Trong Thượng Quan phủ, một thân ảnh linh hoạt đang chạy một mạch từ hoa viên đến đình viện, tiếp đó lại đi tới trước nhà tắm.
Thượng Quan Bích Hàm theo đoàn người đi sau Lâm Thần vội vàng nói:
"Thạch Nhạc Chí đại sư, ở đó là nhà tắm nữ của Thượng Quan phủ chúng ta!”
"Hả? Nhà tắm nữ, cái ta tìm chính là nhà tắm... À không phải, là Tổ Đàn của các ngươi!”
"Cái gì?!"
...
“Vân Phàm lão đệ, đây là Toán sư đến từ hoang vực Nam Long thành mà ta đặc biệt mời tới cho đệ - Nghiêm đại sư của tổ chức Nhị Thập Tứ Tinh Toán. Nhờ ông ấy tay mà đã cứu vãn được tiền đồ phát triển của vô số thế lực, lần này ta đã tốn rất nhiều tiền để mời tới đây đấy!”
Trong phòng nghị sự, Hoàng Bào Bàn Tử đang hớn hở giới thiệu với Thượng Quan Vân Phàm một lão giả tiên phong đạo cốt và một lão giả mày trắng kiêu căng đang ngồi đối diện.
"Ồ? Chào Nghiêm đại sư, kẻ hèn này là Thượng Quan Vân Phàm của Thượng Quan gia tộc.”
Thượng Quan Vân Phàm khách khí chắp tay chào, lão giả mày trắng kia chỉ ngạo mạn gật gật đầu không chút nể mặt.
"Ta đã biết về tình huống của ngươi, chuyện này liên quan đến số mệnh hưng suy của cả gia tộc, nếu phải theo dõi hướng đi của khí vận khổng lồ như vậy thì ta sẽ tiêu hao không ít nguyên khí đấy."
Nghiêm đại sư vừa cất lời, Thượng Quan Vân Phàm khẽ nắm chặt tay, tuy hiện tại đã có một “Toán sư” ở Thượng Quan phủ, nhưng nếu mình đã tự mở miệng mời cao nhân tới thì đương nhiên không thể bạc đãi đối phương được.
Huống hồ Thạch Nhạc Chí đại sư kia chưa chắc đã có thể giải quyết chuyện Tổ Đàn được, chi bằng để vị Nghiêm đại sư này thử một chút cũng không sao.
Nghĩ vậy, Thượng Quan Vân Phàm lập tức cười nói: "Đương nhiên, nếu không phải chuyện quan trọng thì chúng ta đã không tìm tới Nghiêm đại sư, chỉ cần có thể giải quyết được vấn đề thì về phần thù lao tất nhiên sẽ không bạc đãi đại sư.”
"Ha ha, điểm ấy thì lão phu có thể bảo đảm. Nghiêm tiên sinh, dù sao Thượng Quan gia tộc cũng có bối cảnh không nhỏ, ngài cứ ra tay thoải mái đi.”
Lão giả tiên phong đạo cốt kia khẽ cười nói, ông chính là Luyện Dược sư cao cấp nhất của Vạn Linh thành, Hình Vạn Hà.
"Đã như vậy, chuyện thù lao..."
Nghiêm đại sư kia đang muốn nhắc tới thù lao thì tiếng ồn ào vội vàng xuất hiện trong đại sảnh.
“Vân Phàm gia chủ, có hỉ, có hỉ!”
Hai tên hộ vệ thiếp thân xông vào trong phòng khách, liên tục nói mừng, Thượng Quan Vân Phàm và ba người khác đều dùng ánh mắt nghi hoặc và khó hiểu nhìn họ.
“Vị Thạch Nhạc Chí đại sư kia đã tự tiến vào bên trong Tổ Đàn rồi!”
Hai tên hộ vệ kích động bẩm báo.
"Tiến vào trong Tổ Đàn thì là chuyện vui gì chứ, ai dẫn hắn vào." Thượng Quan Vân Phàm nhíu mày.
“Không ai dẫn hết, là tự hắn tìm vào!”
"Cái gì?"
Thần sắc Thượng Quan Vân Phàm đột nhiên thay đổi!
Vị trí Tổ Đàn của Thượng Quan gia tộc cực kỳ bí ẩn, nếu không có nhân vật cốt cán trong gia tộc dẫn dắt, người thường vốn không thể dễ dàng tới gần, ngay cả cường giả Chiến Phách cảnh cũng khó mà tìm được vị trí cụ thể của nó!
“Bây giờ đại sư kia mời ngài qua đó thương lượng chuyện thù lao, hắn đã tìm được cách giải quyết triệt để nguyên nhân năng lượng Tổ Đàn bị sụt giảm rồi!”
Trong mắt hai tên hộ vệ lộ ra vẻ sùng bái và thán phục, xem như họ đã thực sự được chứng kiến các thủ đoạn thông huyền của ‘Toán sư' rồi!
Toán sư đúng là mẹ nó trâu bò!
Sờ bậy một hồi mà lại có thể mò ra thông đạo bí mật từ nhà tắm nữ đi tới Tổ Đàn, thông đạo này ngay cả người của Thượng Quan phủ cũng không biết, nó đã được tổ tiên để lại từ lâu!
"Hả? Đại sư? Thương lượng thù lao?”
Nghiêm đại sư nhanh nhạy bắt được những chữ mấu chốt, híp mắt lại.
"Có thật không! Chư vị, phiền các vị hãy thoáng dời bước, ta sẽ dẫn các vị đi tới vị trí Tổ Đàn của gia tộc! Trên đường đi chúng ta bàn lại sau!”
Thượng Quan Vân Phàm kích động, tuy vị trí Tổ Đàn không thể dễ dàng để người ngoài biết, nhưng trước mắt hắn không thể để ý nhiều như vậy nữa, phải lập tức sửa chữa cho Tổ Đàn trước đã!
...
Trong một thông đạo bí mật dưới lòng đất sau đình viện ở Thượng Quan phủ.
Dưới lòng đất được đào thành một không gian rộng lớn để xây dựng đài đá cổ xưa khổng lồ, đây là một tòa cổ đàn to lớn cao tới mấy chục trượng!
Chỉ đứng gần thôi cũng có thể cảm nhận được năng lượng phi phàm đang xao động ẩn chứa bên trong cổ đàn một cách rõ rệt, khiến những người tới gần nó bị ảnh hưởng.
Khoảng mấy trăm người của Thượng Quan gia tộc đứng đông đảo ở phía sau Lâm Thần, từ trưởng lão cho đến thế hệ trẻ tuổi, ngay cả những cận vệ được trong gia tộc tin tưởng cũng có mặt.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn bóng lưng Lâm Thần, tên này sờ loạn một hồi thế nào lại tìm thấy mật đạo tiến vào trong Tổ Đàn mà ngay cả bọn họ cũng không biết!
Cảnh tượng cổ đàn trong mắt Lâm Thần hoàn toàn khác với bọn họ. Ở chính giữa cổ đàn có một viên thuộc tính quang cầu màu tím đang lơ lửng, thuộc tính quang cầu này còn lớn hơn lúc trước Lâm Thần nhặt được, thể tích ước chừng to bằng cả một nắm tay!
“Thì ra năng lượng của cổ đàn đều bị thuộc tính quang cầu này hút mất, thế nên năng lượng tỏa ra mới yếu ớt như vậy!”
Lâm Thần chuyển ánh nhìn xuống phía dưới cổ đàn, lại phát hiện thêm manh mối. Cổ đàn này cũng không phải là mất hiệu quả, mà giống như dòng sông bị chặn lại. Thuộc tính quang cầu này chính là cửa chốt khống chế mạch sông!
“Thạch Nhạc Chí đại sư, ngươi thật sự có thể giải quyết vấn đề Tổ Đàn cho Thượng Quan gia tộc?”
Thông đạo phía bên kia cổ đàn xuất hiện mấy bóng người, đó chính là Thượng Quan Vân Phàm và mấy vị khách quý của hắn!
Thấy Thượng Quan Vân Phàm kích động vội bước, Lâm Thần tự tin cười:
"Đúng vậy, ta nghĩ bây giờ chúng ta có thể nói chuyện thù lao rồi.”
“Tiểu tử, ngươi cũng là Toán sư?”
Ai ngờ Nghiêm đại sư kia lại kiêu căng khinh thường đứng chắn trước mặt Lâm Thần!
“Vân Phàm, vị này là?"
Nhị trưởng lão Thượng Quan gia vẫn đi theo Lâm Thần nghi hoặc hỏi.
“Trưởng lão, vị này chính là Toán sư nổi tiếng mà trước đó chúng ta nhờ Hạ Hồng tiên sinh tìm giúp, Nghiêm đại sư của tổ chức Nhị Thập Tứ Tinh Toán ở hoang vực!”
Lời giới thiệu của Thượng Quan Vân Phàm khiến sắc mặt Nhị trưởng lão thoáng khựng lại. Nhị Thập Tứ Tinh là một tổ chức Toán sư thần bí có lai lịch không nhỏ ở hoang vực, nửa chính nửa tà, tất cả thành viên trong tổ chức đều là Toán sư cả!
Nghiêm đại sư rất phối hợp ho nhẹ một tiếng, tất cả mọi người đều sinh lòng tôn kính, đây cũng là một nhân vật đáng gờm đấy!
"Thì ra là Nghiêm đại sư của tổ chức Nhị Thập Tứ Tinh Toán, là mắt lão phu không tốt. Lần này mời đại sư đến vốn là muốn nhờ tính giúp Thượng Quan gia xem tại sao Tổ Đàn này lại mất đi uy năng. Nhưng hôm trước tiểu nữ nhà ta lại gặp được quý nhân, hiện tại người này đã thay chúng ta tìm ra vấn đề, thế nên Nghiêm đại sư có thể nghỉ ngơi rồi. Ngoài ra chi phí hao tổn để mời đại sư tới, chúng ta cũng sẽ không thiếu một đồng.”
Nhị trưởng lão vô cùng khách khí cười nói, nhưng Nghiêm đại sư lại nhướng mày liếc nhìn Lâm Thần.
"Quý nhân? Chẳng lẽ chính là thằng oắt con này? Từ đâu ra cái tên vớ va vớ vẩn này thế? Hắn mà là Toán sư cái gì? Tiểu tử, sư phụ ngươi là ai, thuộc tổ chức nào!”
Nghiêm đại sư vô cùng khinh thường, giọng điệu khi nói chuyện hoàn toàn là kiểu chất vấn hậu sinh tiểu bối!
Nghiêm Tế Văn ông lại bị một mao đầu tiểu tử như vậy cướp chén cơm, nếu truyền ra ngoài thì làm sao lăn lộn nổi ở hoang vực đây!
"Tại hạ thần toán Lâm Thần, người trong đạo xưng là Thạch Nhạc Chí. Kiêm chức tán gái, phóng hỏa, luyện đan, giả bộ. Toán sư chỉ là sở thích nghiệp dư thôi, giả bộ mới thực sự là nghề chính trong cuộc của ta!”