Ầm!!
Ngàn luồng ánh sáng màu vàng tím bị ném lên tản ra, từ giữa không trung hình thành nên từng cơn thủy triều màu vàng cuồn cuộn!
Kim quang rực rỡ, một luồng năng lượng ấm áp mà mạnh mẽ rót vào trong cơ thể của tất cả mọi người Thượng Quan gia tộc có mặt ở hiện trường, đồng tử của một số người đua nhau biến thành màu vàng tím, giống như bảo thạch trong suốt không tỳ vết!
“Năng lượng Tổ Đàn khôi phục rồi!”
“Bí pháp của chúng ta có thể vận chuyển rồi, ha ha ha! Lần này chúng ta có thể tu luyện Tử Kim Đồng rồi!”
Trong chốc lát mọi người của Thượng Quan gia tộc chìm đắm trong sự vui mừng như điên, duy chỉ có Thượng Quan Bích Hàm lúc kích động vui sướng nhìn thấy thiếu niên trên cổ đàn hơi hơi nhấc kính râm lên, đôi mắt đẹp hiện lên vài tia sáng kỳ dị.
Hoàng Phủ Thanh Vũ nhìn chằm chằm Thượng Quan Bích Hàm mọi lúc thấy được ánh mắt của nàng toát ra vẻ ngưỡng mộ như thiếu nữ, ở sâu nơi đáy mắt có sát khí mờ mịt chợt lóe lên.
“Giang sơn đời nào cũng có nhân tài! Tiểu huynh đệ này thâm tàng bất lộ nhỉ, ngay cả Lão Hoàng ta cũng nhìn nhầm.”
Hoàng Bào Bàn Tử nhìn Lâm Thần một cái thật sâu, kinh ngạc thán phục.
“Lực lượng tinh thần của người này cũng không kém, trong lúc mơ hồ có một loại mùi vị chạm tới Linh cảnh, tiềm lực phi phàm.”
Hình Vạn Hà làm Luyện Dược sư cũng bình luận tán thưởng nói.
Vẻ mặt Nghiêm đại sư ở bên kia lại xuất hiện vẻ khó có thể tin được!
“Rốt cuộc hắn làm như thế nào? Không vận hành công pháp, không sử dụng mệnh cụ, cứ như vậy đứng trên đài đã có thể mở ra cửa long quan lão phu thật vất vả mới tính toán được? Trên đời sao mà có chuyện hoang đường như vậy được!”
Theo ánh mắt của ông ta đến xem, cho dù là Toán sư đứng đầu tổ chức Nhị Thập Tứ Tinh Toán, thậm chí Toán sư lợi hại nhất toàn bộ Linh Châu cũng không có khả năng làm được chuyện dưới tiền đề ngay cả ‘mệnh cụ’ toán sư đều không sử dụng đã dẫn ra mệnh mạch hưng suy của một gia tộc.
“Trên người tiểu tử này có đại bí mật! Xem ra ta phải báo cáo với tổ chức một phen!”
Nghiêm đại sư quan sát Lâm Thần một lần nữa, Lâm Thần cũng nhìn về phía ông ta, cười trêu tức.
“Kế tiếp chúng ta phải thưởng thức một chút điệu múa bụng của vị Nghiêm đại sư này của chúng ta.”
Vẻ mặt Nghiêm đại sư ngưng lại, ông ta suýt chút nữa thì quên chuyện đánh cược lúc trước! Bởi vì ngay từ đầu ông đã không cho rằng mình sẽ bại trận trước tiểu tử ranh này.
“Thạch Nhạc Chí đại sư, trong chuyện này, vẫn xin ngươi cho ta chút mặt mũi...”
Nhị trưởng lão tiến lên, dâng khuôn mặt tươi cười.
“Cút sang một bên, cho các ngươi mặt mũi, vậy ai cho ta mặt mũi? Mẹ kiếp ngươi cho rằng cá cược với người khác chỉ là loại thuận miệng đánh rắm, quần cũng không cần cởi à?”
Lâm Thần căn bản không để ý tới Nhị trưởng lão, hung tợn uy hiếp ông ta: “Nếu các ngươi dám nói nhảm thêm câu nào nữa, bây giờ ta có thể làm cho Tổ Đàn của các ngươi khôi phục trạng thái không dùng được như trước!”
Vừa nói ra lời này, trong nháy mắt Nhị trưởng lão và Thượng Quan Vân Phàm tỉnh táo lại từ trong trạng thái mừng như điên, thần thái của Lâm Thần hoàn toàn không có chút nói giỡn nào!
“Chẳng lẽ người thanh niên này thật sự nắm trong tay mệnh mạch của Tổ Đàn chúng ta? Thôi thôi, chuyện này Thượng Quan gia tộc chúng ta vẫn nên bảo trì trung lập thì hơn.”
Từng thấy vẻ vượt qua lẽ thường lúc trước của Lâm Thần, thần kỹ vô cùng kỳ diệu thay Thượng Quan gia tộc bọn họ khôi phục uy lực Tổ Đàn, nếu nói hắn sẽ khôi phục Tổ Đàn nguyên trạng như lúc trước, chưa chắc không có khả năng!
“Ngươi, tiểu tử ngươi...”
“Ngươi cái rắm ấy, chẳng lẽ ngươi còn muốn đổi ý hay sao? Thì ra đường đường là Toán sư của Nhị Thập Tứ Tinh Toán, nói đánh cược chính là đang đánh rắm thôi!”
Lâm Thần cố ý cất cao giọng khiến cho ánh mắt mọi người của Thượng Quan gia tộc đều hướng về Nghiêm đại sư.
Cho dù Nghiêm đại sư có quan hệ cực rộng, nhưng hôm nay có nhân vật đại diện cho phủ thành chủ của Vạn Linh thành, còn có Thượng Quan gia tộc khôi phục Tổ Đàn cũng không phải dễ chọc.
Nếu ông ta mạnh mẽ bội ước, sợ rằng sau này sẽ có nhược điểm, nói không chừng sẽ bởi vậy mà bị trục xuất khỏi tổ chức!
Ánh mắt nghi ngờ và chê cười kích thích Nghiêm đại sư tới nghiến răng nghiến lợi:
“Không phải là múa bụng thôi sao, lúc lão phu giữ lời hứa, tiểu tử ngươi còn chưa sinh ra đâu!”
Nói xong, ông ta phất tay áo xoay người rời đi, Lâm Thần nhảy xuống Tổ Đàn đi theo với vẻ mặt xem kịch vui.
Mọi người thấy thế lập tức đuổi theo, chỉ lưu lại một đám trưởng lão trông coi Tổ Đàn.
Thượng Quan Bích Hàm theo sát phía sau Lâm Thần, nàng luôn luôn thanh nhã như sen, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy hứng thú với nam tử cùng tuổi, đôi mắt đẹp lóe ra tia sáng kỳ dị, nhìn chằm chằm bóng lưng của Lâm Thần.
...
Thượng Quan quảng trường, Vạn Linh thành.
Nơi này là quảng trường do Thượng Quan phủ tài trợ xây dựng, cực kì náo nhiệt, có thể chứa được trăm vạn người.
Trong đám người đến người đi ở Thượng Quan quảng trường, một đội ngũ khí thế phi phàm bước ra, người thường vừa nhìn thấy đã nhận ra đây là các con cháu quan to của Thượng Quan gia tộc!
“Đây không phải là người của Thượng Quan gia tộc sao, sao bỗng chốc xuất hiện nhiều như vậy nhỉ!”
“A, các ngươi xem tiểu tử trước mặt bọn họ sao lại cứ cào loạn không khí trên mặt đất vậy?”
“Ngay cả gia chủ đương nhiệm và đại tiểu thư Thượng Quan Bích Hàm cũng xuất hiện, còn có Hoàng Dục đại nhân của phủ thành chủ cùng Hình Vạn Hà đại sư, đây là muốn tuyên bố đại sự trọng yếu gì sao!”
“Ha, ta lại nghe nói tình huống mấy chục năm nay của Thượng Quan gia tộc cũng không hề lạc quan đâu, chẳng lẽ là muốn công bố tình hình thực tế?”
Uy vọng của Thượng Quan gia tộc rất cao, khiến cho quần chúng nhân dân lập tức nhường ra một con đường, một ít thế lực cũng đang phỏng đoán ý đồ của Thượng Quan gia tộc.
Chỉ thấy đoàn người Thượng Quan gia tộc đi đến đài cao ở phía Tây quảng trường, bốn bóng người đứng ở trên đài cao theo thứ tự là Lâm Thần, Nghiêm đại sư, Hoàng Bào Bàng Tử và Thượng Quan Vân Phàm.
Nghiêm đại sư hít sâu một hơi, tốt xấu gì ông ta cũng là Toán sư có thân phận địa vị không thấp, được chứng kiến qua không ít cảnh tượng hoành tráng, chút tình huống này cũng không dọa ông ta được đâu. Nghiêm đại sư mở miệng cao giọng nói.
“Bản tọa chính là Toán sư trong tổ chức Nhị Thập Tứ Tinh Toán, Nghiêm Tế Văn, hôm nay thua trận đánh cược với đồng nghiệp ‘Thần Toán Tử’ Thạch Nhạc Chí các hạ, do đó tuân thủ đánh cược!”
Thời điểm Nghiêm Tế Văn tiết lộ thân phận, mười vạn dân chúng hội tụ ở đài cao phía Tây quảng trường đều xôn xao!
Toán sư càng hiếm thấy và tôn quý hơn so với Luyện Dược sư nhiều, Nhị Thập Tứ Tinh Toán lại là tổ chức Toán sư lớn nhất hoang vực, hôm nay lại thua Toán sư là đồng nghiệp?
Còn cái vụ đánh cược kia là cái gì?
Đang lúc ánh mắt chú ý, tò mò ngờ vực của mọi người đều nhìn sang, Nghiêm Tế Văn lại một phát cởi bỏ áo bào trên người mình, càng khiến người ta kinh hãi không ngừng!
Cái bụng đầy thịt của ông ta bắt đầu run rẩy, cả thắt lưng vặn vẹo như rắn.
Toàn bộ mười vạn dân chúng tại hiện trường đờ đẫn đứng đực ra tại chỗ!
Nếu là một mỹ nữ dáng người đầy đặn đến biểu diễn điệu múa bụng này thì tất nhiên là vui mắt, nhưng nếu là một đại mập mạp đầy mỡ nằm giữa tuổi trung niên và tuổi già nhảy...
Cảnh tượng này, vô cùng sốc luôn đấy!
Phản ứng của một số dân chúng ở hàng trước dưới đài lại càng quá khích!
“Mẹ nó ta nôn! Ọe ọe!!”
“Hóa ra đánh cược là về chuyện này... Khụ!”
“Có phải vừa rồi ngươi cười hay không! Nếu mà ngươi cười thì chính là đắc tội với Toán sư đại nhân người ta đó!”
“Ta đâu có cười, ta chỉ nghĩ đến một chuyện vui vẻ thôi, nữ nhi ta quanh năm ở bên ngoài, mấy ngày nay chuẩn bị về nhà.”
“Khụ khụ!”
“Ngươi lại cười cái gì?”
“Ta cũng nhớ đến nữ nhi của ta, con bé cũng chuẩn bị về nhà.”
“Nữ nhi của các ngươi… là cùng một người?”
“Đúng đúng…”
“Hai đại lão gia các ngươi, có cùng một nữ nhi...?”