Mục lục
Toàn Bộ Công Pháp Của Ta Đều Nhờ Nhặt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xuyên qua đồng tử mang theo ánh sáng màu tím nhạt, thế giới mà Lâm Thần đang nhìn thấy trở nên hoàn toàn khác biệt!

Trong mật thất, bụi mịn nhỏ bé mà dày đặc trở nên vô cùng rõ ràng, ngay cả mỗi một dấu vết từ đường khâu nét dệt trên quần áo của mình cũng hiện lên rõ mồn một như hoa văn trong tay!

"Đây chính là cảnh giới tầng thứ nhất, Động Sát Nhập Vi ư. Hệ thống, lại đến, toàn bộ huyết mạch và lực lượng cùng hấp thu vào hết đi!"

Lâm Thần đóng cửa không ra, toàn tâm toàn ý tu luyện tử Kim Đồng. Sau khi tiêu hao công pháp tinh phách, hệ thống đã vì hắn trực tiếp ghi chép tất cả bí quyết tu luyện ngay trong đầu hắn, hắn chỉ cần hấp thu năng lượng huyết mạch là được!

Xế chiều hôm đó, Lâm Thần nhìn thấy rất nhiều sợi chỉ linh khí giăng đầy trong thiên địa. Trước kia khi tu luyện, hắn đều dựa vào chiến khí để cảm ứng linh khí đất trời, nhưng bây giờ hắn đã có thể trực tiếp 'nhìn thấy' bằng mắt mình rồi!

Đây là cảnh giới tầng thứ hai, Đồng Nhược Quan Hỏa!

Giữa trưa ngày thứ hai, hắn có thể ngắm nhìn những sợi chỉ linh khí lại tiếp tục khuếch trương lần nữa, biến thành từng làn nước khuấy động.

Cảnh giới tầng thứ ba; Vọng Khí Sinh Lộ!

Đêm khuya ngày thứ ba, hư không tối đen như mực đã hóa thành mấy đường sáng tím ngang dọc ở trong mắt Lâm Thần, thậm chí trong lúc mơ hồ còn nhìn thấy một vài đường vân không gian của đất trời...

Cảnh giới tầng thứ tư; Bằng Sinh Tử Điện!

Lâm Thần hấp thu xong một vạn điểm năng lượng huyết mạch, tu luyện đến cảnh giới tầng bốn.

Thôi động cảnh giới tầng thứ tư ‘Bằng Sinh Tử Điện', cho dù Lâm Thần có được tâm pháp thanh giai cũng có chút không chịu nổi, không thể sử dụng thường xuyên được, nếu không sẽ tiêu hao chiến khí quá độ, nếu ở trong quá trình chiến đấu sẽ cực kỳ bất lợi.

Trên thực tế, cảnh giới có thể tu hành đến dựa vào năng lượng huyết mạch cũng chỉ có tầng thứ tư, tầng thứ năm ‘Vô Trung Hóa Hữu' và tầng thứ sáu 'Kim Đồng Song Sinh' đều cần dựa vào cảm ngộ và tu luyện của tự bản thân mình.

Sáng sớm ngày thứ tư, đại hội giám bảo được tổ chức cùng ngày!

Toàn bộ Thượng Quan phủ rộn rộn ràng ràng, vô cùng náo nhiệt, đối với bất kỳ một Giám Bảo sư nào mà nói, đại hội giám bảo đều là một thịnh yến mang ý nghĩa phi phàm! Cũng giống như Luyện Dược sư được tổ chức đại hội luyện dược!

"Lâm Thần tiểu hữu, rốt cuộc ngươi cũng đã đến rồi!"

Trong thủ sảnh, vừa thấy Lâm Thần đến, vẻ mặt Thượng Quan Vân Phàm đã trở nên rạng ngời, cười sang sảng nói.

Lâm Thần nhìn quanh xem xét, hôm nay ở Thượng Quan phủ không người nào không lộ vẻ tinh luyện ngang tàng. Thời gian trôi qua mấy chục năm, Thượng Quan phủ được Tổ Đàn mở ra, có thể tu luyện Tử Kim Đồng một lần nữa, cảnh giới của bọn hắn đều có điểm tiến bộ.

Sau khi tu luyện Tử Kim Đồng, lần đầu tiên Lâm Thần nhìn thấy Thượng Quan Vân Phàm, đã nhìn thấu đại khái tu vi của ông ấy, ở cấp bậc Địa Sát cảnh, đẳng cấp cụ thể thì đã bị chính ông ấy che giấu đi.

Sau khi trở thành vị hôn phu của Thượng Quan Bích Hàm, đông đảo thế hệ trẻ tuổi trong Thượng Quan gia tộc đều dùng ánh mắt ước ao ghen tị tập trung vào Lâm Thần.

Nói mấy lời khách sáo với mấy vị trưởng lão và Thượng Quan Vân Phàm một phen xong xuôi, Lâm Thần đứng ở góc trong đám người trông thấy Thượng Quan Bích Hàm, cùng với lão bộc áo xám tro bên người bảo vệ nàng ấy.

Lâm Thần sờ lỗ mũi một cái, thuận thế đi qua. Nói thế nào đi chăng nữa, bây giờ mình cũng đã đính hôn với người ta, trong mắt người ngoài vẫn phải làm dáng một chút.

Hắn ngồi xuống bên cạnh Thượng Quan Bích Hàm, nàng điềm tĩnh cười một tiếng, thấp giọng nói: "Lâm Thần đại ca, ngươi không cần câu nệ như thế, ta đã sớm biết đầu đuôi câu chuyện rồi."

Lâm Thần hơi khựng lại, có chút áy náy gật đầu:

"Xin lỗi, loại chuyện này còn chưa thông qua sự đồng ý của ngươi đã tự tiện cùng phụ thân ngươi ra quyết định. Thượng Quan Bích Hàm tiểu thư yên tâm, ta sẽ không mượn danh nghĩa đính hôn mà làm bất kỳ chuyện phi lễ nào với ngươi đâu.”

"Không, ta hiểu quyết định của phụ thân mà. Từ nhỏ ông ấy đã cực kỳ cưng chiều ta, nhưng ông ấy cũng là gia chủ của toàn bộ Thượng Quan gia tộc, không thể bởi vì nguyên nhân của một cá nhân mà từ bỏ lợi ích cho toàn thể gia tộc được."

Thượng Quan Bích Hàm cực kì thông minh, rất hiểu rõ đại nghĩa, dường như cũng không vướng mắc gì đối với chuyện này nữa.

Thấy Lâm Thần và Thượng Quan Bích Hàm hòa hợp với nhau như vậy, các vị trưởng lão đang bí mật quan sát không khỏi vui mừng gật đầu.

Lần này, Thượng Quan gia tộc ước chừng lựa chọn hơn trăm người tài tuấn trẻ tuổi đi đến quan sát, cùng với năm vị trưởng lão và gia chủ đương thời tham dự hoạt động lần này.

Đám người xuất phát, tiến về hội trường giám bảo của Vạn Linh thành, chính là ở hội trường Quảng Dương cách phủ thành chủ không xa!

Đoàn người Lâm Thần vừa mới đến nơi, đã có một nhóm người đông đảo lần lần lượt lượt tiến vào cửa hội trường, có mấy nhà còn sở hữu thế lực lớn hơn cả Thượng Quan gia tộc.

"Vân Phàm huynh, nhiều ngày không gặp, rất nhớ huynh luôn. Không ngờ rằng vậy mà lại để cô gái nhỏ nhà ngươi ôm khối gạch vàng trở về đó!"

Bên trong đám người chưa vào cửa, mấy người dẫn đầu đi đằng trước tiến lên ôm quyền với Thượng Quan Vân Phàm, ngoài cười nhưng trong không cười.

"Cái này, Ninh huynh, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!"

Thượng Quan Vân Phàm khẽ cười khổ, chắp tay nói.

"Là Hoàng Phủ gia tộc, lúc trước hi vọng khôi phục Tổ Đàn cho gia tộc xa vời, hai nhà đều muốn tác hợp ta gả cho Thanh Vũ biểu ca, xem ra bởi vì chuyện đính hôn mà bọn họ đã ghi hận phụ thân rồi."

Khuôn mặt Thượng Quan Bích Hàm ửng đỏ, thấp giọng nói với Lâm Thần ở bên cạnh, khiến Lâm Thần bừng tỉnh đại ngộ, nhớ tới Hoàng Phủ Thanh Vũ khi trước. Hóa ra là việc 'Đính hôn' của bản thân vốn là 'Chuyện tốt' đã cướp đi từ người ta.

Đương lúc hai nhà đang trong thế cục tế nhị, lại có thêm một đám người nữa đi tới.

"Ha ha ha! Vân Phàm lão ca, lần này Thượng Quan gia tộc các ngươi khôi phục Tổ Đàn, sợ là sẽ gây sức ép mà xưng hùng xưng bá mất thôi!"

Tiếng cười to phóng khoáng truyền khắp bốn phía, là người của phủ thành chủ! Hình Vạn Hà và tên Hoàng Bàn Tử lúc trước đó cũng ở đây.

Tên Hoàng Bào Bàn Tử kia vừa tiến lên, đã cười híp mắt cười nói với Lâm Thần.

“Vị Thạch đại sư này thật đúng là trò giỏi hơn thầy, màu xanh đậm hơn màu lam đó nha. Lần này sau khi đại hội giám bảo kết thúc, tự ta cũng thành tâm mời ngươi tới phủ thành chủ làm khách, đây là do thành chủ của bọn ta mời, đã mời rồi thì ắt phải đến.”

Hoàng Bào Bàn Tử nói một lời này đã khiến tất cả thế lực trên toàn sân lúc bấy giờ đều dấy lên nỗi chấn động và khó tin!

Vị thành chủ Thần Long thấy đầu mà không thấy đuôi đó vậy mà lại chủ động mời người khác đến làm khách?

“Hắn chính là vị Thần Toán Tử Thạch Nhạc Chí lưu truyền đến mức nóng như lửa gần đây đó sao?”

"Ngay cả thành chủ Vạn Linh thành cũng đã bị kinh động đến, trọng lượng của tiểu tử này nặng đến vậy ư."

Tất cả mọi người để ý đến Lâm Thần.

"À... Được thôi, ta sẽ đi."

Lâm Thần bị ánh mắt chấn động bắn đến từ người xung quanh lúc bấy giờ làm cho chẳng hiểu ra sao, chuyện thành chủ này mời bản đại soái bức hiếm thấy đến vậy cơ à? Ai nấy cũng trông hệt như phát hiện ra đại lục mới vậy.

“Ha ha, nghe nói Nam Cung gia tộc cũng tới, xem ra hôm nay đại hội giám bảo có trò hay để nhìn đây! Vân Phàm huynh, ta đi vào trước. Bên trong còn có rất nhiều lão bằng hữu khác nữa.”

Hoàng Bào Bàn Tử liếc mắt nhìn Lâm Thần một cái thật sâu, rồi ngay lập tức nói một tiếng với Thượng Quan Vân Phàm, trực tiếp đi vào trong hội trường.

"Bọn họ kinh ngạc như vậy làm gì?"

Lâm Thần nghiêng đầu sang dò hỏi Thượng Quan Bích Hàm, hiếu kỳ hỏi.

"Lâm Thần công tử không biết sao, thành chủ của Vạn Linh thành này là một vị giai nhân khuynh quốc khuynh thành. Nghe nói những người được chứng kiến gương mặt xinh đẹp ấy đều không khỏi thán phục, rằng dung mạo vào phong thái của nàng ấy đều hệt như tiên nữ hạ phàm.”

Thượng Quan Bích Hàm kiên nhẫn giải thích, trong đôi mắt đẹp lưu chuyển sóng biếc, bí mật quan sát nét mặt Lâm Thần.

"Thì ra là một vị đại mỹ nữ à nha!"

Sự hứng thú trong lòng Lâm Thần tăng cao, Thượng Quan Bích Hàm khẽ cắn chặt hai hàm răng trắng, đôi mắt đẹp thoáng lóe lên.

"Không nghĩ tới Lâm Thần tiểu hữu vậy mà lại được thành chủ ưu ái, chậc chậc chậc, chúng ta cũng đi vào đi."

Thượng Quan Vân Phàm kinh ngạc tán thán lấy làm kỳ lạ, ngay sau đó dẫn theo toàn bộ người trong Thượng Quan gia tộc nối đuôi nhau tiến vào!

Sau khi bọn người Lâm Thần vào trong, mấy bóng người khoác áo bào màu bạc âm thầm theo dõi hắn cũng theo đó đi vào. Mà người áo đen cầm đầu đám người ấy chính là Nghiêm đại sư lúc trước đã bại dưới tay Lâm Thần!

“Tiểu tử, lần này bí mật trên người tên Toán sư nhà ngươi, lão phu đã nắm chắc phần thắng rồi!”

...

Trong hội trường chia làm ba tầng giai, chỗ ngồi tản ra xếp thành hình chiếc quạt, có thể chứa không chỉ vạn người, hai bên có cao thủ Chiến Phách cảnh trấn giữ.

Bước vào trong hội trường, Thượng Quan Bích Hàm giới thiệu từng thế lực trên hiện trường một cho Lâm Thần.

Có Nam Cung thế gia của hoang vực, tình hình giám bảo chỉ sàn sàn với Thượng Quan thế gia.

Tổ chức Du Hiệp Giám Bảo của Thanh Nguyệt thành, đông đảo các Giám Bảo sư của Địa Linh môn ở hoang vực lần trước. Tất cả đều là nhân vật làm mưa làm gió trong hoang vực!

Thậm chí ngay cả những người có thể tiến vào hội trường, không phú thì cũng quý. Hoặc là có thể đi vào đại hội giám bảo cũng đều là nhân vật có chút danh tiếng trong hoang vực!

Lần đầu tiên tham gia loại sự kiện trọng đại như đại hội giám bảo này, Lâm Thần nghe đến say sưa ngon lành, yến tiệc thịnh soạn đến thế hoàn toàn không phải thứ Lâm Thần có thể chạm tay vào khi còn ở Thần Vũ tông lúc trước!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK