Lão bộc bất chấp ôm lấy Tần thiếu gia đang thống khổ kêu rên, vội vàng chạy trốn.
Hàn Yên thấy thế định đuổi theo kết liễu cả hai để chấm dứt hậu hoạn sau này, nhưng lại phát hiện thương thế của mình quá nặng, không thể triển khai thân pháp được nữa.
"Cô nương, có thương tích thì đừng lộn xộn làm gì."
Lâm Thần nhàn nhã nhét một viên đan dược cho Hàn Yên, sau đó truyền một luồng Chân Thủy Quy Nguyên Quyết sang cơ thể giúp nàng ổn định thương thế.
"Lâm Thần thiếu hiệp, vì sao ngươi lại muốn phế Tần thiếu gia! Ngươi làm như vậy sẽ mang họa sát thân đấy! Không được không được, ta phải nhanh chóng liên lạc với các sư muội, gọi môn phái... Hả? Lâm Thần thiếu hiệp đang làm gì vậy?”
Hàn Yên thấy Lâm Thần thoải mái nhàng nhã đốt lửa rừng, không thèm quan tâm tới lời của nàng.
Lâm Thần lấy thịt đùi U Diễm Báo lúc trước săn được ra nướng, cười phất phất tay.
"Loại người này có giữ lại cũng là tai họa, Hàn Yên cô nương đừng lo lắng. Chúng đến bao nhiêu thì bản soái tiêu diệt bấy nhiêu. Nếu ngươi sợ thì có thể đi trước.”
Hàn Yên đang định nói tiếp thì mấy bóng dáng yểu điệu xinh đẹp xuất hiện trong sơn cốc.
“Hàn Yên, ngươi không sao chứ!”
“Hàn Yên sư tỷ, hu hu hu, muội còn tưởng rằng tỷ không có ở đây!”
Thấy mấy sư tỷ muội đồng môn ở Yến Hà môn tìm tới, Hàn Yên vui mừng không thôi!
...
Huyết Dương thành; tổng bộ Huyết tông.
Hôm nay là ngày Huyết tông hợp tác với đông đảo thế lực tà giáo thành lập liên minh để mở rộng thế lực.
Hai thế lực lớn Hắc Ma môn, Ám Hồn tông tề tụ tại tổng bộ Huyết tông để bàn bạc chuyện liên minh.
Tại đại sảnh tổng bộ, một đám người mang sức mạnh áp bức ngồi tề tựu bên trong.
"Tông chủ, tông chủ! Thiếu gia gặp chuyện không may! Có chuyện lớn rồi!”
Vào lúc cường giả của ba thế lực lớn còn đang thương thảo chuyện liên minh, một lão bộc thở hồng hộc từ ngoài đại sảnh hốt hoảng chạy vào.
"Hả? Là Vĩnh lão à, không thấy ta đang nói chuyện với hai đại môn phái sao? Xông vào đây làm gì, tên tiểu tử thối kia có chuyện gì?”
Tông chủ Huyết tông là một nam tử trung niên hơn bốn mươi tuổi, mắt ưng mặt cú, không giận mà tự uy ngồi ở đầu đại sảnh, lạnh nhạt hỏi.
"Thiếu gia bị phế rồi! Ngay cả mười sát thủ và Thông Huyền trưởng lão của Huyết tông ta cũng đã bị giết!”
Ầm!!!
Huyết khí ngập trời nổ tung như cơn lốc cuồng mãnh, tông chủ Huyết tông dậm nát sàn nhà trong đại sảnh, nứt thành từng mảnh.
"Con ta bị phế? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Ở Huyết Dương thành này mà còn có kẻ dám động đến nhi tử của Tần Sát ta?”
"Tông chủ, là một người trẻ tuổi Luyện Khí cảnh tầng năm không rõ lai lịch, thực lực không thể coi thường. Ngay cả Thông Huyền trưởng lão cũng đã chết dưới tay hắn ta chỉ sau mấy hiệp!”
Nghe lão bộc giải thích đơn giản tình huống lúc đó, vẻ mặt các nhân sĩ tà giáo của tam đại tông phái ngồi ở đó đều chấn động!
"Mẹ nó, chỉ một người mà dám tuyên bố đối đầu với toàn bộ Huyết tông chúng ta! Chẳng lẽ tiểu tử này muốn lật trời?”
Cơ mặt tông chủ Huyết tông giật giật, ông ta lạnh lùng nói: "Chư vị, hôm nay có chuyện đột phát, thế nên việc liên minh hãy chọn ngày khác nói tiếp. Đợi bản tông đi chăm sóc tên tiểu bối vô danh cuồng vọng này đã!”
"Ha ha ha, có trò hay xem rồi, chúng ta đi theo xem thử một chút."
Tông chủ Ám Hồn tông là một tôn lão giả mặc áo bào màu bạc cười khà khà quái dị.
"Có lẽ là đệ tử đại tông ở đâu chạy đi rèn luyện mà không biết trời cao đất dày đây. Ha ha, chọc phải Huyết tông thì không có trái ngọt để ăn đâu."
Môn chủ Hắc Ma môn là một nam tử tà dị hơn ba mươi tuổi, liếm liếm môi.
“Triệu tập tất cả mọi người trong Huyết tông chúng ta lại, từ Luyện Khí cảnh trở lên, theo ta tiến vào dãy núi Thanh Dương. Bản tông ngược lại muốn nhìn xem tiểu bối vô tri từ đâu dám xuất hiện tìm chết!”
Trong phút chốc toàn bộ thành Huyết Dương gió nổi mây bay!
...
"Cái gì? Hắn phế thiếu tông chủ của Huyết tông, còn thả đối phương trở về?”
Ở Bán Nguyệt cốc, hơn hai mươi nữ đệ tử của Yến Hà môn chấn động nhìn Lâm Thần đang ăn thịt nướng!
Dựa vào thế lực của Huyết tông thì ngay cả Chiến Phách cảnh bình thường cũng không dám trêu chọc, người trẻ tuổi này sợ là điên rồi?
Tông chủ Huyết tông và đại trưởng lão chính là cường giả Chiến Phách cảnh, còn có mấy vị trưởng lão Thông Linh cảnh khác thực lực cũng vô cùng mạnh, vạn dặm quanh đây gần như không có thế lực nào có thể một mình chống lại bọn họ!
"Lâm Thần thiếu hiệp, ta chân thành cảm ơn vì ngươi đã cứu Hàn Yên các, nhưng bây giờ không phải là lúc để ăn đâu!”
Môn chủ Yến Hà môn - Hạ Ngưng Nguyệt là phụ nhân xinh đẹp áo xanh hơn ba mươi tuổi, giọng điệu chân thành sốt ruột nói.
"Ta chưa bao giờ làm chuyện mà mình không chắc, các ngươi yên tâm đi, ta sẽ không sao đâu."
Lâm Thần quẹt miệng vài cái rồi cười nói, không hề để tâm tới mà vui vẻ, thậm chí còn hát lên.
"Cái này... Chưởng môn, chúng ta phải làm gì đây?”
Thương thế Hàn Yên đã khôi phục được một nửa, ngồi bên cạnh cũng sốt ruột hỏi.
“Không có gì mà phải làm sao bây giờ cả. Tuy rằng Yến Hà môn ta chỉ là một tiểu phái vô danh, nhưng đã có ân thì dù có nhỏ cũng sẽ dốc lòng báo đáp, huống chi là ân cứu mạng. Chúng ta cũng phải ở tại đây để trợ giúp cho Lâm Thần thiếu hiệp!”
Ánh mắt Hạ Ngưng Nguyệt kiên định, mấy nữ đệ tử liếc nhau cũng tự ngầm dâng lên tinh thần kiên định như đá.
"Các hạ phế ái tử của ta, lại còn ngồi đây ăn thịt nướng, ái chà chà, cũng đúng là cho Huyết tông ta chút mặt mũi đấy!”
Một luồng gió tanh quét qua Bán Nguyệt cốc! Bốn phía xuất hiện hơn trăm bóng người, từng đôi mắt mang theo sát khí nhìn chằm chằm vào Lâm Thần ngồi trong cốc!
"Quá khen, quá khen rồi. Trước kia lão sư của ta luôn nói ta là một kẻ trâu bò luôn đem tới những điều bất ngờ, đây cũng chỉ là hành động bình thường thôi. Trò con nít ấy mà."
Lâm Thần bình tĩnh nhàn nhã lau tay rồi đứng dậy, hất mũi chân lên xoay tròn Thất Tinh Đoạt Hồn thương trong tay.
Khí tức áp bức quét ngang Bát Hoang đang bao phủ toàn bộ Bán Nguyệt cốc, khiến người ta kinh hồn bạt vía! Đông đảo nữ đệ tử của Yến Hà môn nhanh chóng hợp lại thành một đội ngũ, nghiêm trận chờ đợi.
“Không ổn rồi, lần này không chỉ mỗi Huyết tông mà còn có cả hai đại tà tông của thành Huyết Dương, Ám Hồn tông cùng Hắc Ma môn tới nữa!”
Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Ngưng Nguyệt khẽ biến. Tam đại tà tông tề tụ, hôm nay cho có dù là Chiến Phách cảnh như nàng cũng vẫn có thể ngã xuống tại đây!
"Khà khà khà, còn có nhiều tiểu nương trẻ tuổi như vậy, đợi lát nữa chúng ta cùng chia các nàng ra!"
"Ta muốn người trẻ nhất kia, nhìn non ra nước, ha ha ha! Ta thích, ta thích!”
"Vậy ta muốn môn chủ kia, hơn ba mươi tuổi trải đời lắm nha! Không biết tư vị bị hút máu ra sao nhỉ!”
Những tà ngữ dâm ô như ác ma và tiếng cười vang vọng khắp Bán Nguyệt cốc lập tức biến nơi này thành địa ngục!
Hạ Ngưng Nguyệt nghiến răng, nàng biết rõ nếu hôm nay Yến Hà môn rơi vào tay tam đại tà tông thì sẽ sống không bằng chết!
"Hôm nay ngược lại phải nhìn xem ai chết."
Lâm Thần búng tay, trong đồng tử mơ hồ như có rồng gầm hủy diệt, ánh sáng xanh lấp lóe bên cánh tay trái!
“Bản tông còn tưởng ngươi kêu gào muốn khiêu chiến toàn bộ Huyết tông thì sẽ có mai phục gì, không ngờ chỉ là đơn thương độc mã cùng một đám đàn bà, lá gan cũng lớn thật!”
Dưới ánh trăng hiện lên bóng dáng đám người Huyết tông nhảy vào trong Bán Nguyệt cốc.
Tông chủ Huyết tông Tần Sát vừa nhìn thấy dáng vẻ thoải mái bình tĩnh của Lâm Thần thì tức giận không thôi. Bàn tay ông ta cuồn cuộn sát khí làm máu tươi ngập trời, đột ngột nhắm vào Lâm Thần!
“Khô Tử Ma Thủ!”
Vô số vong linh kêu rên gào thét vang vọng khắp Bán Nguyệt cốc, một lượng lớn ma thủ tối đen lao về phía Lâm Thần!
Chỉ riêng tiếng kêu rên như ma âm kia cũng đủ khiến Chiến Phách cảnh bình thường tinh thần rối loạn, Tần Sát vừa ra tay đã dùng tới sát chiêu!
Ầm!!!
Khô Tử Ma Thủ xé rách tàn ảnh của Lâm Thần, nghiền nát không gian mười trượng lại không thấy tung tích của hắn đâu!
“Một Luyện Khí cảnh tầng sáu lại có thể né tránh được công kích của bản tông?”
Tần Sát ngẩn ra, quét mắt nhìn về hướng cách đó hơn hai trăm mét, thấy Lâm Thần đang giỡn mặt nhìn mình.
Vào lúc Tần Sát đang muốn tiếp tục thì Lâm Thần lại đột nhiên giơ tay lên!
“Chờ chút!”
Thấy hắn giơ tay lên, cường giả tà tông ở hiện trường không khỏi ngẩn ra, chẳng lẽ tiểu tử này muốn đầu hàng? Xem ra cũng chỉ là tên được mỗi cái mạnh miệng!
"Lúc đánh nhau luôn chú ý đến công bằng, công bằng, vẫn là mẹ nó công bằng! Nhưng hành vi của các ngươi bây giờ chính là KHÔNG! CÔNG! BẰNG! Với ta!”
Lâm Thần chỉ vào mấy kẻ ở Huyết tông, gằn ra từng chữ.