Bộ phim đó cơ bản là vì muốn lăng xê Ca Trần mà thực hiện, ngay từ đầu Đường Phong chỉ là một nhân vật làm nền bên trong, Đường Phong đã xem qua kịch bản lấy từ tiểu Vũ, bối cảnh về hắc đạo, nói về hai người con trai được lão đại hắc bang thu dưỡng từ nhỏ, cuối cùng lại đi trên hai con đường hoàn toàn khác biệt.
Hai người con trai này, một cái là “khí chất thiện lương” đích thiên sứ Ca Trần, người còn lại dĩ nhiên là Đường Phong sắm vai một nhân vật làm nền, tuy nói trong câu chuyện cả hai đều là nhân vật chính, nhưng phân cảnh của Ca Trần lại nhiều hơn của Đường Phong, Đường Phong sắm vai nhân vật hắc ám chỉ có phân cảnh nhiều một chút ở phần gần cuối, cùng Ca Trần sắm vai nhân vật quang minh quyết đấu phân thắng bại trên du thuyền, kết cục cuối cùng là Đường Phong bị Ca Trần đánh một quyền rơi xuống biển.
Không biết phần cuối bộ phim có cần quay lại hay không, quyền lựa chọn không nằm trong tay Đường Phong mà là ở quyết định của Lục Thiên Thần.
Kết thúc tiết mục của Trần Minh Húc, thêm vài ngày sẽ là ngày đài truyền hình thu “Tình nhân trong mộng”, nam nhân theo đuổi nam nhân, cũng mệt đài truyền hình nghĩ ra được, nội dung đủ tân kỳ lớn mật, song song khiến cho xã hội oanh động cũng mang đến tỉ lệ xem không sai, nghe tiểu Vũ nói tiết mục chưa được thu bản quyền đã được bán sang nước ngoài, nhất là thị trường Tây Âu, người Tây Âu nhất định nghĩ không ra người Trung Quốc bảo thủ trong ấn tượng của họ cũng sẽ có tiết mục như vậy.
Nghe thực hấp dẫn, Đường Phong chỉ hi vọng bản thân sẽ không bị loại ngay vòng thứ nhất, như vậy rất mất mặt!
Ban ngày học tập ở ban huấn luyện, buổi tối về nhà trọ nghỉ ngơi, bất quá bởi vì đồng chí Điềm Điềm vẫn không học được vũ đạo căn bản nên lúc chạng vạng Đường Phong phải lưu lại cùng luyện tập với Điềm Điềm, là một nữ sinh bát quái, Đường Điềm Điềm tự nhiên không thể không hỏi Đường Phong về mối quan hệ với Kino, bất quá cuối cùng bị Đường Phong nói ba xạo lấp liếm, lôi kéo Đường Điềm Điềm khiêu vũ khiến cô nương này không có thời gian cũng không có tinh lực để nói chuyện.
Đại khái đến tám giờ tối, Đường Điềm Điềm mệt đến gào lên chịu không nổi.
“Tôi mặc kệ, ngày mai hẵng học nữa đi, tôi… tôi mệt chết đi được!” Hừ hừ hai câu, Đường Điềm Điềm phất tay chạy mât, trong phòng học vũ đạo vắng vẻ chỉ còn lại một mình Đường Phong.
Ban huấn luyện có một đống biệt thự làm nơi huấn luyện chuyên môn, như là sau khi chấm dứt khiêu vũ ngươi còn có thể đến phòng nghỉ bên cạnh tắm rửa nghỉ ngơi, xung quanh đều có camera, ngoại trừ phòng tắm.
Khiêu vũ khiêu đến một thân mồ hôi, âm nhạc của điệu Tăng gô du dương quanh quẩn cùng chút hương vị mồ hôi tràn ngập khắp căn phòng, hắn cởi giày đi đến bên cửa sổ mở cửa ra, gió đêm mát mẻ làm cho cảm giác cực kỳ rộng mở, hắn nhịn không được nhắm mắt lại cố sức hô hấp, mở rộng hay tay phảng phất như đang tự do bay lượn trong bầu trời đêm vô cùng vô tận.
Cảm giác có thể hô hấp thật sự tuyệt vời.
Ánh trăng mềm mại tràn vào từ cửa sổ tạo nên một khung cảnh bàng bạc mông lung, lúc Lục Thiên Thần đi vào thì thấy dưới ánh trăng một người con trai đang mở rộng đôi tay ngửa đầu đón gió, có chút không thực, lại có chút cảm giác lãng mạn trong phim ảnh, dường như lại là một bức tranh, lộ ra yên lặng cùng mỹ hão, cho dù là trong đêm tối, ngươi vẫn như cũ có thể cảm giác được mong muốn cùng sức sống trên thân người chàng trai kia.
“Cậu nhảy điệu Tăng gô rất tốt, tôi thấy Pacino không có gì để dạy cậu nữa rồi.” Lục Thiên Thần đi vào phòng học vũ đạo.
Đường Phong cũng không quay đầu lại, cậu mở mắt hai tay buông xuống để lên song cửa: “Tôi thích khiêu vũ, theo âm nhạc dùng tứ chi biểu đạt tình cảm, đó là một loại cảm giác toàn thân toàn tâm được giải phóng, còn có thể quên đi rất nhiều chuyện, tỷ như phiền não.”