[Bạn trên lầu kể kỹ hơn đi, (dựng tai lên)]
[Để tránh tiết lộ nội dung, cho nên tôi không thể nói nhiều, chỉ có thể nói với
mọi người là phó bản này ít nhất có mười câu đố truyện ma, số lượng thực tế có
thể còn nhiều hơn, dù sao thì chúng tôi không có cơ hội trải nghiệm, bởi vì đã
"toang" hết rồi. Quan trọng nhất là, nhất định phải lựa chọn thật kỹ!]
[Hừ, chẳng qua chỉ là câu hỏi lựa chọn thôi mà? Loại câu hỏi này tôi làm được,
tôi đi đây! Bùa bình an là của tôi!]
Ngày đầu tiên khai trương, nhà ma trường học vô cùng đông khách. Phó bản
truyện ma kết hợp đặc sắc có chất lượng cao, hơn nữa còn có phần thưởng, rất
nhiều người đều cho rằng mình có thể phá đảo được.
Thế nhưng, cả ngày hôm đó, không có một ai sống sót thành công, nhận được
bùa bình an.
Cấp độ có tỷ lệ tử vong cao nhất chính là cấp độ "tàu chạy", rất nhiều người đã
vượt qua tầng tầng lớp lớp ma quỷ truy đuổi, đến được cấp độ "tàu chạy",
không ngờ đây lại là cấp độ "loại bỏ người chơi" bắt buộc. Rất nhiều người chỉ
có thể đau lòng "hy sinh" bản thân, để đồng đội can đảm và có thể lực tốt hơn
tiếp tục phá đảo.
Cấp độ "truyện ma nhà vệ sinh" cũng có tỷ lệ tử vong rất cao.
Vì địa điểm rất rộng, cho nên khó tránh khỏi việc phải nghỉ ngơi, đi vệ sinh. Khi
đi vệ sinh, sẽ có một bàn tay gầy guộc trắng bệch đưa giấy vệ sinh, còn hỏi: "Cô
muốn giấy vệ sinh hiệu "Nhu cầu", hay là hiệu "Hương Dạ Quỳnh"?"
Rất nhiều người sau khi lo lắng bất an đi vào nhà vệ sinh, tâm lý liền thả lỏng,
cảnh giác cũng giảm xuống, không ngờ trong nhà vệ sinh cũng có "truyện ma",
liền nhận lấy tờ giấy mà "người tốt bụng" kia đưa cho.
Người chọn hiệu "Nhu cầu" sẽ bị ăn thịt ngay lập tức, hai mạng mất ngay một
mạng. Còn người chọn hiệu "Hương Dạ Quỳnh" sẽ bị móc tim, thiết lập là
m.ó.c t.i.m vẫn có thể sống lay lắt thêm một khoảng thời gian, cho nên ba mươi
phút sau mới bị trừ một mạng.
Rất nhiều người thích dùng giấy vệ sinh hiệu "Nhu cầu" cho rằng đối phương là
người tốt, sau khi dùng giấy vệ sinh xong, lập tức bị trừ mất một mạng, liền òa
khóc ngất xỉu ngay trong nhà vệ sinh.
Tuy độ khó của các cấp độ vô cùng "biến thái", nhưng vẫn không ngăn cản
được "lòng nhiệt tình" của mọi người, tin tức lan truyền với tốc độ chóng mặt,
độ hot của trường học ma ám không hề giảm sút.
***
"Tìm thấy rồi! Chúng ta tìm thấy kẻ phát tán thông tin trên dark web rồi!"
Sau nhiều ngày, đám ma quỷ hacker cuối cùng cũng xâm nhập thành công vào
hệ thống của dark web, bẻ khóa cơ sở dữ liệu, tìm được thông tin đăng ký và địa
chỉ IP của kẻ kia.
"Ở đâu?"
"Tên hắn ta là Joseph, là thương nhân nổi tiếng ở Mỹ, là con lai giữa Mỹ và
quốc gia khác."
An Như Cố lập tức báo cáo thông tin cho Cục Quản lý Đặc biệt.
Cục Quản lý Đặc biệt vô cùng coi trọng, đã sớm lập án điều tra, kẻ này vậy mà
lại lấy gánh xiếc làm bình phong, đến Trung Quốc gây án, buôn bán yêu quái,
còn muốn bắt cóc Tiểu Nhân Sâm, đúng là quá coi thường người khác!
Bọn họ lập tức liên lạc với phía Mỹ, tiến hành thực thi pháp luật xuyên quốc
gia. Nhưng mà phía Mỹ lại cố tình lảng tránh, trì hoãn việc phê duyệt.
Đội trưởng Vương của Cục Quản lý Đặc biệt ở Kinh Thành nhận được chỉ thị
của cấp trên, liền dẫn theo đội viên bay sang Mỹ. Kẻ kia muốn đánh cắp bảo vật
quốc gia - Tiểu Nhân Sâm, nhất định phải cho một lời giải thích!
Đội trưởng Vương biết An Như Cố rất quan tâm đến chuyện này, cho nên trên
đường đến gặp Joseph, anh ấy đã mở điện thoại gọi video call cho An Như Cố.
Quan trọng hơn là, như vậy có thể để An Như Cố xem xem lai lịch của đối
phương.
Kế Tinh trầm ngâm suy tư: "Dựa theo tính cách lén lén lút lút của hắn ta, chắc
chắn không phải chuyện tốt đẹp gì! Cô xem, chỉ cần ngửi một hơi của Tiểu
Nhân Sâm, tinh thần đã sảng khoái. Nếu ăn vào, chắc chắn có thể thành tiên.
Loại người có địa vị cao như vậy, thường không muốn c.h.ế.t đi, mà muốn
trường sinh bất lão."
Nói xong, anh bế Tiểu Nhân Sâm đang ăn vặt ở bên cạnh lên, đặt vào lòng An
Như Cố, có chút "hận sắt không thành thép": "Người nước ngoài vì Tiểu Nhân
Sâm mà tốn bao nhiêu công sức để trộm cắp, còn cô, Tiểu Nhân Sâm ở ngay
bên cạnh mà cô cũng không thèm ăn."
Bé con củ nhân sâm: "???"
Người anh trai đẹp trai này có phải là người không vậy?
Thấy Tiểu Nhân Sâm sắp khóc, Kế Tinh chỉ đành dời mắt, sửa lời: "Thôi vậy, cô
ngửi bé con đi."
"Được." An Như Cố ôm Tiểu Nhân Sâm mềm mại vào lòng, cảm thấy rất dễ
chịu, trong không khí thoang thoảng hương thơm thảo mộc, khiến người ta thư
giãn sảng khoái.
Đội trưởng Vương cùng mọi người đúng hẹn đến nhà Joseph.
Nhìn thấy Joseph trong màn hình điện thoại, Kế Tinh khẽ nhíu mày. Tên thương
nhân này không phải là lão già tóc bạc phơ, mà là một chàng trai tóc vàng mắt
xanh.
Anh liếc mắt nhìn An Như Cố đang nhìn chằm chằm Joseph trên màn hình, có
chút bất mãn: "Cô nhìn người ngoại quốc làm gì!"
Tuy là gọi video call, nhưng An Như Cố không hề bật camera và mic, nếu
không, để Joseph nghe thấy Kế Tinh nói vậy, không biết trong lòng hắn ta sẽ
nghĩ gì.
"Tôi không có nhìn hắn ta."
"Vậy cô đang nhìn cái gì?"
Ánh mắt An Như Cố lướt qua đồ đạc trong căn phòng, im lặng một lúc lâu mới
nói: "Người này hình như rất thích văn hóa của nước chúng ta."
"Sao vậy? Sao cô lại nói như vậy?"
"Trên tường treo tranh vẽ gấu trúc, trên bàn bày tượng gấu trúc, hơn nữa viên
kim cương trên chiếc nhẫn của hắn ta vậy mà lại được cắt thành hình gấu trúc."
Danh Sách Chương: