An Như Cố cũng là lần đầu tiên gặp được người không tin quỷ thần đến như
vậy.
Mỗi lần xem bói cho mọi người trong phòng livestream, cô đều nói về gia đình
của họ, chính là vì muốn để đối phương tin tưởng mình. Nói chung, sau khi nói
ra tình hình gia đình, những vị khách hữu duyên ít nhiều gì cũng sẽ tin rằng trên
thế giới này tồn tại sức mạnh huyền bí.
Hơn nữa, những người đã từng nghe nói hoặc trực tiếp nhìn thấy quỷ càng tin
tưởng vào huyền học hơn.
Thế nhưng Chu Triết có mắt âm dương, ngày đêm ở chung với hai con quỷ dữ,
có thể nói là cùng sói chung nhà, ma quỷ bên gối, vậy mà sắc mặt anh vẫn
không thay đổi.
An Như Cố lại mỉm cười, uống một ngụm trà, trong lòng không hề gợn sóng.
Anh có thể dùng logic khoa học mà bản thân cho là đúng để giải thích tất cả
những điều không khoa học, vô cùng tin tưởng chủ nghĩa vô thần. Nói theo một
cách nào đó, đây là một người rất kiên định.
Khán giả trong phòng livestream nghe xong lời Chu Triết nói, đều ngẩn người
ra.
【Trời, anh ấy nói có lý ghê, tôi không thể phản bác được.】
【Anh ấy thà tin rằng bản thân bị phân liệt nhân cách, cũng không muốn tin
rằng xung quanh có quỷ, đỉnh thật, tôi không làm được.】
【Người tin tưởng khoa học và không tin tưởng khoa học đều im lặng.】
【Ha ha ha ha ha chiến sĩ duy vật kiên định, bách tà bất xâm.】
【Quỷ: Mệt mỏi quá, hủy diệt hết đi.】
Trong đầu An Như Cố bỗng nhiên nhớ tới điều gì đó, thấy khán giả trong phòng
livestream điên cuồng bình luận, liền hứng thú nói: “Anh khiến tôi nhớ tới một
câu chuyện đã từng đọc được trong Tư Trị Thông Giám.
Nghe nói sau khi Phật giáo được truyền bá vào Trung Quốc, Phật giáo và Đạo
giáo hình thành thế đối lập, trong lịch sử chỉ riêng những cuộc đấu tranh giữa
Phật giáo và Đạo giáo được ghi lại đã có hơn mười lần.
Vào thời Đường Thái Tông, có một vị hòa thượng từ Tây Vực đến, rất được
hoàng đế ưu ái. Vị hòa thượng này biết một loại tà thuật, chỉ cần niệm chú ngữ
với người khác, người đó sẽ hôn mê bất tỉnh. Đường Thái Tông phái rất nhiều
kỵ sĩ cường tráng đến thử vị hòa thượng này, kết quả những kỵ sĩ này đều thua.
Có một học giả tên là Phó Dịch, ông am hiểu thiên văn lịch pháp và âm dương
thuật số, vô cùng bài xích Phật pháp. Ông nói vị hòa thượng này sử dụng tà
thuật, tà không thể thắng chính, ông muốn đi thử một lần.
Vị hòa thượng đó niệm chú ngữ với ông, Phó Dịch vẫn thản nhiên như không
có chuyện gì xảy ra. Đối phương toát mồ hôi lạnh, Phó Dịch vẫn bình tĩnh, cuối
cùng vị hòa thượng kia như bị thứ gì đó đánh trúng, ngã xuống đất, cứ như vậy
mà chết.”
An Như Cố nói xong, uống một ngụm trà xanh, hương thơm thanh mát lan tỏa
khắp khoang miệng: “Tà không thắng chính. Nếu đổi lại là người bình thường ở
chung với hai con quỷ dữ hơn một tháng, không nói đến việc bị dọa chết, thì
cũng sẽ bị âm khí quấn thân. Nhưng anh không tin quỷ thần, trên người mang
theo chính khí, tự nhiên bách tà bất xâm.”
Khán giả trong phòng livestream điên cuồng gõ 6666.
【Lần này là chiến thắng của những người theo chủ nghĩa vô thần.】
【Thế giới quan duy vật yyds.】
【Dù sao thì, một người kiên định với suy nghĩ của mình như vậy cũng rất hiếm
có. Nếu tôi có thể lợi hại như anh ta, thì sẽ không bao giờ sợ xem phim ma
nữa.】
Chu Triết nghe thấy An Như Cố nói qua ống nghe điện thoại, chớp chớp mắt,
hàng mi hắt bóng xuống mí mắt.
Anh còn tưởng rằng streamer huyền học này sẽ giống như những vị đại sư ven
đường, giả thần giả quỷ, đả kích anh để lấy được sự tin tưởng của anh.
Không ngờ đối phương lại không hề công kích mình, ngược lại còn ngầm đồng
ý với anh.
Ấn tượng của anh về An Như Cố nhất thời tốt hơn không ít.
Hai con quỷ bên cạnh thì không vui vẻ như vậy.
Bọn chúng nhìn chằm chằm Chu Triết, lửa giận cuồn cuộn trong lòng không tìm
được lối thoát.
Bọn chúng đã nói nhiều như vậy, làm nhiều việc như vậy, kết quả đối với Chu
Triết mà nói, chỉ như một cú đ.ấ.m vào bông, không hề có chút tác dụng nào.
Bọn chúng đường đường là quỷ dữ do oán khí sinh ra, tại sao Chu Triết lại xem
thường bọn chúng như vậy?
Người đàn ông mặc vest đứng dậy khỏi ghế, sắc mặt dần trở nên tái nhợt, móng
tay ngày càng dài ra, hai mắt đỏ ngầu, trên n.g.ự.c xuất hiện một mảng m.á.u
lớn.
Dần dần biến thành hình dạng lúc mới chết.
Xung quanh hắn ta bao trùm âm khí dày đặc, ngũ giác trở nên nhạy bén hơn,
theo bản năng đi về phía Chu Triết có mùi m.á.u thịt thơm phức nhất.
Kết quả còn chưa đi đến gần, bước chân đã ngày càng nặng nề.
Ba ngọn lửa dương trên vai và trán Chu Triết vô cùng chói mắt.
Dương khí và chính khí hóa thành kết giới vô hình, hắn ta vừa đến gần, da thịt
như bị thiêu đốt, đau rát, dần dần bốc khói.
Hắn ta thầm nghiến răng, lùi lại một bước, mẹ kiếp, bọn chúng đã ở đây hơn
một tháng rồi, vậy mà Chu Triết lại không hề bị ảnh hưởng.
Tên này thật sự là quá gan dạ.
Con quỷ nam bèn nhắm vào anh Lưu bên cạnh Chu Triết bay tới.
Đã không gặm nổi cục xương cứng Chu Triết này, vậy thì gặm tạm quả hồng
mềm này vậy.
Từ sau khi cầm điện thoại chĩa vào hai con quỷ, anh Lưu đã run rẩy cả người,
toàn thân run lên như sóng.
Rõ ràng thời tiết rất lạnh, nhưng trên trán anh ta lại toát ra mồ hôi lạnh, từng
giọt từng giọt chảy xuống cằm.
Ba ngọn lửa dương trên người như ngọn nến trước gió, người già sắp tắt thở,
như thể sắp bị dập tắt.
Anh Lưu không nhìn thấy quỷ, cũng không biết tai họa sắp ập đến, giơ cao điện
thoại, tận tâm tận lực giúp đỡ Chu Triết.
Chu Triết thấy nhân cách thứ ba của mình lao về phía anh Lưu, nhíu mày, trong
lòng có chút lo lắng.
Không phải là vì thấy quỷ quái lao về phía anh Lưu.
Mà là vì cảm thấy nhân cách thứ ba có lẽ đang khống chế cơ thể của mình, bản
thân bị ép phải trở về thế giới tinh thần, đối phương muốn dùng cơ thể của mình
làm hại anh Lưu.
Vì anh Lưu, anh phải giành lại quyền kiểm soát cơ thể.
Vì vậy, anh liền bước một bước, chắn trước mặt anh Lưu, ánh mắt u ám như
màn đêm, quát lớn: “Nhân cách thứ ba, anh vượt quá giới hạn rồi, tôi không
muốn giao quyền kiểm soát cơ thể cho anh nữa, anh mau lùi xuống đi.”
Con quỷ nam: “…”
Hắn ta bị chọc giận, lời thô tục cứ thế tuôn ra: “Anh tưởng anh là nhân cách
chính sao? Nghĩ hay nhỉ, anh chỉ là đồ ngu ngốc, đồ ngu ngốc tự cho mình là
đúng thôi.”
Chu Triết thấy vậy, trong mắt lóe lên vẻ thất vọng: “Anh thật sự rất giống với
nguyên mẫu nạn nhân kia, ngay cả đặc điểm chửi thề cũng giống, như vậy
không tốt, thật sự không tốt.
Chúng ta cùng ở trong một cơ thể, anh lại dùng cơ thể của tôi để chửi thề,
không được, tôi không chịu nổi, anh nhất định phải sửa đổi.”
Con quỷ nam: “…”
Hắn ta còn muốn tranh luận với Chu Triết, kết quả liếc mắt nhìn sang, thì ra con
quỷ nữ không biết từ lúc nào đã tiếp cận anh Lưu.
Hắn ta hoàn toàn biến thành quỷ, mặt xanh nanh vàng, tóc tai bay múa, nụ cười
dữ tợn, hai tay sắp chạm vào anh Lưu.
Trong mắt con quỷ nam lóe lên vẻ đắc ý, tiếp tục nói chuyện với Chu Triết, thu
hút sự chú ý của anh.
Cô ta có được cơ thể của anh Lưu, chắc chắn sẽ không tranh giành Chu Triết
với hắn ta nữa. Hơn nữa, Chu Triết nhìn thấy anh Lưu gặp chuyện không may,
chắc chắn sẽ sụp đổ tín ngưỡng, đến lúc đó hắn ta có thể thưởng thức món ngon
rồi.
Một mũi tên trúng hai đích.
Thế nhưng ngay sau đó, con quỷ nữ như bị ấn nút tạm dừng, tay giơ cao, nụ
cười cứng đờ trên mặt, thời gian như ngừng lại trên người cô ta.
Con quỷ nam: “???”
Hắn ta dụi dụi mắt, tưởng rằng mình nhìn nhầm, không ngờ con quỷ nữ vẫn
đứng im tại chỗ.
“Cô đang làm cái trò gì vậy?” Hắn ta mắng.
Thế nhưng con quỷ nữ cả người bất động, ngay cả nhãn cầu cũng không động
được, căn bản không thể trả lời câu hỏi của hắn ta.
“Hả? Cô––”
Hắn ta còn muốn nói thêm gì đó, kết quả giây tiếp theo, cảm giác áp bức như
nước lũ ập đến, chân như mọc rễ bị đóng đinh tại chỗ.
Miệng hắn ta há to, lời nói đến bên miệng lại không thể thốt ra, giống như bức
tượng trong bảo tàng nghệ thuật.
Chu Triết không hiểu chuyện gì xảy ra, quay đầu nhìn lại, mới phát hiện con
quỷ nữ đã đến gần anh Lưu, lông mày càng nhíu chặt hơn.
––May mà nhân cách chính là anh đã kịp thời dùng sức mạnh tinh thần khống
chế hai nhân cách, nếu không thì đã gây ra đại họa rồi.
Hai nhân cách này vậy mà lại liên thủ với nhau trong bóng tối, nhắm vào anh
Lưu, thật là quá đáng. Có lẽ, anh nên nghĩ cách loại bỏ bọn chúng, trở lại cuộc
sống yên bình trước đây.
Cuộc đối đầu giữa bọn họ chỉ diễn ra trong nháy mắt, sau đó lại trở về yên tĩnh.
Anh Lưu không nhìn thấy gì cả, chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, xung quanh
âm phong trận trận, theo bản năng sờ lên cổ, sau đó buông tay xuống, đưa điện
thoại lên gần mặt: “Đại sư, có thể không cần giơ điện thoại lên nữa được không,
tôi cảm thấy hơi lạnh.”
Vừa nói, anh ta vừa nhìn màn hình, không khỏi sững sờ.
Bình luận trong phòng livestream đều đang thảo luận về lá bùa mà An Như Cố
vừa sử dụng, đều cho rằng An Như Cố đã sử dụng bùa bình an cho Chu Triết
đang suy nghĩ lung tung.
Anh Lưu vui mừng khôn xiết, vội vàng nói lời cảm ơn: “Cảm ơn bùa bình an
của đại sư, cô thêm tài khoản của tôi đi, tôi chuyển tiền cho cô.”