Quay phim truyền hình so với điện ảnh thô ráp hơn một chút, đối với một ảnh đế đẳng cấp quốc tế mà sắm vai một nhân vật đánh đàn tự nhiên cũng là một việc dễ như trở bàn tay.
Mặc kệ là điện ảnh hay là phim truyền hình, Đường Phong đều vô cùng hưởng thụ cảm giác trên màn ảnh, nội dung quay hôm nay của cậu cũng là phân cảnh cuối cùng, sắm vai nhạc công vì nữ vai chính mà chọn lựa hi sinh bản thân, rốt cuộc kết thúc một thước phim bi tình, mà nhân vật bi tình thường thường rất dễ lấy lòng khán giả.
Người chế tác cùng cậu chào hỏi nhiệt tình, tán thưởng biểu hiện ưu tú của cậu, để lại phương thức liên lạc đồng thời hứa hẹn hi vọng có thêm nhiều cơ hội cùng Đường Phong hợp tác.
Đường Phong cười nói nếu có cơ hội sẽ hảo hảo quý trọng, đây cũng không phải lời khách sáo, thời gian cậu ở Mỹ cơ bản đều là đóng phim, không phải nói phim truyền hình không tốt, chỉ là cậu càng thích biểu hiện cảm xúc tinh xảo ra ngoài trên màn ảnh, cùng với đào sâu chi tiết của phim.
Nhưng lại có một nguyên nhân, phim truyền hình ở nước Mỹ do các đài truyền hình sản xuất, phim truyền hình được hoan nghênh sẽ ra phần kế tiếp, ngươi có biết cảm giác mười năm đều đóng một nhân vật ra sao không? Đối với một diễn viên muốn chứng minh đột phá bản thân mà nói, mỗi người đều hi vọng sẽ được đóng nhiều vai diễn khác nhau, tìm kiếm định vị trong kịch bản khác nhau, ở dưới tay đạo diễn khác nhau sẽ phát hiện càng nhiều sự khác nhau trong một người
Nhưng phim truyền hình trong nước không dài như ở nước Mỹ, một bộ cơ bản chỉ có một bộ, ra tập kế tiếp cũng không nhất định là nhân sự cũ, thỉnh thoảng có khách mời cũng đem đến một chút thú vị.
Dù sao sống lại chính là làm cho bản thân sống tốt, đi làm việc mình mong muốn, tùy tính tùy ý.
Sau khi cùng người chế tác trao đổi Đường Phong ngồi ở phòng hóa trang xem kịch bản, một bên nhân viên tạo hình giúp hoàn tất tạo hình.
“Đường Phong, cậu còn nhớ bức ảnh tôi và cậu chụp chung vào cuối tuần trước không?” Nhân viên tạo hình tận dụng thời gian cùng Đường Phong hàn huyên, sợ Đường Phong không nhớ, cô đem điện thoại ra, hình nền cư nhiên là bức ảnh hai người chụp chung.
Đường Phong gật đầu: “Ân, nhớ rõ a.”
“Tôi đem ảnh chụp đăng lên web cá nhân, kết quả tối về vừa nhìn, trời a, cư nhiên web của ta có bình luận đứng đầu, rất nhiều người hỏi cậu là ai, đều nói cậu giống như mỹ nam cổ điển từ trong tranh bước ra.” Nhân viên tạo hình dào dạt đắc ý hất cằm lên, nhìn chàng trai trong gương con mắt là con mắt, lông mi là lông mi, “Đường Phong, vai diễn còn chưa công bố, cậu hiện tại đã là nhân vật được thảo luận hàng đầu.”
Đường Phong vung lên khóe môi, tùy hứng cười nói: “Đó là công lao của cô a, đem ta hóa trang trở nên hấp dẫn như vậy.”
“Được rồi, tôi cũng cho là vậy, ha ha ha…” Nhân viên tạo hình xấu hổ che miệng cười, tuy rằng chỉ cùng hợp tác với Đường Phong vài lần, thế nhưng thái độ hiền hòa của đối phương hoàn toàn không giống với đại đa số ngôi sao, không phải không có ngôi sao nhỏ lấy lòng bọn họ, nhưng rất nhiều điều khiến ngươi cảm thấy là tận lực chứ không thật lòng.
Người tuy rằng thích nghe lời ca ngợi, nhưng càng thích người chân thành, mặc kệ là trong vòng tròn hay ngoài vòng tròn đều giống nhau.
“Chỉ là một minh tinh xuống dốc, có gì mà đắc ý.” Trong lúc hóa trang có người tùy ý hạch hẹ.
“Diễn một vai phụ mà thôi, tự hào cái gì, trời sinh mệnh là diễn viên phụ, chỉ có xách giày cho người khác mà thôi.” Bên cạnh liền có người phụ họa theo, lập tức theo sau là một tràng cười ác ý.
Nhân viên tạo hình liếc mắt trừng mấy người diễn viên trong gương, cúi đầu nói vào tai Đường Phong: “Ngươi đừng chấp nhặt cùng bọn họ, ngoại trừ nói huyên thuyên bọn họ còn có thể làm gì.”
Đường Phong chỉ cười cười, vào vòng tròn này phải chuẩn bị thừa nhận lời đồn đãi hay chuyện nhảm, nếu như cả điểm thừa nhận đó cũng không có thì không nên bước vào vòng tròn phức tạp này.