Mục lục
Toàn Bộ Công Pháp Của Ta Đều Nhờ Nhặt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ầm!!!

Một luồng khí đổ sụp xuống làm trời đất thay đổi! Đám mây hình nấm khổng lồ cao hơn chục mét bốc lên từ Bạch gia, luồng sóng xung kích của vụ nổ đã phá vỡ hiện trường của tiệc rượu hỉ!

Hai người rơi xuống giữa đám mây tiếp đất vững vàng, Bạch Hùng tỏ vẻ căng thẳng! Lúc trước ông ta đã cảm nhận được khí tức của Lâm Thần rất giống với khí tức của Bạch Quân Hạo, hơn nữa còn mạnh mẽ hơn gấp nhiều lần khí tức của Bạch Quân Hạo!

“Chẳng lẽ tiểu tử này còn truyền cho tiểu súc sinh kia loại sức mạnh này ư? Không ổn! Tình hình của Thiệu Huy!”

Bạch Hùng còn chưa kịp chú ý đến Lâm Thần thì sắc mặt đột ngột thay đổi!

“A a a! Chân của ta, chân của ta!”

Tiếng la thê thảm của Bạch Thiệu Huy vang vọng khắp nơi, dư âm lần va chạm ban nãy của Bạch Hùng và Lâm Thần đã khiến vị trí hắn ta đứng bị tách ra làm đôi. Chân Bạch Quân Hạo đạp thẳng lên đầu gối của hắn ta đến mức ngay cả xương cốt và máu thịt cũng nát bấy!

Bạch Thiệu Huy đau đến không ngừng gào khóc, hoàn toàn không còn dáng vẻ phách lối và bướng bỉnh khó thuần của lúc trước nữa, chỉ có đau đớn kêu rên.

Bạch Hùng vội vàng đi qua xem xét vết thương của hắn ta, sắc mặt thay đổi đột ngột!

Cánh tay Bạch Thiệu Huy đã nát bét, chân phải thì không cần phải nói, đã bị phế mất rồi, cho dù có được chữa khỏi thì cũng chỉ là một kẻ tàn tật. Hơn nữa trận chiến này sẽ để lại tổn thương tâm lý vĩnh viễn trong lòng hắn ta, con đường võ đạo về sau coi như vô dụng!

Nhìn thấy tình cảnh thê thảm của Bạch Thiệu Huy, mọi người đều cảm thấy bất ngờ cảm khái. Chỉ mới vài giây trước thôi, dường như chẳng ai đoán được kết quả sẽ như thế này cả!

Bạch Quân Hạo mới đúng là thiên chi kiêu tử! Hắn thực sự chỉ dựa vào tu vi Luyện Khí cảnh của mình để đánh bại Liễu Mộng Phỉ và Bạch Thiệu Huy!

Thực lực của cả hai cũng rõ ra đấy, giống như khoảng cách giữa một con đom đóm và trăng sáng vậy, hoàn toàn không thể so sánh! Bạch Quân Hạo chỉ mới có mười sáu tuổi thôi, tương lai vô cùng rộng mở!

Nhưng mọi người sực tỉnh nhìn ánh mắt của Lâm Thần thì càng thấy hãi hùng hơn!

“Vừa rồi ta không nhìn lầm đấy chứ? Đại ca của Bạch Quân Hạo vậy mà lại có thể so một chiêu với gia chủ Bạch gia?”

“Hắn che giấu cũng kỹ quá! Đến cả lão phu đây cũng không kịp phản ứng hắn ra tay vào lúc nào nữa!”

“Vừa nãy lúc hắn ra tay, hình như còn có một đôi cánh phải không?”

“Ta cũng nhìn thấy! Hình như là màu tím!”

Tuổi của hắn cũng tương đương với Bạch Quân Hạo, lai lịch lại thần bí vô cùng, thế mà lại có thể khai phá được tiềm lực của Bạch Quân Hạo, đào tạo ra được một thiên tài tuyệt thế!

Đến cả thế hệ cường giả Địa Sát cảnh của Bạch gia cũng đã tự giám định cho Bạch Quân Hạo là tư chất tu luyện như một phàm nhân, sống trong gia nghiệp lớn như Bạch gia thì hắn chỉ là một phế vật không hơn không kém. Thế mà lại không lọt khỏi mắt thần của Lâm Thần!

Lúc nãy hắn còn đánh với Địa Sát cảnh tầng năm là Bạch Hùng mà không có một vết xước nào!

Đây là khái niệm gì vậy?

Nếu nói Bạch Quân Hạo là thiên chi kiêu tử, vậy thì tên Lâm Thần mới đúng là thứ tồn tại như yêu nghiệt đó!

“Hai tên tiểu súc sinh các ngươi dám phế bỏ Thiệu Huy, hôm nay ta sẽ để các ngươi chết tại Bạch gia!”

Bạch Hùng nổi giận đùng đùng, đôi mắt đỏ thẫm nhìn chằm chằm vào Lâm Thần và Bạch Quân Hạo định chạy trốn!

“Không được, Bạch Hùng, bây giờ ngươi không thể động vào Quân Hạo.”

Hai vị trưởng lão Bạch gia lập tức đứng ra bảo vệ Bạch Quân Hạo, lạnh nhạt nói.

“Quân Hạo đã dùng thực lực của mình để chứng minh hắn còn xuất sắc hơn Bạch Thiệu Huy. Huống hồ nắm đấm không có mắt, vì vậy việc này chỉ đơn giản là Thiệu Huy thua rồi mà thôi. Ngươi lui xuống đi.”

Hai vị trưởng lão này đều là trưởng lão lý trí của Bạch gia, bối phận rất cao, thực lực cũng mạnh hơn Bạch Hùng.

Hiện tại trong mắt bọn họ, Bạch Quân Hạo là ngôi sao còn sáng hơn cả Bạch Thiệu Huy, có thể sẽ dẫn dắt Bạch gia đi lên đỉnh cao mà trước giờ chưa từng có, coi hắn như bảo bối bảo vệ còn không kịp!

“Cái đ*t! Tiểu tử này chẳng qua chỉ là có chút man lực mà thôi, đi theo võ đạo tu luyện chiến khí mới là cốt lõi. Luyện thể chỉ là bàng môn tà đạo, nói không chừng là do tên tiểu tử kia truyền chút sức mạnh tiêu hao sinh mệnh cho tiểu súc sinh này, sao hắn lại là thiên tài được!”

Bạch Hùng nghiến răng không cam lòng nói.

Thuyết pháp này hiển nhiên cũng có dao động được hai vị trưởng lão, lúc trước bọn họ cũng phát hiện trên người Bạch Quân Hạo có khí tức giống với Lâm Thần.

“Ha ha ha! Bạch gia chủ tóc không dài mà kiến thức cũng rất ngắn. Ta hỏi ngươi, ngươi nhìn trạng thái sức sống của Quân Hạo có chỗ nào giống với tiêu hao sinh mệnh?”

Lâm Thần lạnh nhạt nói một câu đã xua tan nghi ngờ.

Đám người quan sát Bạch Quân Hạo dồi dào mạnh mẽ, không phải giống kiểu sử dụng bí pháp tiêu hao sinh mệnh.

“Quân Hạo ở Bạch gia của các ngươi chính là bảo châu bị che mờ, bởi vì hắn là Thanh Long huyết mạch giả!”

Một câu của Lâm Thần đã làm nổi lên ngàn cơn sóng, cường giả có chút kinh nghiệm đứng đó không khỏi trợn mắt há hốc mồm nhìn Bạch Quân Hạo!

Không ngờ lại là đặc thù huyết mạch giả?

Từ xưa đến nay, một số cường giả Nhân tộc và Thú tộc giao hợp sinh ra hậu huệ, hoặc là gặp một số kỳ ngộ nào đó được Thượng cổ kỳ thú truyền thừa, có được đặc thù huyết mạch, từ đó tài năng tu luyện ngút trời, vạn người không đấu lại!

Bạch gia là Nhân tộc thế gia, không có dấu hiệu gặp Thú tộc cao cấp, rất hiển nhiên Bạch Quân Hạo thuộc vào vế sau!

Hơn nữa đặc thù huyết mạch này còn, thứ trân quý nhất chính là Long Tộc huyết mạch!

“Thanh, Thanh Long huyết mạch! Quân Hạo vậy mà lại là Thanh Long huyết mạch!”

Một vị trưởng lão run run nắm lấy cánh tay Bạch Quân Hạo. Họ cũng không phải là đồ ngốc, vừa nãy khi Bạch Quân Hạo ra tay đã lộ ra luồng khí tức không hề khác so với khí tức của Long tộc!

Bộp!

Vị trưởng lão này lại quỳ xuống trước Bạch Quân Hạo!

“Quân Hạo, Bạch gia có chỗ nào đắc tội với ngươi thì nay lão phu thay mặt nhận lỗi! Ngươi có yêu cầu gì về sau Bạch gia đều sẽ cố hết sức thỏa mãn, chỉ mong ngươi có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước!”

Vị trưởng lão này lại nhận lỗi với Bạch Quân Hạo ở trước mặt mọi người, thái độ vô cùng thành khẩn!

Tất cả người ở Bạch gia đều biết, một ngôi sao mới sáng chói đang từ từ bay lên! Hơn nữa còn mang lại độ cao mà từ trước đến nay Bạch gia chưa bao giờ đạt được!

Tất cả các thế lực đang có mặt ở đó đều trăm mối cảm xúc ngổn ngang, từ hôm nay lịch sử của Lạc Nhật thành sẽ bắt đầu thay đổi!

“Dư trưởng lão mau đứng lên đi, những việc đó đối với ta đều không sao cả đâu.”

Bạch Quân Hạo lạnh nhạt nói, đỡ vị trưởng lão kia đứng lên. Người nọ âm thầm cười khổ, xem ra muốn gạt bỏ hết những khúc mắc trong lòng hắn cũng không hề dễ dàng!

“Không ngờ lại là Thanh Long huyết mạch giả, tiểu súc sinh này lại có loại kỳ ngộ này! Mẹ nó, Thiệu Huy của ta!”

Trong lòng Bạch Hùng bắt đầu nổi sóng, tuy là rất không cam lòng nhưng hắn cũng rất hiểu rõ, từ nay muốn giết tiểu tử Bạch Quân Hạo này là chuyện không thể nào!

Người có huyết mạch đặc biệt, lại còn là huyết mạch của long tộc, tuổi còn trẻ đã thể hiện tiềm lực đáng sợ như vậy, sau này trưởng thành ít gì cũng sẽ là Thiên Cương cảnh. Không ai không biết một tên Thiên Cương cảnh ở hoang vực này có ý nghĩa như thế nào!

Bạch Hùng mang theo Bạch Thiệu Huy, cắn răng bỏ đi khiến trong lòng người của Liễu gia chứa đầy ngũ vị tạp trần!

Mẹ nó, Thanh Long huyết mạch giả!

Liễu gia bọn họ vậy mà lại bỏ qua một Thanh Long huyết mạch giả! Thậm chí còn đắc tội với hắn, tiền đồ sau này khó mà tưởng tượng nổi!

Trong lòng các gia tộc hiện tại rối như tơ vò. Nhưng Lâm Thần đang nhặt thuộc tính quang cầu trên mặt đất đột nhiên quay lại, thái độ cực kì nghiêm túc.

“Quân Hạo, đại ca rất tức giận.”

Lâm Thần nói một câu đơn giản lại khiến mọi người đều ngừng thở!

Trời ạ, ngài đây còn tức giận cái gì nữa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK