Người được gọi là cao phú soái kia chính là chồng cô bây giờ.
Tuy là một mỹ nhân, nhưng sống trong vũng bùn, cô chỉ biết cố gắng vươn lên,
chăm chỉ học tập, nỗ lực sống, chưa từng thật sự yêu đương. Sao có thể gặp
được người theo đuổi mình nhiệt tình và lãng mạn như vậy? Qua lại một thời
gian, cô liền xiêu lòng.
Cô còn tưởng rằng cuộc gặp gỡ giữa cô và chồng lãng mạn biết bao, thậm chí
còn cảm ơn cặp bố mẹ trọng nam khinh nữ kia, không ngờ tất cả đều là do bố
mẹ sắp đặt.
Hai tay cô run rẩy, cầm điện thoại, gọi cho người đàn ông mà cô vẫn gọi là bố.
Vừa kết nối, đầu dây bên kia liền vang lên giọng nói của bố cô: “Giang Giang,
con gọi điện thoại đến đúng lúc lắm, bố đang định tìm con đây, bố muốn đến
quán game, nhưng trong tay lại không có tiền, em trai con cũng không có tiền
sinh hoạt, sống không nổi nữa rồi. Con nhanh chóng gửi chút tiền về đây đi.”
“Đừng có nói với bố là con không có tiền, chồng con có tiền, không có tiền thì
bảo chồng con đưa!”
Trong lòng ông ta đã sớm soạn sẵn lời kịch, định dùng tình cảm để thuyết phục
cô. Ai bảo Giang Giang càng lớn càng cứng đầu, muốn xin tiền con bé ngày
càng khó, nhất định phải dạy dỗ con bé một trận!
Lúc trước ông ta tráo đổi cô khỏi gia đình giàu có, trong lòng cũng có chút áy
náy, đặc biệt là những lúc đến nhà đó thăm con trai ruột, trong lòng lại càng áy
náy hơn.
Nhưng sự áy náy đó rất ít ỏi. Hơn nữa, Giang Giang lại là con gái không cùng
huyết thống, sao có thể sánh bằng con trai ruột của ông ta, cho nên ông ta luôn
đối xử tệ bạc với cô.
May mà con gái càng lớn càng xinh đẹp, ông ta không nhịn được nảy ra một ý
nghĩ.
Ban đầu, bọn họ đưa con trai đi chỉ là muốn chữa bệnh cho con, nhưng nhìn
thấy con trai sống ngày càng tốt, trong lòng bọn họ không khỏi chạnh lòng, nếu
như cũng có thể chia cho bọn họ một chút tiền thì tốt biết mấy.
Nhưng bọn họ lại không dám đến nhận con, bởi vì một khi bị vạch trần, rất có
thể sẽ bị bố mẹ ruột của đứa trẻ kiện ra tòa, hơn nữa, con trai cũng sẽ không
nhận bọn họ.
Con gái xinh đẹp như vậy, nếu như con trai thích, có thể kết thành gia đình, vậy
thì bọn họ vẫn là người một nhà. Bọn họ cũng có thể chia được một ít tiền.
Cô con dâu hít hít mũi, hỏi: “Chuyện tiền nong để sau hẵng nói, con muốn hỏi
bố một chuyện.”
“Chuyện gì mà còn quan trọng hơn chuyện học hành của em trai con? Con bé
này thật là nhẫn tâm, bố mẹ đối xử tốt với con như vậy, còn giới thiệu cho con
một người chồng tốt như vậy, con lại chỉ gửi về có chút tiền, con có còn lương
tâm hay không hả?”
“Người chồng tốt...” Cô con dâu vừa khóc vừa cười: “À, đúng là người chồng
tốt, hơn nữa còn là do bố mẹ giới thiệu. Người bình thường ai lại giới thiệu con
trai ruột của mình cho con chứ, bố mẹ đối xử với con tốt quá.”
Người bố: “???”
Người bố như bị sét đánh ngang tai, cái gì? Nó biết rồi sao?
Ông ta lập tức phản bác, không thể nào, chuyện này ngoài trời biết đất biết, thì
chỉ có ông ta và vợ biết. Người bình thường ai lại đi xét nghiệm ADN? Ông ta
đã chuẩn bị sẵn sàng giữ bí mật này đến c.h.ế.t rồi.
Ông ta không muốn thừa nhận, cười gượng nói: “Con rể tốt như vậy, đương
nhiên bố phải coi nó như con trai ruột rồi. Con biết nó tốt là được rồi, sau này
sống với nó cho tốt.”
Cô con dâu nghiến răng nghiến lợi, nghiến đến mức ken két: “Bố còn chối cãi,
có người nói cho con biết rồi, anh ta chính là con trai ruột của bố, hơn nữa
chuyện chúng con xem mắt cũng là do bố sắp đặt, bố thật là độc ác!”
Cô cứ tưởng bố mẹ mình chỉ là trọng nam khinh nữ, thật ra hiện tượng trọng
nam khinh nữ cũng rất phổ biến, cho nên cô vẫn có thể chấp nhận. Cô vẫn có
thể tìm thấy cảm giác ngọt ngào từ trong sự ban phát nhỏ nhoi của bố mẹ.
Ai ngờ cặp bố mẹ mà cô vẫn luôn cho là ruột thịt lại cướp đi nửa đời trước của
cô, còn muốn lợi dụng xem mắt để cướp đi nửa đời sau của cô.
Người bố không dám tưởng tượng chuyện này lại bị bại lộ, giọng nói run rẩy
không giấu được sự hoảng loạn: “Giang Giang, con nghe bố giải thích, chuyện
này không giống như con nghĩ đâu...”
Cô con dâu không muốn nói chuyện với ông ta nữa, trực tiếp cúp máy, sau đó
gửi một dòng bình luận: [Streamer, cảm ơn cô, nếu không có cô, có lẽ tôi vẫn
không biết còn bị giấu giếm đến bao giờ.]
An Như Cố bình tĩnh nói: “Không cần khách sáo, phúc khí của cô còn ở phía
sau.”
Cô con dâu cảm thấy được an ủi phần nào, kết quả lúc này, bà mẹ chồng trên
màn hình mặt mày sốt sắng: “Giang Giang, mẹ không biết con là...”
Danh Sách Chương: