Hắn, cậu, còn có y, lại sẽ có bao nhiêu lựa chọn đây ?
Đêm xuống, từng áng mây đen phiêu đãng khiến trời xanh trở nên u ám, gió mát như bàn tay của một người ở trong mây đen không ngừng vẽ loạn, sương mù giăng giăng trong bóng đêm, trong thành thị lại là một mảnh sáng trưng.
Chiếc xe màu đen có rèm che chậm rãi dừng lại ở trước khách sạn xa hoa nhất ở S thị, một thanh niên trên thân là thuần một màu trắng nhìn người nam nhân ẩn trong bóng tối không nhìn rõ khuôn mặt ở bên cạnh, chậm rãi mở miệng : « Tôi phải đi rồi ! »
« Đi đi ! » Thanh âm của nam nhân không quá đạm mạc cũng không nóng vội.
Ca Trần đưa tay qua cố sức nắm tay của nam nhân : « Thiên Thần, đừng quên anh đã đáp ứng chuyện của tôi. »
« Ân, » Lục Thiên Thần nhàn nhạt lên tiếng.
Vệ sĩ mở cửa xe hộ tống thanh niên đi vào khách sạn, Lục Thiên Thần ngồi ở trong xe mở ra cửa kính, hắn đưa mắt nhìn tòa nhà cao tầng không thể nhìn thấy đỉnh, thật là đủ trùng hợp, nơi diễn ra tiết mục có Đường Phong tham gia cũng là hoa viên của khách sạn.
Khóe miệng khẽ nhếch tạo thành một cái mỉm cười, nam nhân dựa người vào xe rút ra điếu thuốc rồi châm lửa, chậm rãi hút, đại khái thời gian được đến lúc điếu thuốc cháy còn phân nửa liền đem tàn thuốc bắn ra ngoài cửa sổ, hắn mở cửa xe bước xuống, chân giẫm lên tàn thuốc trên mặt đất mà nghiền nát.
« Đến lúc Ca Trần đi ra, các ngươi đưa cậu ta về, nếu như cậu ta hỏi tôi, nói là tôi có chuyện quan trọng cần làm. » Để lại một câu, Lục Thiên Thần cũng đi vào khách sạn.
Thang máy tốc hành đến tầng cao nhất, đến cửa sân thượng lại có nhân viên của tổ ekip coi chừng, bọn họ như cũ nói cho khách nhân hoa viên trên sân thượng lộ thiên của khách sạn đã bị chiếm dụng, phải đến sau mười hai giờ mới có thể mở ra, Lục Thiên Thần xoay người gọi điện thoại, một phút sau liền đi vào sân thượng.
Lúc này đang tiến hành quay phim, lại là thời điểm mấu chốt, Charles từ bồn hoa tiện tay hái xuống chín đóa hoa hồng, hắn sẽ đem chín đóa hoa hồng này giao ra, người cuối cùng không có hoa hồng chỉ có thể tiếc nuối ly khai.
Lúc nhìn thấy Charles, Lục Thiên Thần có chút kinh ngạc, hắn biết tiết mục này là dạng gì, cũng biết Khải người chế tác của đài truyền hình có quan hệ không tồi với Charles, bất quá hắn cũng không nhận ra Charles cái tên kia sẽ bán nhân tình cho Khải, tên kia làm chuyện gì nhất định cũng sẽ có mục đích riêng.
Charles là vì chơi đùa, hay là vì cái gì khác ? Đường nhìn của Lục Thiên Thần lướt qua mọi người lại rơi lên trên người Đường Phong đang an tĩnh ngồi cạnh bàn ăn, con mắt có chút mị lên.
….
….
Phòng quan sát phía sau, Khải buông xuống điện thoại, Vương nam tò mò hỏi : « Khải, là ai a, lại muốn làm phiền anh tự mình gọi điện thoại trò chuyện với nhân viên công tác trên lầu. »
« Tổng tài tập đoàn Thiên Thần, Lục Thiên Thần. » Khải nhìn màn hình điện thoại di động, híp mắt cười nói, « Theo tôi biết vị tổng tài này rất ít khi hỏi đến công việc của nhân viên, loại việc tự mình đến xem lại càng ít, bất quá nới này là hoa viên khách sạn, có thể là Lục tổng vừa cùng người khác bàn chuyện làm ăn, cho nên tiện đường tới xem. »
« Nghe ngữ khí của anh, giống như rất vui vẻ a. » Vương Nam nở nụ cười, lôi kéo tay áo của Khải, chỉ vào màn hình nói, « Bất quá Lục Thiên Thần tới nơi này có thể là đến xem Đường Phong đi, từ những chuyện gần đây có thể nhìn ra được, tập đoàn Thiên Thần có ý định phủng Đường Phong, cũng không biết vị Bạch mã vương tử này có thể đem Đường Phong lưu lại đến cuối hay không. »
Trong màn hình, Charles bắt đầu phân phát hoa hồng, hắn đầu tiên là giả vờ thần bí đi một vòng quanh bàn ăn, sau đó hướng thanh niên khả ái ngồi cạnh hắn phân phát đóa hoa hồng đầu tiên, gương mặt thanh niên liền đỏ lên, cúi đầu xấu hổ lầm bầm nói một câu : « Tạ ơn…Cảm tạ. »
« Không cần khách khí, cậu rất khả ái, nói chuyện phiếm cùng cậu rất vui vẻ. » Charles tươi cười.
Vương Nam đối với lựa chọn của Charles cũng không ngoài ý muốn, cô nói : « Dựa theo chỗ ngồi mà chọn lựa, kế tiếp chính là Phùng Tu Kiệt đi ? »
Phùng Tu Kiệt sao ? Mọi người ở đây đều cho rằng Charles sẽ đem đóa hoa hống thứ hai giống như thanh niên khả ái mà đưa cho Phùng Tu Kiệt ngồi cạnh hắn, Charles lại đem đóa hoa hồng đưa cho người ở bàn cuối cùng, nam sao kim cho rằng cơ hội không lớn lại vui vẻ đến rơi nước mắt.
« Ba ba ba ! » Khải nhìn màn hình vỗ vỗ tay, nói : « Chính xác rất bất ngờ, rất có hiệu ứng cho tiết mục. »
« Cũng chính là cách ra bài không giống lẽ thường. » Vương Nam cười ra tiếng.
Nhưng rất nhanh cô cười không nổi nữa, một đóa hai đóa ba đóa…Từng đóa hoa hồng tươi được tặng đi, đến khi Charles tặng đi đóa hồng thứ tám thì trong tay hắn chỉ còn một đóa hoa hồng, mà không nhận được hoa hồng còn lại hai người.
Một cái có sắc mặt cứng ngắc nhưng thần thái tự nhiên đích Phùng Tu Kiệt, còn một cái thoạt nhìn rất trấn định trên thực tế cũng rất trấn định đích Đường Phong.
Khải ngoéo một cái khóe miệng, Charles vẫn luôn là kẻ ra bài không giống lẽ thường lại thú vị, tiết mục vừa mới cho ra tập đầu tiên đã đem tới một cái bom siêu cấp.
Chọn Phùng Tu Kiệt, Đường Phong là ngôi sao gần nhất có vài chuyện trọng tâm, mất đáng tiếc.
Chọn Đường Phong, Phùng Tu Kiệt lại là người bọn hắn vất vả mời tới, ngay từ đầu đã hướng đến người đại diện của đối phương hứa người sẽ có khả năng rất lớn sẽ lưu lại cuối cùng, nếu như ngay từ đầu làm qua loa, phía sau đã bớt phiền rồi.
“Vương Nam, cô cảm thấy Charles sẽ chọn ai? Từ góc nhìn của một khán giả.” Hai tay ôm trước ngực, Khải nhìn Charles trong màn hình, cái nam nhân ưu nhã lại hài hước kia đang cầm đóa hoa cuối cùng trong tay, đầu tiên là đứng bên cạnh Phùng Tu Kiệt, ngay lúc mọi người cho là hắn sẽ đưa ra đóa hoa hồng lại chậm rãi đi về phía Đường Phong, rõ ràng hành hạ người mà.
Vương Nam thẳng thắn trả lời: “Phùng Tu Kiệt, dù sao Phùng Tu Kiệt lớn lên cũng không tệ, nhân khí tốt, gia thế cũng không sai.”
Nói trắng ra là, nhân khí của Phùng Tu Kiệt cao hơn Đường Phong, tuy rằng gần nhất Đường Phong có những câu chuyện gây chú ý, nhưng là vài chuyện gây chú ý thôi, cũng nhân khí không giúp ích nhiều, vẫn là câu nói kia, không có tác phẩm chống đỡ tất cả nhân khí đều là vô ích.
Thế nhưng Vương Nam đã đoán sai kết quả, cũng làm cho nhân viên công tác ở đó lấy làm kinh hãi.
Charles đi đến cạnh Đường Phong, hắn cúi người kề miệng vào sát tai của Đường Phong, thanh âm trầm thấp mà có nhiều từ tính, ở trong bóng đêm càng có vẻ êm tai: “Thân ái, cậu có nhớ tôi không?” Độ lớn thanh âm được khống chế vô cùng tốt, chỉ để cho hai người bọn họ nghe được.
Quay chụp bên ngoài, không ít người đều rất ngạc nhiên Charles nói gì đó với Đường Phong, bởi vì trên mặt Đường Phong vẫn luôn là biểu tình nhàn nhạt lai đột nhiên dương môi nở nụ cười một chút, làm cho hiếu kì khiến lòng ngứa ngáy.
Charles khéo khoát tay lên vai Đường Phong, khéo tay đem đóa hoa hồng đặt lên bàn ăn sạch sẽ trước mặt Đường Phong, thái độ thân thiết như vậy cùng với sự không mặn không nhạt đối với Đường Phong từ lúc bắt đầu hoàn toàn hình thành hai thái cực đối chọi nhau.
Ai cũng không ngờ rằng, Phùng Tu Kiệt có khả năng đi tới vòng cuối nhất lại bị loại ở vòng đầu tiên, các fan hâm mộ phỏng chừng đã kêu khóc trên internet rồi, có thể tưởng tượng được khi tập một được đưa ra sẽ tạo ra luồng sóng như thế nào, sắc mặt Phùng Tu Kiệt có chút khó coi, hắn bỗng đứng dậy rời khỏi sân thượng, người đại diện cùng nhân viên công tác ở một bên vội vàng đuổi theo, giống như Khải suy nghĩ, nhất định phải cùng công ty của Phùng Tu Kiệt nói chuyện.
Thế nhưng hiện tại sẽ không có ai đi quan tâm Phùng Tu Kiệt, tất cả mọi người đều nhìn chăm chú vào từng cử động của Charles cùng Đường Phong, Charles phá lệ “chiếu cố” Đường Phong, hắn hường nam nhân vươn tay, người sau vui vẻ cầm lấy hoa hồng rồi giao tay cho Charles.
“Tôi rất ngạc nhiên, Phùng Tu Kiệt là một nam nhân không tệ, anh vì sao không chọn giữ hắn lại?” Đường Phong nghĩ rất đúng, Đám người kia đều không chú ý tới cậu chi nghĩ nhất định là Phùng Tu Kiệt sẽ được chọn, kết quả Charles lại đem người khác giữ lại, đem Phùng Tu Kiệt có ưu thế nhất đuổi đi.
Charles lôi kéo tay nam nhân rời khỏi bàn ăn đi tới vườn hoa, hắn một bên đưa tay chạm hoa hồng, một bên nhẹ giọng nói nhỏ: “Úc, Đường thân ái, cậu biết rất rõ tình yêu tôi dành cho cậu là độc nhất vô nhị, những người khác trong mắt tôi giống như cỏ dại bên cạnh hoa hồng, lại không thú vị, tôi chỉ muốn nhỏ bọn họ đi chứ không phải giữ lại, mà đám cỏ dại lớn lên lớn nhất đương nhiên phải nhổ đi đầu tiên, không làm vậy hắn sẽ cùng hoa hồng tôi yêu nhất tranh dành dinh dưỡng.”
Phen nói này rất có ý hàm xúc, Đường Phong hé mắt: “Charles, không cần nói anh tham gia tiết mục là vì tôi.”
“Tôi đây rất nguyện ý nói cho cậu biết, tôi tới nơi này tham gia tiết mục là vì cậu, cậu ngon miệng lại ưu tú như vậy, mỹ lệ lại xinh đẹp như vậy, tôi không cho phép có nam nhân ngoài nam nhân ưu tú như tôi hái xuống đóa hoa hồng duy nhất này.” Charles nói nghe thế nào cũng có chút là lạ, ý là so với hắn ưu tú hơn là có thể?
Hay ẩn dấu chính là, trên thế giới này không có nam nhân so với hắn ưu tú hơn.
“Được rồi, hái hoa đạo tặc tiên sinh, hiện tại ngài muốn gì?” Vốn tưởng rằng giao dịch kết thúc thì tất cả cũng kết thúc, kết quả Charles lại lôi ra một sợi dây đem số phận của họ quấn vào nhau, Đường Phong không biết nên lo lắng hay vui vẻ, cậu mặc kệ, chuyện nạy nghĩ sau, hiện tại phải hoàn thành tiết mục.
“Tặng cậu hoa hồng.” Hái một bó hoa hồng đỏ, Charles tháo cà vạt đem bó hoa cột hảo, động tác có chút thành thạo, một bó hoa tươi mới nhanh chóng xuất hiện, hắn mỉm cười đem bó hoa đưa cho Đường Phong, “Đây chính là lựa chọn của tôi.”