Những vật phẩm phong thủy này và những cuốn sách được sắp xếp gọn gàng
tạo nên một khung cảnh vô cùng lạc lõng.
Thiên Phàm Quá Tận lần lượt giới thiệu những thứ này, đầy hào hứng: "Đây là
tháp Văn Xương, nghe nói đặt tháp Văn Xương trên bàn, thờ cúng Văn Xương
Đế Quân, con cái sẽ trở nên đặc biệt thông minh, thi cử không thành vấn đề."
"Sau đó tôi nghe nói Văn Xương Đế Quân không phải là vị thần duy nhất cai
quản vận may thi cử, còn có một vị Khôi Tinh cũng cai quản học hành. Vì vậy
tôi đã mua một bức tượng đặt trên bàn của con trai tôi. Khôi Tinh tay trái cầm
nén vàng, tay phải cầm bút. Bút có thể sinh hoa, chữ nghĩa có thể sinh tài. Có
Khôi Tinh phù hộ, con trai tôi thi cử nhất định sẽ đạt kết quả tốt, hơn nữa còn
phát tài!"
[Trời ơi, tôi phải thốt lên là trời ơi, những thứ này trông có vẻ rất đắt tiền, chắc
là tốn kém lắm đây?]
[Khoan đã, ông bố này tốt quá rồi, con trai anh ta chắc chắn học rất giỏi!]
[Đó là đương nhiên rồi, không phải ông bố ấy nói con trai mình sắp thi vào Đại
học Thủy Mộc sao? Đó là trường đại học danh tiếng nhất nhì cả nước.]
Rất nhiều người từng nghe nói đến Văn Xương Đế Quân, nhưng lại chưa từng
nghe nói đến Khôi Tinh, không ít người trong phòng livestream hỏi thăm về
Khôi Tinh.
Thấy vậy, An Như Cố bèn kể cho mọi người nghe về Khôi Tinh: "Tương truyền
thời xưa có một vị tú tài, tài cao bát đấu, xuất khẩu thành chương - hễ mở miệng
là thành văn chương, nhưng dung mạo lại xấu xí, mặt đầy mụn cóc, hơn nữa còn
bị què chân, đi đường khập khiễng.
Thế nhưng vận may lại không mỉm cười, bụng đầy học vấn nhưng thi mãi
không đỗ, cuối cùng tức giận nhảy sông tự tử.
Cuối cùng được Ngao Ngư cứu sống, sau đó bay lên trời làm Khôi Tinh.
Tượng Khôi Tinh có khuôn mặt dữ tợn, mặt xanh nanh vàng, trông chẳng khác
gì quỷ. Nhưng từ xưa đến nay, vô số văn nhân đều thích thờ cúng Khôi Tinh, hễ
đi thi là phải bỏ tượng nhỏ Khôi Tinh vào túi, cầu mong Khôi Tinh phù hộ cho
mình xuất khẩu thành chương."
[Vừa rồi tôi tra hình ảnh Khôi Tinh, mẹ ơi, ban đêm ban khuya mà dọa c.h.ế.t
tôi rồi, đây là bức tượng thần linh xấu nhất mà tôi từng thấy. Nếu không phải
trên bách khoa toàn thư nói ngài ấy là thần tốt, tôi còn tưởng ngài ấy là tà thần.]
[Bụng đầy chữ nghĩa mà thi mãi không đỗ, trời ơi, Khôi Tinh cũng thảm quá,
người ta là đẹp mà bạc mệnh, ngài ấy là xấu mà bạc mệnh!]
[Nghe xong câu chuyện về Khôi Tinh, tôi ngộ ra một chân lý đúng từ xưa đến
nay - người xấu thì phải đọc nhiều sách!]
Thế nhưng ngay sau đó, Thiên Phàm Quá Tận lại mím môi, cau mày nói: "Tôi
làm nhiều việc như vậy là muốn cho trí thông minh của thằng bé cao lên, thi cử
đạt kết quả tốt, nhưng mà sự việc lại không như ý muốn, thành tích của thằng bé
mãi không thể nào tiến bộ, không biết là do đâu."
"Đại sư, cô nói xem có phải tôi mua đồ ít quá không?"
Tuy nhiên An Như Cố lại chậm rãi lắc đầu: "Anh mua đồ không phải là ít quá,
mà là nhiều quá."
Thiên Phàm Quá Tận: "???"
Thiên Phàm Quá Tận trợn mắt há mồm: "Cái gì, tôi mua đồ nhiều quá á? Tôi
còn thấy chưa đủ nữa kìa."
"Tranh sơn thủy ngụ ý dựa lưng vào núi lớn, quả thực có thể vượng tài vận,
nhưng anh treo quá nhiều tranh sơn thủy trong phòng học của con trai. Quá
nhiều đồ trang trí sẽ khiến cho phòng học trông rất lộn xộn, sát khí quá nặng,
ảnh hưởng đến tâm trạng của chủ nhân, khiến cho thằng bé không thể nào tĩnh
tâm suy nghĩ vấn đề."
Thiên Phàm Quá Tận giơ tay vuốt ve bức tranh sơn thủy, có chút do dự: "Trời
ơi, biết vậy thì tôi đã không treo nhiều thứ như vậy trong phòng thằng bé rồi.
Chờ lát nữa tôi sẽ dọn hết những thứ này ra ngoài."
"Chưa hết." Ánh mắt An Như Cố lướt qua bàn học của con trai Thiên Phàm
Quá Tận: "Khôi Tinh quả thực như anh nói, có thể mang đến văn vận cho con
người."
"Đầu rồng đuôi cá là Ngao Ngư, Khôi Tinh đứng trên đầu Ngao Ngư, cho nên
mới có thành ngữ 'độc chiếm đầu rồng', ngụ ý tài năng của người đó rất giỏi
giang."
"Thế nhưng, anh hãy nhìn kỹ xem tượng Khôi Tinh của anh rốt cuộc là như thế
nào."
Thiên Phàm Quá Tận ngẩn người một lúc lâu, sau đó nhìn chằm chằm vào
tượng Khôi Tinh: "Bức tượng đen thui này trông rất đáng sợ, từ khi tôi mua về
đến giờ chưa từng nhìn kỹ nó lần nào..."
Ánh mắt anh ta dừng lại trên bức tượng Khôi Tinh.
Nén vàng mà Khôi Tinh tay trái cầm, nhìn kỹ thì hóa ra là một cái móc giày, bút
lông trên tay phải thì không cánh mà bay, chỉ còn lại dáng đứng kim kê độc lập
trên đuôi Ngao Ngư. Hoàn toàn khác biệt với tượng Khôi Tinh chính thống.
Ánh mắt An Như Cố lướt qua bức tượng Khôi Tinh màu đen, thản nhiên nói:
"Khôi Tinh này đã đánh mất nén vàng và bút lông, từ 'độc chiếm đầu rồng' biến
thành 'độc chiếm đuôi cá', anh cho rằng thờ cúng loại tượng thần này sẽ khiến
cho con trai anh trở nên thông minh hơn, vậy thì sai lầm to rồi."
Khán giả trong phòng livestream nghe mà ngẩn người ra.
[Từ 'độc chiếm đầu rồng' biến thành đứng trên đuôi cá... Ha ha ha ha ha, cái này
thì ai thờ ai trượt đại học!]
[Con trai: Nghe con nói cám ơn ba, vì đã có ba...]
Danh Sách Chương: