Mục lục
Toàn Bộ Công Pháp Của Ta Đều Nhờ Nhặt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không, mặc dù mục tiêu giống nhau, nhưng kết quả lại khác biệt hoàn toàn. Ngươi tu hành, cũng còn chưa đến nơi đến chốn nữa mà, tiểu thư Nam Cung Ngữ Yên."

Thượng Quan Bích Hàm liên tục sải bước nhẹ nhàng, đi lên đài cao, Nam Cung Ngữ Yên đối chọi gay gắt với Nam Cung Ngữ Yên.

Trước khi bước lên đài cao, Lâm Thần tiện tay khom người nhặt mười mấy thuộc tính quang cầu lên. Thấy vậy đám người chẳng hiểu ra sao, tiểu tử này sờ mó cái quỷ gì ở đó vậy?

"Ngươi nói ta tu chưa đến nơi đến chốn?”

Nam Cung Ngữ Yên thể hiện một vẻ khinh thường, vừa cao ngạo vừa lạnh lùng mà ngạo mạn chất vấn.

“Vậy thì ngươi để ta mở mang tầm mắt đi. Để xem so với hung thú hạch Diễm Tử Hoàng này, đó là vật quý giá hơn ở điểm nào. Có điều ngươi không được quen, vừa rồi là ai đã bại trận dưới tay ta.”

Thượng Quan Bích Hàm ưu nhã cười khẽ, vô cùng khéo léo đoan trang, đi đến trước quầy cổ đao.

“Binh khí bình thường chỉ cần sử dụng một loại hoặc hai loại hung thú hạch. Nếu rót vào năng lượng hung thú hạch cùng với sự điều khiển quá độ, ngược lại sẽ hoàn toàn phản tác dụng, khiến lợi khí thần binh chân chính khó có thể thành hình, khó có thể thừa nhận. Nhưng thanh cổ đao này, lại vẫn có thể tiếp nhận chín khối hung thú hạch, vậy thì vật liệu chế tạo nên nó, sao lại là loại sắt tầm thường được đây?”

Thượng Quan Bích Hàm nói một câu làm thức tỉnh người trong mộng, không ít Giám Bảo sư liên tục gật đầu, cực kỳ đồng ý.

Bọn họ luôn luôn ỷ lại vào phương pháp giám bảo của mình nên thành ra gây nên sai lầm cực lớn xuất hiện trong mạch suy nghĩ.

Không ít người lại đến xem kỹ phẩm chất của cổ đao lần nữa, lại phát hiện ra ngoại trừ vẻ bề ngoài rách nát và không hoàn chỉnh ra, cũng không thể nhận thấy luồng năng lượng chấn động nào.

“Cô gái nhỏ, nếu như chỉ phỏng đoán thôi là đã có thể trở thành Giám Bảo sư, vậy thì lĩnh vực này sẽ chẳng có ít người như thế đâu.”

Gia chủ của Nam Cung thế gia lắc đầu bật cười, trong giọng nói tràn ngập vẻ mỉa mai, ngụ ý chính là ngươi phải thể hiện ra bản lĩnh thật sự thì mới có thể phục chúng!

"Nếu ta lên đài, đương nhiên đã có điểm nắm chắc."

Ngón tay ngọc ngà thon dài của Thượng Quan Bích Hàm làm chấn động quầy hàng, cổ đao tan hoang bay lên trên không. Đầu ngón tay nàng huy động, cắt đứt nơi tương giao giữa chuôi đao và thân đao.

Tiếp theo, nàng hơi hất tay lên, ném chuôi đao đến trước mặt lão giả tóc trắng chủ trì kia, nhẹ nhàng hạ thấp người nói.

“Trong số những người tu hành công pháp Hỏa hệ ở đây, Mạc lão tiền bối ngài là người có tu vi mạnh nhất. Vậy thì phiền tiến bối hỗ trợ chút lửa đốt cháy chuôi đao này một phen, tự nhiên bí mật sẽ nổi trên mặt nước thôi.”

Lão giả tóc trắng chủ trì ngạc nhiên nhìn Thượng Quan Bích Hàm một cái.

Cô nàng này vừa liếc mắt đã nhìn thấy tu vi và tâm pháp mình tu hành ư? Từ lúc nào mà nàng đã đạt tới loại cảnh giới này vậy!

“Nếu đã vậy, thế thì lão phu đành múa rìu qua mắt thợ vậy.”

Lão giả tóc trắng xòe lòng bàn tay ra, bỗng chợt thôi động chiến khí của bản thân, tầng tầng chiến khí hóa thành khí mang ngưng kết nên hỏa diễm màu cam cuồng bạo, đột nhiên bao trùm lấy đoạn chuôi đao kia.

Tu vi của lão giả chính là Địa Sát cảnh tầng ba, thôi động chiến khí của bản thân, đủ để thiêu hủy khắp toàn bộ đài cao. Bởi vậy mấy vị lão tiền bối đều tự khai triển chiến khí phòng ngự cho riêng bản thân mình, ngăn cách với uy lực từ luồng hỏa diễm này.

Dù vậy, những người trẻ tuổi dưới đài vẫn cảm nhận được nhiệt độ tăng vọt không hề tầm thường, chỉ trong chốc lát ai nấy đều đã mồ hôi đầm đìa.

Lâm Thần thì giật nảy mình, vội dùng một mẻ hốt gọn tất cả những thuộc tính quang cầu hoặc là rải rác dưới mặt đất, hoặc là lơ lửng trong hư không trong toàn bộ vùng phụ trên cận đài cao ở hội trường.

Một số người thấy vậy thì như lọt vào trong sương mù, thiếu niên Toán sư này đang làm cái gì vậy?

Tên này lại vừa mò mẫm vừa sờ soạng xung quanh, ngoại trừ không khí ra thì còn cái gì nữa đâu cơ chứ.

Nếu không phải nể mặt Thượng Quan gia tộc thì họ đã sớm đuổi hắn ra ngoài rồi!

Duy chỉ có đám người Thượng Quan gia tộc là nhao nhao mắt trừng mắt, thần sắc phấn khởi kích động!

Bởi vì khi Thạch Nhạc Chí đại sư này chữa trị Tổ Đàn cho Thượng Quan gia tộc bọn họ hai ngày trước, cũng có hành vi nghĩ mãi chẳng hiểu như vậy, nhưng tất cả những người trong Thượng Quan gia tộc đều biết rõ, đó chính là cao nhân khó lường!

Lâm Thần không thèm để ý đến ánh mắt giật mình của tất cả mọi người, bàn chân đạp một cái, đằng không mà lên, một phát đã bắt được rương bảo vật lơ lửng trong không trung, đó chính là một trong ba rương bảo vật xuất hiện trong lúc khai quang đại kỳ bảo vừa rồi!

【Kí chủ mở ra rương bảo vật Hoàng Đồng sáng sắc xanh; thu được 100 điểm Thanh Long huyết mạch.】

【Kí chủ mở ra rương bảo vật Hoàng Đồng sáng sắc tím; thu được Chân Diễm Tử Hoàng Dực.】

【Kí chủ mở ra rương bảo vật Hoàng Đồng sáng sắc tím; thu được Thủ Ấn luyện đan thanh giai cấp thấp《 Bát Hoang Huyền Hỏa》】

Lâm Thần tóm lấy tất cả rương bảo vật, màn hình hệ thống sáng lóa lập tức phóng ra, hắn thu hoạch rất phong phú, khiến Lâm Thần há to miệng ngay tại chỗ!

Thủ Ấn luyện đan thanh giai, Thanh Long huyết mạch, cộng thêm cánh chim của dị thú Thượng cổ trong truyền thuyết, Chân Diễm Tử Hoàng Dực?

"Lần này tiểu gia ta kiếm bộn rồi, ha ha ha!"

Trong lòng Lâm Thần sướng như điển, nhưng mặt ngoài lại không tỏ ra chút rung động nào.

Chỉ vừa qua mấy nhịp thở sau khi Lâm Thần mở ra rương bảo vật, xung quanh đã truyền đến âm thanh kinh dị nghi ngờ không chắc.

"Đây là cái gì?"

“Vật liệu rèn đúc nên chuôi đao này không phải thứ bình thường!”

Sau khi bị chiến khí của lão giả tóc trắng nung khô, chuôi đao lại chậm rãi xuất hiện một luồng sáng rực rỡ mê ly, thu nạp sao xa, nội liễm đất trời!

Mà lão giả tóc trắng đã dồn toàn lực thôi động chiến khí đốt cháy nó, nhưng lại chỉ có thể chậm rãi thiêu hủy chút bụi trên nó. Phẩm chất vật liệu rèn đúc nên chuôi đao, thật khó có thể tưởng tượng nổi!

Một khắc đồng hồ, hai khắc đồng hồ, tất cả mọi người trên toàn trường đều đặt lực chú ý lên bề mặt đoạn chuôi đao cổ xưa kia.

Khi chiến khí của lão giả tóc trắng gần như sắp hao cạn, cuối cùng chuôi đao cũng tróc ra tất cả bụi trần làm che giấu đi lịch sử của nó, lại lần nữa nở rộ lên thần quang với nguồn gốc từ thời kỳ Thượng cổ!

Toàn thân chuôi đao khoác sắc tím đậm, thành hình chữ thập, chuôi mở như đuôi cá, đan xen phù văn xám trắng, tựa như tác phẩm nghệ thuật điêu khắc từ tận trái tim.

"Rốt cuộc đây là dị khoáng làm bằng vật liệu kỳ trân gì..."

Chúng nhân hiếu kỳ nhìn chằm chằm chuôi đao hoàn toàn mới này, thế nhưng trên hiện trường lại không có bất kỳ Giám Bảo sư nào có thể nhìn thấy phẩm cấp của nó!

Thượng Quan Bích Hàm tiếp nhận chuôi đao, giơ nó lên, tuyên bố rằng:

“Vật này là Cửu Dương Tử Quang Tinh, là kỳ khoáng lục giai hàng thật giá thật, kiên cố không thể phá vỡ. Nó có thể chống lại sức tàn phá từ sông núi qua năm tháng. Lúc chế tạo binh khí, chỉ cần thêm vào một chút là sẽ có thể giúp cho cả thanh bảo khí lột xác thành một thanh lợi khí thần binh, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải có đủ thực lực rèn đúc nó.”

Kỳ khoáng lục giai!?

Thượng Quan Vân Trần nghe nói đến phẩm giai này, khóe miệng đều run run mấy lần. Loại cấp độ đó đã vượt qua những vật chất tồn tại bên ngoài hoang vực!

Đây chính là kỳ vật từ đất trời mà cường giả Thiên Cương cảnh cũng khó có thể tìm được, cho dù tìm kiếm được đi chăng nữa, cũng chưa chắc có mệnh cầm!

Càng là kỳ khoáng trân quý hiếm thấy, thì càng sinh ra trong hoàn cảnh ác liệt đáng sợ, ngay cả cường giả Thiên Cương cảnh cũng chưa chắc có tư cách đặt chân vào cảnh giới ấy!

Không hề nghi ngờ gì nữa, kỳ khoáng lục giai chân chính, giá trị của nó còn cao hơn nhiều so với chín viên hung thú hạch Diễm Tử Hoàng thật sự!

"Đây quả thật là kỳ khoáng lục giai ư?"

Mạc lão tiền bối chủ trì kích động đến nỗi cả người run rẩy, Thượng Quan Bích Hàm mỉm cười gật đầu.

“Tiền bối có thể để người ký thác đi tìm Giám Bảo sư mạnh hơn giám định, nếu như vật này không thuộc phẩm cấp lục giai, cá nhân ta thậm chí là cả Thượng Quan gia tộc sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn."

Đông đảo Giám Bảo sư được tín nhiệm lâu năm ở hiện trường đều thán phục, bọn họ đã nắm chắc tám phần xác định rằng vật này phải trên ngũ giai, nói là lục giai, bọn họ tuyệt đối không có chút bất ngờ nào.

Toàn bộ thế lực và tổ chức Giám Bảo sư kiệt xuất nhất ở toàn bộ hoang vực đều hội tụ lại trong hội trường này, một hai Giám Bảo sư lâu năm giám định không ra còn có thể xuất hiện khác biệt.

Nhưng nếu tất cả mọi người đều không giám định được, vậy thì cũng chỉ có một khả năng, vật này không phải thứ nằm trong phạm vi bọn họ có thể chạm vào!

“Xem ra Nam Cung thế gia các ngươi tu hành vẫn chưa đến nơi đến chốn rồi.”

Thượng Quan Bích Hàm dùng câu nói tương tự đáp trả lại cho Nam Cung thế gia và Hoàng Phủ gia tộc, người ở hai nhà ai nấy đều nghiến răng nghiến lợi!

Các trưởng lão của Thượng Quan gia tộc và người của phủ thành chủ rối rít mắt trừng mắt, trên mặt bọn họ hiện lên vẻ kinh hãi và vui mừng như điên!

Ngay thời khắc mấu chốt cuối cùng, Thượng Quan gia tộc đã lật lại một ván thêm lần nữa! Vượt mặt lại Nam Cung thế gia!

Nói xong, khi mọi người hẵng còn kinh hãi, Thượng Quan Bích Hàm đã trao cho Lâm Thần ánh mắt cảm kích và ngưỡng mộ.

Bởi vì kết quả giám bảo một lần này, là Lâm Thần đã nói cho nàng biết trước đó!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK