trẻ tuổi rất nhanh đem một chiếc máy vi tính mini đặt lên bàn, trên màn hình xuất hiện một bức ảnh của một người mà Đường Phong rất quen thuộc.
Ngoại hình cao to mà anh tuấn, đôi mắt nâu đậm lại tỏa ra ánh mắt giống như dã thú phóng đãng bất kham, khóe miệng luôn luôn như bình thường câu lên, giống như một con báo đen đẹp đẽ oai hùng, nhưng ngươi không biết lúc nào nó sẽ nhảy dựng lên đem ngươi xé thành mảnh nhỏ.
Được rồi, quả nhiên có liên quan đến Charles.
Hiện tại Đường Phong nhớ lại cuộc điện thoại mà Charles gọi cho cậu lúc ở trên taxi, cái ngì mỹ nhân nước Anh, rõ ràng là cảnh sát nước Anh mới đúng, Charles chọc chuyện gì mà cư nhiên đem lửa đốt đến cả chỗ của cậu vậy chứ ?
« Charles. » Đường Phong nói ra tên của người nam nhân giả vờ tiêu sái trên màn hình.
Nếu như hình cảnh quốc tế ở Anh đã không ngại đường xá xa xôi đến tìm cậu đã nói lên sớm đã hiểu biết về cậu, nếu như Đường Phong giả bộ hồ đồ thì chỉ làm cảnh sát đối cậu hoài nghi càng nhiều, huống chi Đường Phong cũng không cảm thấy cậu cần giả bộ hồ đồ, từ lúc tiết mục « Tình nhân trong mộng » cậu hợp tác với Charles được tung ra, chỉ cần có người xem qua tiết mục liền biết cậu cùng Charles đã từng hẹn hò qua.
« Tại sao anh quen biết hắn ta ? » Ivan hỏi.
« Hắn làm sao vậy ? » Không trả lời câu hỏi của đối phương, Đường Phong lại hỏi ngược lại.
Ivan hướng cậu bắn một tia mắt lạnh lùng nghiêm nghị tràn ngập cảnh cáo : « Anh chỉ cần trả lời câu hỏi của tôi. »
Cho rằng như vậy có thể khiến cậu bị dọa sợ ?
Đường Phong không nhanh không chậm uống một hớp nước, sau đó mới hướng người nam nhân đối diện lộ ra mỉm cười : « Tôi nghĩ tôi không phải phạm nhân của anh, cho nên hi vọng cảnh quan Ivan không nên dùng thái độ dùng để thẩm vấn phạm nhân nói chuyện với tôi, bây giờ các người là đang cần sự hợp tác của tôi, tôi rất thoải mái, nhưng vẫn cần sự tôn trọng của các vị. »
Ivan nhìn chằm chằm Đường Phong một hồi, người nam nhân Trung Quốc đối diện không kiêu ngạo không siểm nịnh vẫn nhìn thẳng vào đường nhìn dò hỏi của hắn, không có bất luận cái gì nao núng, ngược lại còn hàm chứa vài phần mỉm cười.
« Chúng tôi tra được anh từng cùng Charles hẹn hò trong một tiết mục, sau khi đến Mỹ cũng có tiếp xúc, tôi có thể nói cho anh biết, Charles là một nam nhân cực kỳ nguy hiểm, hắn cũng không giống như những gì đã biểu hiện ra trước mặt anh chỉ là người làm ăn hay đại loại như vậy, những chuyện khác tôi sẽ không nói cho anh biết, tôi nghĩ anh có thể hiểu được, biết quá nhiều đối với một người bình thường cũng không phải là chuyện gì tốt. »
Thái độ cường ngạnh của Đường Phong quả nhiên nổi lên tác dụng, Ivan nói một ít chuyện có liên quan đến Charles cho cậu.
Bình thường Đường Phong đã quên việc Charles là một phần tử nguy hiểm, Charles bình thường luôn luôn nói năng ngọt xớt, mặc dù tính cách có chút lưu manh nhưng tổng thể là một thân sĩ biết phân rõ phải trái, lại hiểu được cách làm thế nào để người khác vui vẻ.
Lời nói của Ivan thực ra nhắc nhở Đường Phong, thực tế Charles cùng Albert là một loại người, chỉ là bình thường quá mức an phận trước mặt cậu làm cho cậu dễ dàng quên mất chuyện này.
« Nếu như anh muốn biết hắn ta ở nơi nào, tôi chỉ có thể nói tôi không biết. » Đường Phong ăn ngay nói thật, từ sau lần gọi điện thoại đó Charles đã không còn tìm cậu nữa.
Một tháng trước cậu từng thử gọi điện cho Charles, nhưng số điện thoại đó đã trở thành dãy số không tồn tại.
Mà trong khoảng thời gian này Đường Phong lại bận rộn việc tuyên truyền phim mà chạy tới chạy lui, cũng sẽ không đi trông nom Charles rốt cuộc đi nơi nào, dù sao việc nam nhân kia muốn đi đâu cũng không phải chuyện mà người khác có thể quản, Charles muốn trở về liền trở về, dù không trở lại cũng không khiến Đường Phong cảm thấy có gì khó nhận.
Đối với người làm bạn bên cạnh, thái độ của Đường Phong từ trước đến nay rất bình thản, một số người sẽ vì ngươi lưu lại, một số người sẽ rời đi tiếp tục đi về phía trước, người bị ép buộc lưu lại, tâm cũng không đặt lên người bên cạnh.
Lưu lại có ích lợi gì ?
« Chúng tôi đúng là đang tìm hắn. » Lúc Ivan nói những lời này thần sắc có chút ảm đạm, thoạt nhìn những vị cảnh sát người Anh này cũng không có manh mối tìm được Charles.
« Theo tôi biết anh từng cùng hắn hẹn hò. »
« Người hẹn hò cùng hắn không chỉ có mình tôi. »
Ivan cũng không có buông tha, hắn tiếp tục truy hỏi : « Nhưng anh là người lưu lại lâu nhất bên cạnh hắn, theo tôi biết các người thậm chí ở cùng một chỗ dài đến nửa năm, mà những người bên cạnh Charles trước đây không có ai vượt qua một tháng. »
« Hắn đã rời đi gần hai tháng rồi. » Đường Phong vẫn rất bình tĩnh như cũ, cậu chỉ là đang trần thuật sự thực.
« vậy anh cũng là người ở cạnh hắn lâu nhất. » Ivan bám chặt vào chuyện đó không tha.
Đường Phong có chút bất đắc dĩ mà cười khổ : « Ivan cảnh quan, anh cho rằng người như tôi sẽ biết Charles ở đâu sao ? Nếu như anh đủ hiểu biết Charles thì nên biết, người như Charles sẽ không lưu lại việc có thể phát sinh phiền toái cho mình, hơn nữa trên thực tế tôi cùng hắn không tính là có quan hệ đặc biệt gì, anh đã điều tra qua tôi, vậy sẽ biết tôi không ở riêng với Charles đi ? »
Còn có một Lục Thiên Thần.
Cũng không biết Lục Thiên Thần có bị bọn họ tìm tới hay chưa ?
« Vậy tôi hỏi cậu mấy vấn đề. » Đại khái là thái độ của Đường Phong coi như thành khẩn, ngữ khí của Ivan cũng hòa hoãn lên.
« Anh nói Charles rời đi vào hai tháng trước, vậy trước khi hắn rời đi có nói cho anh bất cứ chuyện gì sao ? »
Đường Phong lắc đầu : « Hắn là đột nhiên rời đi, không có nói gì với tôi. »
Ivan nhìn chằm chằm Đường Phong một hồi, sau đó tiếp tục hỏi : « Lúc ở cùng cậu, hắn thường làm gì ? »
Vấn đề này khiến Đường Phong có chút sửng sốt, nhận thấy được phản ứng của Đường Phong, Ivan vội vã đổi giọng : « Tôi là nói, hắn có cái gì… như là hành vi khả nghi hay không ? »
Cái này hợp tình hợp lý, không phải việc khiến Đường Phong không biết trả lời như thế nào.
« Không có, bất quá hắn luôn đột nhiên rời đi lại trở về, thế nhưng hắn chưa từng nói với tôi hắn đi làm gì, tôi cũng không có hỏi. »
Vấn đề hỏi đến đây tựa hồ lâm vào một cục diện bế tắc, Ivan nhíu chặt đôi lông mày không biết đang tự hỏi cái gì, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Đường Phong, ánh mắt kia ró ràng là không chịu đem chuyện của Charles tách khỏi người Đường Phong. Dù hiện tại không hỏi được gì, Ivan vẫn như cũ cảm thấy người tên Đường Phong này là một nhân vật then chốt.
« Ivan cảnh quan, nếu như không có việc gì khác tôi có thể đi được chưa ? » Đường Phong nhìn đồng hồ đeo tay, đã mau đến mười một giờ tối.
« Một vấn đề cuối cùng… »
Ivan vừa nói xong thì cửa liền bị người mở ra, nhân viên khách sạn cầm chìa khóa đem cửa mở ra đứng qua một bên, một nam nhân Trung Quốc có khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị đi thẳng vào, Lục Thiên Thần đi tới bên cạnh Đường Phong đem người từ trên ghế kéo lên.
« Ivan cảnh quan, thực sự là đã lâu không gặp. »
Đường Phong đưa mắt nhìn Lục Thiên Thần, úc, nguyên lai đều là bạn cũ ?
« Lục tiên sinh. » Đường nhìn của Ivan lơ đãng rơi vào cánh tay đang lôi kéo Đường Phong của Lục Thiên Thần, tựa như có điều suy nghĩ.
Lúc này một luật sư đĩnh đạc mặc tây trang nhanh chóng chạy đến, từ hình dạng đang thở dốc của hắn đủ biết là vội vã chạy đến, mặc dù có chút chật vật, luật sư vẫn thẳng thắt lưng đi về hướng bọn người của Ivan.
« Tôi là luật sư của Đường Phong, các vị có bất luận câu hỏi gì có thể liên hệ với tôi. »
«Ở đây giao cho luật sư, chúng ta đi thôi. » Lục Thiên Thần trực tiếp lôi kéo Đường Phong xoay người rời đi, mấy người cảnh viên khác tựa hồ muốn tiến lên, nhưng bị Ivan ngăn lại.
Bọn họ chỉ có thể nhìn Đường Phong rời đi cùng Lục Thiên Thần.
« Lão đại, ngôi sao này thoạt nhìn không đơn giản a. » Một cấp dưới chạy đến bên cạnh Ivan nhỏ giọng nói thầm.
« Nói không chừng cái ngôi sao này chỉ là bồi mấy lão đại này thôi, loại chuyện này không phải không có a. » Người cảnh viên một bộ thấy nhưng không thể trách.
Ivan cau mày xoa xoa cằm : « Đại lão dưỡng ngôi sao đúng là không có gì ngạc nhiên, mặc kệ thế nào trước cứ phái người quan sát người tên Đường Phong này đã, đừng để Lục Thiên Thần phát hiện, không có mệnh lệnh của tôi không được hành động thiếu suy nghĩ. »