Đêm khuya, tại hậu viện Bạch gia.
Đây là ngày thứ ba Lâm Thần đến Bạch gia.
Một thiếu niên mặc khôi giáp kiểu cũ, mồ hôi đổ như mưa, thở hổn hển, không ngừng hít đất.
Mỗi một lần hít đất, cánh tay của hắn đều phát ra tiếng xương cốt kêu kẽo kẹt, gân cốt toàn thân đều kéo căng hết cỡ.
Giống như ngọn nến tàn trong gió, lúc nào cũng có thể bị dập tắt!
Phía trên lưng của hắn còn có một thiếu niên ngồi khoanh chân, thay hắn đếm số.
“2158, 2159, 2160.”
Lâm Thần vừa thay Bạch Quân Hạo hô hào, vừa thôi động Tử Kim Đồng quan sát trạng thái sinh cơ trong cơ thể của hắn.
Thanh Long huyết mạch thừa số ẩn núp ở trong cơ thể hắn bắt đầu có chút dấu hiệu hoạt động, thế nhưng còn chưa có triệt để thức tỉnh.
Vốn là với tuổi tác của Bạch Quân Hạo, hẳn là phải chờ tới sau khi hắn mười tám tuổi mới có thể đi vào kỳ thức tỉnh huyết mạch, nhưng hiện tại Lâm Thần tương đương với ngoại lực, tạo áp lực để tăng tốc quá trình này.
“Xem ra vẫn chưa tới cực hạn, có thể chỉ đến khi kí chủ một chân bước vào ngưỡng cửa tử vong mới có thể kích phát lực lượng huyết mạch bảo hộ hắn.”
Lâm Thần thời khắc đều quan sát cực hạn thân thể của hắn đủ khả năng tiếp nhận, vừa rèn luyện thân thể của hắn.
Trong thời gian ba ngày ba đêm này, Lâm Thần cho Bạch Quân Hạo ăn Dược Song Bổ. quy định thời gian nghỉ ngơi chỉ có một canh giờ, thời gian còn lại không phải đang ngâm thuốc thì chính là đang rèn luyện nhục thân, hầu như lấy tốc độ nhanh nhất để Bạch Quân Hạo dẫn xuất Thanh Long huyết mạch!
Sáng sớm hôm sau, ngay tại thời điểm Lâm Thần dự định rèn luyện Bạch Quân Hạo bước kế tiếp, hai người ở hậu viện Bạch gia nghe được tiếng bước chân dồn dập ầm ĩ đi tới.
“Bạch Quân Hạo! Ngươi cút ra đây cho ta! Thế mà lại dám tìm người đánh gãy chân thiếu gia nhà ta, hôm nay ta xem ai có thể bảo vệ ngươi!”
“Tam thiếu gia nhà ta nằm liệt giường không dậy nổi, hay cho tên phế vật Bạch gia nhà ngươi, cút ra đây cho ta!”
Một đám người tràn vào trong hậu viện, chính là người sau lưng thế lực gia tộc của những thiếu gia ăn chơi mà Lâm Thần ra tay phế bỏ lúc trước!
Có Chiến Phách cảnh, Thông Linh cảnh, còn có những tử đệ hoàn khố hôm đó cũng có mặt!
“Bạch gia ta to lớn như thế, vậy mà lại để đám người này xông tới, xem ra là nhóm chấp sự và quản gia cho rằng không cần thiết bởi vì ta mà đi đắc tội với bọn hắn! Lực lượng, nếu như ta có được lực lượng, làm sao có thể bị người ta sỉ nhục như vậy, đến nỗi không bảo vệ được thanh danh của Liên gia gia!”
Bạch Quân Hạo than thở oán giận, không cam lòng gầm nhẹ.
“Vậy thì lên đánh, những người hôm đó ức hiếp làm nhục ngươi, bây giờ ngươi đi lên đánh cho đến chết, còn về Chiến Phách cảnh, Thông Linh cảnh khác thì giao cho ta. Nhớ kỹ, lực lượng và cơ hội chỉ có bản thân ngươi mới có thể nắm chắc. Nếu đánh ra chuyện gì, đại ca thay ngươi gánh lấy.”
Lâm Thần vung bàn tay lên, nhanh chân hướng về phía trước.
Bạch Quân Hạo nhìn bóng lưng Lâm Thần, chẳng biết tại sao thân thể mỏi mệt cực độ lại sinh ra mấy phần lực lượng, đi theo sau lưng Lâm Thần.
“Nhị thúc, mấy ngày trước chính là tiểu tử này ra tay đả thương chúng ta!”
Một tử đệ hoàn khố nhận ra Lâm Thần, kích động nói với một nam tử trung niên tu vi Chiến Phách cảnh bên cạnh.
“Hóa ra là tiểu quỷ nhà ngươi, còn trẻ tuổi đã là Thông Linh cảnh, có chút thiên phú thì không coi ai ra gì sao.”
Chiến Phách cảnh cùng mấy tên võ giả Thông Linh cảnh kia đứng ra, bàn chân Lâm Thần đạp mạnh, hóa thành một đạo hỏa quang phong lôi cuồng thế phóng tới!
“Tiểu tử khá lắm, ăn gan báo ư, tiến lên động thủ! Làm thịt hắn!”
Hiện trường có ba tên Chiến Phách cảnh, mười tên Thông Linh cảnh liên thủ vây quanh Lâm Thần!
Tàn ảnh chớp liên tục, đột nhiên tốc độ của Lâm Thần tăng mạnh mấy phần, mấy cái chớp mắt đã nhìn thấy tất cả Thông Linh cảnh bị đánh bay ra ngoài!
“Tại sao thực lực của tiểu tử này lại mạnh như vậy?”
Ba tên Chiến Phách cảnh hoảng sợ không thôi, mười tên Thông Linh cảnh trong chớp mắt đã bị hắn đánh lui?
Lâm Thần cũng không nóng nảy giải quyết đối thủ, hắn đang quan sát Bạch Quân Hạo.
Lúc này, Bạch Quân Hạo theo lời Lâm Thần, đã xông lên chiến đấu với ba tên tử đệ hoàn khố.
Nhưng hắn đã bị huấn luyện suốt đêm, sớm đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ có khí thế lại không còn bao nhiêu sức lực còn lại, bị ba tên tử đệ hoàn khố cũng là Luyện Khí cảnh thay nhau đánh tơi bời!
Lâm Thần búng ngón tay ra, một sợi năng lượng Thủy hệ tinh khiết rót vào đỉnh đầu Bạch Quân Hạo, cơ thể của hắn lại khôi phục không ít sức sống!
“Là Lâm Thần đại ca đang giúp ta! Huynh ấy hi vọng ta tự mình đi đánh bại những tên này!”
Bạch Quân Hạo nhận được khích lệ, lại lần nữa nhào tới đấu cùng ba tên kia!
“Các ngươi dám sỉ nhục gia gia của ta, ta đánh chết bọn súc sinh các ngươi!”
Khóe miệng Bạch Quân Hạo chảy máu, vừa bị đánh cũng vừa trả đòn!
Huyết dịch toàn thân hắn giống như bốc cháy, trong lúc mơ hồ gầm nhẹ tiếng long khiếu trấn thế cuồng bạo!
“Rống! !”
Tiếng long khiếu cuồng bạo hung sát gào thét trong cơ thể Bạch Quân Hạo! Lại dọa tên tử đệ hoàn khố kia lui liên tiếp về phía sau!
“Hôm nay cho dù phải chết, ta cũng phải kéo theo đám các ngươi đi cùng!”
Bạch Quân Hạo giống như là đánh ra huyết tính của mình, quyền thứ hai tiếp theo ngưng tụ toàn bộ lực lượng của mình!
Một quyền này có quyền phong bá thế vô tận, lại đánh ra mấy ngàn hổ lực lực lượng thuần! Một quyền đánh cho xương ngực của tên tử đệ hoàn khố kia lõm xuống!
Két ~~
Lâm Thần nhìn thấy rõ ràng, một khỏa thuộc tính quang cầu màu xanh nhạt lớn chừng quả trứng gà từ trong cánh tay phải của hắn rơi ra ngoài!
“Thành công rồi sao? Thanh Long huyết mạch của hắn đã thức tỉnh!”
Hai mắt Lâm Thần tỏa sáng, trong lòng cuồng hỉ!
Nhiều ngày như vậy, hắn vẫn luôn điều phối đan dược và phương pháp luyện thể cho Bạch Quân Hạo, khiến thân thể của hắn luôn luôn ở trạng thái cực hạn sinh lý!
Lần chiến đấu này, đã hoàn toàn dẫn xuất Thanh Long huyết mạch của Bạch Quân Hạo!
Một quyền này của Bạch Quân Hạo đánh tên tử đệ hoàn khố kia trọng thương, Chiến Phách cảnh đang kịch đấu cũng cả kinh quay đầu nhìn lại.
Lâm Thần theo sát không thả, thả ra 8 thành lực lượng thuần, gắt gao áp chế ba tên nam tử trung niên Chiến Phách cảnh lục trọng này!
“Tiểu tử này ăn trúng mãnh dược gì, tại sao đột nhiên lại mạnh như vậy?”
Hai tử đệ hoàn khố khác bị dọa cho liên tiếp lui về phía sau, Bạch Quân Hạo theo sát không bỏ!
“Đánh chết đám khốn kiếp các ngươi!”
Hai con mắt của hắn có một tầng màu xanh nhạt yếu ớt bao trùm, khí thế hung hãn, hai quyền liên tục đánh ra, mỗi một quyền đều sinh ra vòi rồng nhỏ!
Từng thuộc tính quang cầu màu xanh nhạt không ngừng lăn xuống đầy đất!
5000 hổ lực, 5500 hổ lực, 6000 hổ lực!
Khí thế của Bạch Quân Hạo liên tục tăng lên, bên ngoài da hiện ra đường vân Thanh Long chi lân nhàn nhạt, giống như cự long ngủ say ngàn năm tỉnh lại, trong thời gian cực ngắn, lực lượng thuần của hắn một đường đột phá hơn vạn hổ lực!
Những ngày này, Lâm Thần đập vào trên người Bạch Quân Hạo một lượng lớn đan dược và thiên tài địa bảo, lúc này biến thành nguồn năng lượng rèn luyện thân thể tốt nhất cho Bạch Quân Hạo, có thể kết hợp và giác tỉnh Thanh Long huyết mạch tốt hơn!
Hai tên tử đệ hoàn khố kia chỉ là Luyện Khí cảnh cửu trọng, quả thật không phải là đối thủ của Quân Hạo, bọn hắn nhờ vào Bảo khí mà gia tộc để lại, miễn cưỡng kéo dài hơi tàn dưới tay Bạch Quân Hạo.
“Đã đạt tới 11500 hổ lực còn không có dấu hiệu dừng lại, vậy để cho hắn đấu thử với Chiến Phách cảnh xem sao.”
Mắt Lâm Thần hơi khép, lực lượng thuần bộc phát, một quyền đánh nát phòng ngự của hai tên Chiến Phách cảnh, tiện tay nhặt lên thuộc tính quang cầu mà bọn hắn rơi xuống.
Hắn cố ý thả đi một tên hộ vệ Chiến Phách cảnh tam trọng, để hắn ta đi đối chiến với Bạch Quân Hạo.
“Hai tiểu tử này quá quỷ dị, trước tiên bảo hộ thiếu gia rút lui!”
Tên Chiến Phách cảnh kia tiến lên để yểm hộ hai tên tử đệ hoàn khố, Bạch Quân Hạo thế như Ma Thần, một quyền đánh ra ngay cả Chiến Phách cảnh tam trọng đều cảm nhận được cảm giác áp bách uy hiếp sinh tử!
“Bát Quái Chưởng!”
Rống!
Bạch Quân Hạo trở tay đánh ra một chưởng, hai bên chính diện đối cứng, dư ba xung kích chấn động làm cho mặt đất rạn nứt!
Gã Chiến Phách cảnh tam trọng kia liên tiếp lui về phía sau mấy bước, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin, hắn lại bị tên phế vật Bạch gia Luyện Khí cảnh nhất trọng này đánh lui?