"Thanh Vũ biểu ca, không được quá đáng với đại sư!"
Thượng Quan Bích Hàm đứng chắn trước mặt Lâm Thần, quát một tiếng với thanh niên áo trắng.
Sắc mặt thanh niên áo trắng hơi thay đổi. Từ khi hắn ta bước vào gia tộc này đến nay, người biểu muội này của mình chưa bao giờ dám dùng thái độ như thế mà quát lớn mình!
"Đại sư chó má gì chứ, biểu muội, ngươi đừng để bị lừa, ngươi từng thấy cái loại đại sư nào mà mẹ nó đến cả lông còn chưa mọc đủ như hắn chưa!"
Thấy biểu muội mình che chở cho tiểu tử này, thanh niên áo trắng ghen ghét dữ dội, nổi giận mắng.
"Lông của ta đã mọc đủ rồi mà, không tin thì ngươi xem."
Lâm Thần cố ý nhích tới gần tấm lưng đẹp của Thượng Quan Bích Hàm, đồng thời nhổ nhổ tóc mình, nháy mắt một cái với hắn ta, trong nụ cười xấu xa mang theo sự khiêu khích.
Hai hộ vệ đi theo thanh niên áo trắng lập tức xám xịt mặt mày, cái tên mao đầu tiểu tử này mà lại là đại sư?
"Thanh Vũ biểu ca, Thạch Nhạc Chí đại sư là toán sư khách khanh* ta mời về. Nếu huynh không tôn trọng một chút thì Bích Hàm ắt sẽ đến chỗ đại trưởng lão bẩm báo!"
*Khách khanh: thời xưa dùng để chỉ những người ở các nước chư hầu làm quan ở bản quốc.
Thượng Quan Bích Hàm luôn luôn thanh nhã thoát tục mà thái độ lần này lại trở nên vô cùng kiên quyết, chất vấn thanh niên áo trắng.
"Như hắn mà cũng là toán sư? Vậy bản thiếu gia chính là Thiên Vương lão tử!"
Thanh niên ghen tỵ nghiến răng, tiểu tử này vậy mà lại ngay mặt hắn ta được nước lấn thêm khoảng cách giữa mình và Bích hàm.
"Chậc chậc chậc, ngươi không tin à. Vị công tử ca này, về sau đừng túng dục quá độ nữa, ta thấy dương hỏa của ngươi sắp sửa bị nữ nhân hút sạch rồi, nếu ngươi không tin thì thử vận hành chiến khí của ngươi đến huyệt thận du của mình xem."
Lâm Thần cười khà khà, thanh niên áo trắng đang định phản bác thì lão bộc áo xám tro lãnh đạm nói:
"Thanh Vũ thiếu gia, ngươi không ngại thì làm theo lời đại sư nói thử xem. Nếu hắn thực sự là toán sư Bích Hàm tiểu thư mời về, có lẽ ngươi không chịu trách nhiệm nổi đâu."
Thanh niên áo trắng như có chút kiêng kỵ nhìn hắn một cái, sau đó lập tức cười khẩy.
"Vậy để bản thiếu gia xem thử ngươi là loại đại sư gì."
Thanh niên áo trắng thoáng nhắm mắt lại, chiến khí thông linh, lập tức tìm tới vị trí huyệt thận du.
Khoảnh khắc chiến khí chui vào huyệt vị, cơ bắp trên gương mặt thanh niên áo trắng nháy mắt vặn vẹo nhíu lại, đau đớn lăn ra đất:
"A... A a! Đau quá, đau quá! Thận của ta!"
Cảnh này khiến hai hộ vệ đi theo cũng phải kinh hãi, đây là sao!
"Biết rõ thực lực của đại sư rồi chứ."
Thượng Quan Bích Hàm không mặn không nhạt nói một câu.
“Ừm, sắc trời đã tối rồi, ta biết các ngươi có việc muốn nói với ta nhưng hôm nay bản đại sư vận công quá độ, cần phải nghỉ ngơi thật tốt một phen."
Lâm Thần ho nhẹ mấy tiếng, Thượng Quan Bích Hàm vội vàng nói: "Vậy ta đây sẽ lập tức đi sắp xếp chỗ ở cho đại sư."
"Ngươi yên tâm, chuyện tối nay của hai chúng ta, ta nhất định sẽ bảo mật thay ngươi."
Lâm Thần cố ý ngả ngớn huýt sáo ngay trước mặt thanh niên áo trắng.
Ráng hồng đốt hai gò má, khuôn mặt Thượng Quan Bích Hàm đỏ bừng, nhẹ nhàng “Dạ” một tiếng:
"Vậy thì cảm ơn đại sư."
"Cái gì? Chuyện của hai người tối nay??"
Khi ánh mắt của thanh niên áo trắng bắt gặp Thượng Quan Bích Hàm thẹn thùng, trong lòng lập tức thiêu đốt nỗi đố kị hừng hực!
Lúc hai hộ vệ đỡ thanh niên áo trắng dậy, Lâm Thần và Thượng Quan Bích Hàm đã đi xa. Khi đau đớn dần dần giảm bớt, hắn ta nhìn sang bóng lưng của Lâm Thần.
"Dám đụng đến nữ nhân của Nam Cung Thanh Vũ ta, một tên mao đầu tiểu tử, xem lão tử dạy dỗ chết ngươi thế nào!"
"Mẹ nó, đau chết ta rồi."
Thượng Quan Bích Hàm tự mình sắp xếp nơi ở cho Lâm Thần. Đoạn đường đi qua đình viện, Lâm Thần thấy rất nhiều thuộc tính quang cầu nhưng hắn cũng không vội vàng nhặt lên.
Hắn biết mình đã thành công lấy thân phận “toán sư” trà trộn vào nơi này, thuộc tính quang cầu ở đây đã là vật trong túi của hắn!
Mấu chốt là làm sao để tới gần cột sáng màu tím kia!
Trong gian phòng khách thượng hạng đốt hương tử đàn.
Lâm Thần khoanh chân ngồi ở trên giường, kết ra thủ ấn huyền ảo tiến vào trạng thái tu luyện.
"Tốc độ tu luyện của Thái Thủy Thánh Kinh này quả là đáng sợ, nếu cứ lấy tốc độ như vậy tu luyện tiếp, chỉ cần một tháng, lực lượng tinh thần của mình sẽ có thể lột xác tiến đến Linh cảnh rồi."
Tại Cửu Châu Đại Lục, cảnh giới lực lượng tinh thần chia làm mấy cảnh giới, Hư cảnh, Linh cảnh, Hóa Linh cảnh, Pháp Tướng cảnh.
Hư cảnh là lực lượng tinh thần cấp độ phàm nhân, trừ bỏ tư chất mang tính bẩm sinh khá tốt ra thì phần lớn lực lượng tinh thần của phàm nhân đều bình thường nhỏ yếu.
Linh cảnh thì lại giúp tinh thần có thể tiếp xúc với linh lực của thiên địa, tăng cao cảm giác lực lượng tinh thần, đồng thời hình thành công kích khoảng cách nhất định và thủ đoạn công kích.
Hóa Linh cảnh, lực lượng tinh thần bắt đầu đồng hóa với thiên địa, có được tinh thần cảm ứng phạm vi rộng và thủ đoạn công kích tinh thần.
Pháp Tướng cảnh, lực lượng tinh thần ngưng luyện thành tinh thần Pháp Tướng, nối tiếp với pháp tắc thiên địa, tinh thần có thể rời khỏi thể xác, đi vào cõi thần tiên cửu thiên, tinh thần bất diệt tức ý thức bản thể bất diệt.
Nếu có thể đột phá Linh cảnh, Lâm Thần sẽ lại có thêm một loại đế uẩn và thủ đoạn.
Cả đêm, Lâm Thần đều tập trung tu luyện quên ăn quên ngủ.
Đêm qua chuyện xảy ra trong Thượng Quan gia tộc khiến tất cả cao tầng thậm chí là trưởng lão bế quan của gia tộc cũng chấn động xuất quan!
Thượng Quan Bích Hàm lại có thể trở thành người thứ hai trong Thượng Quan gia tộc thức tỉnh huyết mạch lần thứ hai từ thiên cổ đến nay. Điều này khiến rất nhiều trưởng lão đều thấy phấn chấn!
Huống hồ tin tức này còn là từ một toán sư tuổi trẻ dò xét ra. Nếu không có hắn, Thượng Quan gia tộc thậm chí sẽ tổn thất một lần hi vọng vùng dậy!
Nhưng cũng không ít cao tầng và trưởng lão của Thượng Quan gia tộc mang thái độ nghi ngờ, nếu tên này là một kẻ bịp bợm chốn giang hồ thì chẳng phải là trêu đùa toàn bộ gia tộc họ như khỉ?
Ngày kế tiếp, Thượng Quan gia tộc, đại sảnh chính.
Đông đảo cao tầng và trưởng lão của Thượng Quan gia tộc đều tề tựu đầy đủ. Những người này đều là cường giả Chiến Phách cảnh trở lên, lại có một người đặc biệt tu vi đã vượt xa cấp Chiến Phách cảnh!
"Thạch Nhạc Chí đại sư, mời tới bên này."
Thượng Quan Bích Hàm mặc bộ váy dài trắng tuyết, tự mình mang Lâm Thần đi vào trong đại sảnh.
Oành!
Khi Lâm Thần đi vào đại sảnh, một cảm giác áp bách cực mạnh mẽ cuốn về phía Lâm Thần, vô số ánh mắt như kiếm sắc xuyên thấu thân thể hắn, như thể muốn xem thấu tất cả bí mật của hắn.
Cảm nhận được cảm giác áp bức này, Lâm Thần hơi khép mắt lại, tất cả mọi người trong đại sảnh gần như đều có tu vi ở Chiến Phách cảnh cửu trọng trở lên!
"Con bà nó, e là những lão gia hỏa này muốn ra oai phủ đầu ta một phen, càng là những lúc như này lại càng không thể lùi bước."
Đối diện với những ánh mắt kia, Lâm Thần ung dung bình tĩnh, nhấc chân đi vào, không nói hai lời bèn ngồi xuống vị trí bên cạnh, trực tiếp vắt chéo hai chân đặt lên bàn.
"Làm sao? Các vị, có nhìn ra được gì trên người bản đại sư không."
Lâm Thần trêu tức cười một tiếng, rất nhiều trưởng lão và cao tầng gia tộc kinh ngạc ồ lên không ngừng.
“Ồ? Tiểu tử này tuổi trẻ thế nhỉ, cảm giác như chưa đến mười tám tuổi."
"Luyện thể khá được, tu vi cũng khá được, lực lượng tinh thần cứng cỏi. Tính tình ngược lại không hề tồi, nhưng cũng chỉ có thế thôi."
"Khà, sao lão phu cảm giác như chúng ta bị tiểu tử này hù dọa. Toán sư chân chính, lão phu từng gặp vài người nhưng cũng không có ai trông như hắn."
Hoàng Phủ Thanh Vũ gặp tối hôm qua cũng ở đây. Hắn ta cầm quạt cười lạnh, nhìn xuống từ trên cao xem thường Lâm Thần, như thể đã khám phá ra thủ đoạn lừa đảo của hắn. Hắn ta cười nói nịnh bợ mấy vị cao tầng gia tộc.
"Chư vị, ta vẫn luôn hoài nghi tiểu tử này là một tên bịp bợm giang hồ, Bích Hàm không có nhiều kinh nghiệm mới bị hắn hù dọa mà thôi, xin mọi người lập tức ra tay trấn áp kẻ này! Đừng để hắn trêu chọc cả gia tộc chúng ta!"
Một nam tử trung niên anh tuấn ngồi trên chính điện liếc mắt nhìn hắn ta một cái, lạnh nhạt nói:
"Hắn là thật hay là giả, chúng ta tự sẽ giám định."
Sau khi bị ăn quả đắng, trong mắt Hoàng Phủ Thanh Vũ thoáng lướt qua sát ý mập mờ.