ngốc quá đi.】
【Hả? Thuốc trừ sâu còn có hạn sử dụng nữa à? Nhà tôi một chai thuốc trừ sâu
dùng mấy năm liền.】
【Thuốc trừ sâu một khi hết hạn sử dụng, độc tính sẽ giảm đi rất nhiều, nhưng
không thể lơ là, tuyệt đối không được tò mò mà thử.】
【Ha ha ha ha người bình thường sẽ không tò mò như vậy đâu.】
An Như Cố nghĩ đến kết quả mà mình đã tính toán được: “Tuy không thể đầu
độc c.h.ế.t người, nhưng cũng gây ra một số tổn thương nhất định, để lại di
chứng suốt đời. Giấy không gói được lửa, trong số mệnh ban đầu, cô sẽ biết
được mình bị lừa dối. Dưới sự giúp đỡ của người nhà, cô đã dứt tình dứt nghĩa
với tên tra nam này, sau đó và cuối cùng nên duyên vợ chồng với người đàn ông
tốt."
Lam Mai bừng tỉnh đại ngộ, đột nhiên hiểu ra. Hèn chi An Như Cố nói cô ta và
chồng sắp cưới sẽ không có con...
"Tôi hơi tò mò, tại sao nhà bạn trai tôi lại uống rượu không rõ nguồn gốc?"
"Vì lương tâm cắn rứt."
Lam Mai hoàn toàn hiểu ra, bọn họ không ngờ tới Tiểu Phương lại bỏ độc, vì để
cô ta không nghi ngờ, chắc chắn sẽ giả vờ vui vẻ uống rượu.
Lam Mai lương thiện nghĩ đến Tiểu Phương đang rửa ruột trong bệnh viện,
trong lòng không khỏi thương cảm: "Vậy Tiểu Phương không sao chứ?"
An Như Cố nói: "Xe cấp cứu đến rất sớm, cô ấy không có gì đáng ngại."
Thực ra Tiểu Phương chỉ là nhất thời nghĩ quẩn, vì bỏ độc bất thành, sẽ phải
ngồi tù. Nhưng sau khi ra tù sẽ làm lại cuộc đời, một mình nuôi con khôn lớn,
sự nghiệp cũng không tệ lắm.
Còn về phần bạn trai của cô ta, anh ta sẽ rất thê thảm, công lao đổ sông đổ bể,
sắp bị bêu riếu trên toàn mạng, sự nghiệp và hôn nhân đều tan thành mây khói,
tương lai vô cùng thê lương.
An Như Cố nghĩ ngợi một chút, đôi lông mày lạnh lùng hơi dịu lại, chủ động
hỏi: "Cô có muốn biết người đàn ông tốt của cô là ai, ở đâu không?"
Cô gái trước mắt gặp phải biến cố lớn trong đời, e rằng rất cần một thứ gì đó để
an ủi bản thân.
Tuy nhiên, Lam Mai lại lắc đầu, ra vẻ tránh né: "Một lần bị rắn cắn, mười năm
sợ dây thừng, hiện tại tôi không muốn yêu đương nữa, tôi sợ vừa yêu đã gặp
phải loại người khốn nạn lừa dối tôi từ đầu đến cuối. Haiz, không muốn tìm đàn
ông nữa."
An Như Cố thấy vậy, cũng không ép buộc, an ủi Lam Mai vài câu, sau đó cúp
máy.
Khán giả trong phòng livestream vẫn còn đang chìm đắm trong câu chuyện của
Lam Mai.
【Lam Mai: Tìm thêm một người bạn trai nữa, e rằng tôi sẽ biến thành Nho
Xanh mất.】
【Khách mời có thể thất vọng về đàn ông, nhưng xin đừng thất vọng về tôi. Tôi
không coi trọng tiền, tôi chỉ coi trọng tâm hồn đẹp đẽ của chị!】
【Tôi nói thật lòng đấy, tôi chính là người đàn ông tốt tiếp theo của chị.】
【Tôi mới là người đàn ông tốt, không nói nữa, tôi phải đi ăn cơm với chị ấy
đây.】
An Như Cố: "..."
Mấy người này là người đàn ông tốt, vậy anh cảnh sát trẻ tuổi mà cô vừa nhìn
thấy là gì?
Vị cảnh sát trẻ kia chính trực, đẹp trai, bát tự hợp với khách mời, gia thế tương
đương, là một mối lương duyên tốt.
Trong số mệnh ban đầu, Lam Mai vì chuyện bỏ độc mà suy sụp, mặc dù không
hại c.h.ế.t ai, nhưng cả người suy sút tinh thần. Hai người nảy sinh tình cảm,
nhưng vì mối tình trước quá đau khổ, cô gái tự ti cảm thấy bản thân không xứng
với đối phương, còn chàng trai thì cảm thấy đối phương vẫn còn yêu người cũ.
Mãi đến năm năm sau, hai người tình cờ được sắp xếp đi xem mắt, lúc này mới
đến được với nhau.
An Như Cố nhắm mắt lại, bấm đốt ngón tay tính toán. Vì không còn gánh nặng
tâm lý suýt chút nữa hại c.h.ế.t người, lần này Lam Mai và người đàn ông tốt
đến với nhau sớm hơn so với dự kiến.
Sau đó, An Như Cố kết nối với khách mời thứ hai [Thanh Không Vạn Lý], cũng
giống như những người khác, Thanh Không Vạn Lý cũng chọn xem bói qua
video.
【Xin mời người xui xẻo tiếp theo!】
【Xin mời người bị hại tiếp theo!】
Vừa kết nối cuộc gọi, khách mời đã xuất hiện trong phòng livestream. Vị khách
mời này cũng là một cô gái, có ngoại hình xinh đẹp, trông khoảng ba mươi mấy
tuổi, tóc đuôi ngựa, ăn mặc giản dị gọn gàng.
Tuy nhiên, trên mặt lại hiện rõ vẻ u sầu, quầng thâm mắt rất nặng, lông mày rũ
xuống, như thể đang gặp chuyện buồn phiền, cả người ủ rũ.