Ánh sáng trong mắt thỏ tinh vụt tắt, nếu không phải trên người dán bùa định
thân không thể cử động, chắc đã ngã nhào xuống đất rồi.
Cậu ta khóc lóc nói: “Sao hai người lại trở mặt nhanh vậy? Hai người đều đã
nói với tôi, sẽ yêu tôi cả đời, sẽ luôn đối xử tốt với tôi.”
Công dân nhiệt tình Trần tiên sinh và vợ: “…”
Người vợ đối mặt với chất vấn của tình nhân cũ và ánh mắt nóng bỏng của An
Như Cố, mặt đỏ bừng như m.ô.n.g khỉ: “Chuyện, chuyện trên giường sao có thể
tin được?”
“Tôi đã nói rồi, không được là không được, tôi cũng không chấp nhận cách báo
ân này! Cậu từ đâu đến thì về đó đi.”
Cô liền nhìn về phía An Như Cố, trong lòng vẫn còn chút thương hại, nên cầu
xin: “Đại sư, cô nói cậu ta không hút tinh khí của hai chúng tôi, vậy cô cứ giống
như trong phim truyền hình, đánh cậu ta về nguyên hình rồi thả về rừng đi, tha
cho cậu ta một mạng. Cậu ta cũng tội nghiệp.”
Công dân nhiệt tình Trần tiên sinh lại có chút bất mãn, hôm nay anh ta lừa
Trương Ngọc đến đạo quán, để đạo sĩ xử lý cậu ta, Trương Ngọc chắc chắn đã
hận anh ta rồi.
Tục ngữ nói, c.h.é.m cỏ không diệt tận gốc, gió xuân thổi lại mọc. Nhỡ đâu sau
này Trương Ngọc lại tu luyện thành công, quay lại tìm họ trả thù thì sao?
Sao vợ anh ta có thể tha cho cậu ta một mạng chứ? Đàn bà đúng là mềm lòng!
Anh ta càng nghĩ càng tức giận: “Hôm đó ở nhà hàng nông trại, chúng ta chỉ
quyết định không ăn đầu thỏ cay, vậy mà em lại tìm ông chủ bỏ tiền ra mua con
thỏ đó, cuối cùng còn thả nó đi. Nếu không phải hôm đó em lắm chuyện, chúng
ta sẽ gặp phải chuyện này sao!”
Người vợ liền tức giận: “Được lắm, Trương Ngọc đã nói là anh lăng nhăng mới
tìm cậu ấy, anh tự mình không kiềm chế được, còn dám nói tôi? Có phải gặp
một người đàn ông đẹp trai như Trương Ngọc, anh cũng làm được?”
Công dân nhiệt tình Trần tiên sinh không khỏi chột dạ, mạnh miệng nói: “Chậc,
nói như em kiềm chế được ấy, anh cả đừng cười anh hai!”
“Dù sao tôi cũng tốt hơn anh, là anh ngoại tình trước. Nếu anh không ngoại
tình, tôi làm sao phải trả thù anh?”
“Hừ, bị chồng ngoại tình thì phải trả thù? Tôi thấy em đúng là biến thái!”
An Như Cố: “…”
Thấy hai người lại sắp cãi nhau, cô nhíu mày, cả người tỏa ra khí thế bức người,
cao giọng nói: “Đừng cãi nữa!”
Cô vừa dứt lời, đôi oan gia này cuối cùng cũng sợ hãi im miệng, thế giới cuối
cùng cũng yên tĩnh.
An Như Cố dứt khoát nói: “Tôi không định đánh cậu ta về nguyên hình, thả cậu
ta đi.”
Người vợ sững sờ: “Vậy đại sư định làm gì?”
“Hai người không cần quản chuyện này nữa. Duyên phận của hai người và cậu
ta đã hết, đã không còn ưa nhau, vậy thì đường ai nấy đi, ai cũng vui vẻ. Hai
người đồng ý chứ?”
Hai vợ chồng có chút ngẩn người, những kỷ niệm khi ở bên Trương Ngọc hiện
lên trong đầu, khiến họ có chút không nỡ.
Nhưng cuối cùng lý trí vẫn chiếm ưu thế, họ gần như đồng thanh nói: “… Đồng
ý.”
An Như Cố nhìn hai vợ chồng rời khỏi đạo quán, bóng lưng dần dần biến mất,
sau đó bước đến trước mặt thỏ tinh, từ từ gỡ lá bùa định thân trên trán cậu ta
xuống.
Trương Ngọc tưởng cô muốn ra tay với mình, giơ tay lau nước mắt nơi khóe
mắt: “Cô, cô nhẹ tay một chút được không? Tôi sợ đau.”
An Như Cố: “…”
Cô liếc nhìn cậu ta, lông mày mang theo vẻ lạnh nhạt: “Trời cao có đức hiếu
sinh, cậu rõ ràng có thể hút tinh khí của họ, nhưng lại không hút, không giống
những yêu quái tôi từng gặp trước đây, nói chung là không phạm lỗi lớn, nên tôi
không định g.i.ế.c cậu.”
“Thật sao? Tốt quá! Cảm ơn cô!” Thỏ tinh mở to mắt, vui mừng khôn xiết, cái
đuôi ngắn phía sau không ngừng vẫy vẫy, thể hiện cậu ta vui vẻ đến nhường
nào.
“Tôi thật sự không hút tinh khí, tôi không giống hồ ly tinh.”
An Như Cố nhướn mày, không hiểu sao lại nhớ đến một con hồ ly tinh từng gặp
trong phòng livestream. Con hồ ly tinh đó bề ngoài là bạn thân của người hữu
duyên, nhưng thực chất đã cướp rất nhiều bạn trai của cô ấy, rồi hút tinh khí,
bây giờ đã bị đưa đến Cục Quản lý Đặc biệt.
Không biết có phải là cùng một con không.
Nhưng nghĩ lại, tộc hồ ly đông đảo, hồ ly dâm đãng rất nhiều, chắc không phải
cùng một con.
Thỏ tinh nhanh chóng quên đi nỗi buồn mà cặp vợ chồng kia mang đến cho cậu
ta, trong lòng chỉ còn biết ơn An Như Cố đã tha mạng cho mình.
Đạo sĩ này lại không g.i.ế.c mình! Người dưới núi thật tốt bụng!
Quá xúc động, cậu ta hơi giơ hai tay lên, muốn ôm lấy người đối diện, làm nũng
thân mật như mọi khi.
An Như Cố: “?”
Cô né người, tránh tay cậu ta, khiến người đối diện ôm hụt.
Kế Tinh bên cạnh phản ứng còn nhanh hơn cô, đẩy thỏ tinh ra, nhìn cậu ta từ
trên cao xuống, bất mãn nói: “Cậu làm gì vậy? Cậu có ý gì hả?”
Danh Sách Chương: