Mục lục
Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sa Nặc Nhân khom lưng chuẩn bị nhặt lên sọt chứa đồ dưới đất, không nghĩ tới, lần trầm mặc này của cậu lại chọc giận Xích Dao, nhấc lên máy kiểm tra dược tề bên cạnh, coi nó như cái búa ném về phía sọt chứa đồ. Học viên vây xem cho là cô ta muốn đánh Sa Nặc Nhân, liền đem Sa Nặc Nhân kéo ra, không nghĩ tới mục tiêu của cô ta lại là sọt chứa dụng cụ thí nghiệm.

Xích Dao giống như điên rồi, một sọt dụng cụ thí nghiệm đều bị đập vỡ vụn, ngay cả máy kiểm tra dược tề trong tay cô ta cũng bị phá hủy, đây chính là tài sản chung của trường học.

Sa Nặc Nhân nhìn thảm trạng của sọt thiết bị kia, cũng bị chọc giận không nhẹ, lạnh lùng nói: "Ta nghiêm túc đề nghị ngươi đi gặp bác sĩ tâm lý, tình trạng tinh thần của ngươi tuyệt đối không nằm trong phạm vi bình thường, có bệnh liền đi chữa, nơi này là học viện Arthur, không phải là nơi thu nhận người bệnh tinh thần."

Phốc -----!

Có người nhịn không được liền cười ra tiếng, cái miệng đó của Sa Nặc Nhân cũng không phải dễ chọc, thời điểm thi đấu thế gia lúc đó, mấy nhân vật có máu mặt này đó đều bị cậu chọc tức đến gần chết nhưng là một chút biện pháp cũng không có, đối phó với người có bệnh tinh thần như Xích Dao, càng là điều chắc chắn. Quả nhiên, một giây sau Xích Dao liền rít gào nhào tới, giống như một con mụ điên, đâu còn hình tượng như lúc trước nữa.

Hán Tư lão sư vừa mới bước vào phòng học liền thấy Xích Dao đang gào thét, mấy nam sinh đang hợp lực kéo cô ta lại, không cho ả nhào về phía trước, mà đối tượng cô ta vồ tới thế nhưng là Sa Nặc Nhân!

"Làm gì? Còn đang nháo cái gì?!" Hán Tư lão cả giận nói.

Mã Đế vội vàng đem chuyển đã xảy ra nói một lại một lượt, cuối cùng còn nhấn mạnh một câu, "Việc này hoàn toàn không thể trách Sa Nặc Nhân, cậu ấy căn bản không cãi lại, nữ nhân này... Xích Dao sau đó liền lấy dụng cụ thí nghiệm của cậu ấy đều đập nát, lại còn muốn đánh người."

Hán Tư lão sư vừa nghe, trực tiếp nhíu mày, nếu như Sa Nặc Nhân bị đánh trong lớp của hắn, đế quân nhất định sẽ trực tiếp tới tìm hắn hỏi chuyện. Hắn đau đầu nhìn Xích Dao, lúc đó đã cảm thấy kỳ quái, 10 lớp, tại sao nhất định phải tới lớp của hắn, xem ra cô ta là hướng về Sa Nặc Nhân mà đến!

Sắc mặt Hán Tư lão sư rất khó nhìn, thân phận hai người đều rất mẫn cảm, ai cũng không thể đắc tội.

"Hai người các ngươi đi theo ta." Hán Tư nói một câu, quay người dẫn đầu đi ra ngoài.

Sa Nặc Nhân ngoan ngoãn đi theo cùng, Xích Dao từ khi Hãn Tư lão sư bước vào, đã yên tĩnh lại, bất quá vẫn còn liên tiếp nhìn Sa Nặc Nhân.

Cùng Hán Tư lão sư đi đến phòng làm việc của hắn, Hán Tư nhìn chằm chằm hai người bọn cậu hồi lâu, mới nói: "Hiện tại liên hệ với người giám hộ các ngươi tới đây, ngay bây giờ."

Sa Nặc Nhân cả kinh nói: "Không... Không nghiêm trọng như vậy chứ?"

Xích Dao vừa thấy Sa Nặc Nhân sợ, đắc ý nói: "Không cần làm phiền, nhị ca Xích Diên của ta cũng học ở trường này, ta hiện tại liền gọi hắn tới."

Hán Tư lão sư cũng chỉ có thể cố hết sức gật đầu, Xích Dao lần thứ hai liếc mắt trừng Sa Nặc Nhân, quay người đi ra ngoài liên lạc.

Sa Nặc Nhân xoắn xuýt, rất xoắn xuýt, người đều lớn như vậy, lại còn phải gọi người lớn, quả thực rất mất thể diện.

Sa Nặc Nhân suy nghĩ nửa ngày, hiện tại chỉ có gia gia còn ở trong đế cung, Thư Nhai lại không thể tùy ý ra ngoài, Xích Linh khẳng định đang bận, Diễm Vương... Cậu căn bản không dám gọi ông, Diễm Vương phi... Hay là thôi đi, chuyện mất mặt như thế, không thích hợp để "bà bà" tới giải quyết, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có gia gia có thể tới, nhưng là, nếu như gia gia tới đây, chắc chắn ngàn sai vạn sai cũng không thể là lỗi của tôn tử ông, thời điểm đó chỉ sợ sẽ càng khó coi hơn, làm sao bây giờ đây?

"Lão sư, có chuyện gì, ngươi trực tiếp nói với ta đi, cha mỗ ta còn đang ở tinh cầu Sevina, hiện tại tuyệt đối không kịp tới đây." Lý do Sa Nặc Nhân tìm được vô cùng tốt.

Nếu như Hán Tư lão sư không muốn gặp cảnh đế quân hoặc là Diễm Vương tự mình tới đây, vẫn là nên gật đầu đồng ý đi.

Sự thực chứng minh, Hán Tư lão sư quả thực không muốn gặp hai vị kia, không thể làm gì khác là nói: "Vậy được, chờ chút nữa Xích Dao... Ca ca tới đây."

Thời điểm Xích Diên tiếp nhận truyền tin, hắn đang thực hiện huấn luyện thân thể. Hắn chính là học cơ giáp chiến đấu chuyên sâu, tuy rằng sau này cơ giáp có thể sẽ bị quang giáp thay thế, các thao tác cũng sẽ có chỗ bất đồng, nhưng mà dù sao lý luận quang giáp mới được đưa vào thực hiện, muốn phổ cập và giải quyết vấn đề tinh thần lực của Resse ở trường, còn có rất nhiều chuyện phải làm, cho nên quân nhân và học viên ở trường, nên huấn luyện thế nào vẫn tiếp tục như vậy.

Trên gương mặt tuấn của Xích Diên còn tràn đầy mồ hôi, hắn dùng lại, lấy khăn mặt lau qua, nhìn thấy truyền tin trên quang não là từ một dãy ký hiệu xa lạ, sau một lát do dự, ấn tiếp nhận.

Xích Dao lập tức kêu lên: "Nhị ca, ngươi có thể tới học viện Arthur một chuyến không? Ta bị người bắt nạt."

Xích Diên nhìn nữ hài bên trong quang não, lông mày hơi nhíu lại, hắn đã từng nhìn thấy ảnh của Xích Dao, cũng biết chuyện cô ta tới học viện Arthur trong trường quân đội hoàng gia đọc sách, nếu như hắn nhớ không lầm, ngày hôm nay hẳn là ngày đầu tiên lên lớp. Hắn đối với cô bé này không có cảm giác gì, chính là bởi vì sự tồn tại của cô ta, mới khiến cho mẫu thân thống khổ như vậy.

Xích Diên nhàn nhạt nói: "Ta rất bận, không có thời gian."

Xích Dao oan ức chớp mắt mấy cái, nước mắt cũng muốn rơi xuống rồi, "Nhị ca, cái tên Sa Nặc Nhân kia bắt nạt ta, hắn nói ta có bệnh têm thần, còn cười nhạo ta là con gái riêng của phụ thân, nhị ca ~~ "

Xích Diên cau mày, "Sa Nặc Nhân?"

Xích Dao lập tức gật đầu, "Chính là hắn chính là hắn."

Xích Diên suy nghĩ một chút, "Ở nơi nào? Ta qua đó."

Thời điểm Xích Dao quay lại văn phòng, mặt tràn đầy đắc ý, lần nữa hung tợn trừng Sa Nặc Nhân.

Xích Diên tới rất nhanh, học viện Arthur được bao quát trong khuôn viên trường quân đội hoàng gia, bất quá là một học viện độc lập khác, Resse muốn đi vào, cần phải có giấy thông hành, nhưng là bị lão sư mời tới lấy thân phận của người giám hộ tiến vào, liền đơn giản hơn nhiều.

Xích Diên sau khi vào cửa, nhìn thấy đầu tiên chính là Sa Nặc Nhân đứng một bên.

Xích Dao cao hứng nhảy qua đó, chỉ vào Sa Nặc Nhân nói: "Nhị ca, chính là hắn, hắn mắng ta là bệnh tâm thần, còn mắng ta là con gái riêng!"

Sa Nặc Nhân cau mày, kẻ ác này cáo trạng trước cũng phải có căn cứ chứ?

Xích Diên mỉm cười, "Đã lâu không gặp."

Sa Nặc Nhân cũng gật đầu đáp lại.

Xích Dao ký quái nhìn bọn họ, không nghĩ tới bọn họ cư nhiên có quen biết.

Hán Tư lão sư đi thẳng vào vấn đề, chỉ chỉ sọt mảnh vỡ kia, đó là thời điểm Xích Dao đi ra ngoài liên hệ với Xích Diên, hắn nhờ học viên đưa tới, "Ngươi nhìn một chút đi, mảnh vỡ bên trong sọt chính là dụng cụ thí nghiệm của Sa Nặc Nhân, bị Xích Dao đạp phá tan nát, hình ảnh camera của phòng thực nghiệm ta đã xem rồi, nếu như ngươi không tin, có thể tự mình xem một chút."

Hán Tư lão sư không quản hắn có tin hay không, đã đem hình ảnh bên trong chuyển qua chíp, lợi dụng quang não mà gửi qua.

Sắc mặt Xích Dao tái nhợt, muốn ngăn cản, rồi lại không dám, ở trước mặt cái nhị ca chưa từng gặp mặt này, cô ta không dám làm càn.

Xem đến phần sau, Sa Nặc Nhân có chút lúng túng, cậu quả thực mắng Xích Dao là người có bệnh tinh thần.

Xích Diên yên lặng xem xong, lúc đó hắn nghe Xích Dao nói Sa Nặc Nhân mắng cô ta đã cảm thấy không có khả năng lắm, tuy rằng không tiếp xúc nhiều, nhưng hắn biết, Sa Nặc Nhân không phải người như vậy, trừ phi là chọc tới cậu, vừa xem qua chíp kia, quả thế, lời giải thích cho cái gọi là "mắng cô ta là con gái riêng", từ đầu tới cuối đều là do Xích Dao bịa đặt ra.

Xích Diên đối Sa Nặc Nhân nói: "Ta rất xin lỗi, dụng cụ thí nghiệm ta sẽ bồi thường lại cho ngươi."

Sa Nặc Nhân lúng túng nói: "Không cần, kỳ thực ta cũng có chỗ không đúng..."

"Nhị ca, rõ ràng đều là lỗi của hắn, là hắn xem thường ta trước!" Xích Dao hét ầm lên.

Xích Diên mắt lạnh nhìn cô ta, hắn rất hoài nghi cái muội muội đột nhiên nhô ra này, trí thông minh có phải có vấn đề.

Hán Tư lão sư cũng đã nhìn ra rồi, tính cách của Xích Dao tuyệt đối có vấn đề, hơn nữa tâm lý cũng không quá mạnh mẽ, "Ý của ta là, để cô ta gọi người giám hộ tới đây, cô ta khăng khăng muốn tìm ngươi đến, ta liền đem lời nói nói rõ. Thân phận của các ngươi tuy rằng cao quý, nhưng ở trường học sinh đều là bình đẳng, chuyện này ai đúng ai sai, tin rằng ngươi cũng thấy được, ngày hôm nay mới là ngày đầu tiên cô ta tới lớp học, nếu như sau này còn tái phạm chuyện như vậy, ta sẽ gửi yêu cầu lên trường học, để cô ta chuyển tới lớp khác, nếu như cô ta không thể thu liễm lại, đến lúc đó tất cả mọi người sẽ rất khó coi, cho nên ta cảm thấy cần phải nói một chút, các ngươi có thể cân nhắc chuyển lớp cho cô ta, Xích Dao đồng học cùng với Sa Nặc Nhân giống như không quá hợp ở chung với nhau..."

"Dựa vào cái gì mà bắt ta chuyển lớp? Muốn chuyển cũng là hắn chuyển, ta sẽ không chuyển lớp!" Xích Dao không đợi Hán Tư lão sư nói xong, đã hô lên.

Hán Tư lão sư đã không thể nói thêm gì nữa, nhìn về phía Xích Diên, "Ngươi cũng thấy đấy."

Xích Diên gật đầu, "Ta sẽ nói chuyện này cho phụ thân."

Hán Tư lão sư nói: "Vậy thì tốt, không làm lỡ thời gian đi học của ngươi nữa."

Lúc gần đi, Xích Diên liền nói với Sa Nặc Nhân: "Thật là không tiện, đã để ngươi chịu phiền phức, dụng cụ thí nghiệm ta sẽ hoàn lại."

Hiện tại thân phận của Sa Nặc Nhân đã khác với lúc trước, muốn gặp cậu một lần, thực sự quá khó.

Sa Nặc Nhân lần thứ hai chối từ, "Thực sự không cần, trước ngươi giúp ta một lần, lại cứu ta một lần, ta còn chưa cảm tạ ngươi, sao có thể để ngươi bồi thường thiết bị."

Xích Diên cười cười, không có nói thêm nữa, quay người rời đi.

"Ồ đúng rồi." Sa Nặc Nhân gọi hắn lại, Xích Diên quay đầu nhìn cậu, "Cơ giáp của ngươi thế nào rồi? Lần trước vì cứu ta, tổn hại rất nghiêm trọng đi?"

Không chỉ cơ giáp của hắn tổn hại nghiêm trọng, phỏng chừng người cũng bị thương, nhưng là hắn lại không chào mà rời đi trước.

Xích Diên lần thứ hai mỉm cười, "Chuyện cơ giáp, nếu như ngươi thật sự muốn cảm ơn ta, ta quả thực cũng có chuyện muốn xin ngươi giúp một tay, không biết ngươi có tiện hay không?"

"Chuyện gì?" Chỉ cần có thể trả lại ân tình cho hắn, cậu tự nhiên là đồng ý giúp đỡ.

"Hiện tại không quá thích hợp để nói, không bằng chúng ta hẹn thời gian khác thế nào?" Xích Diên quả thực có chuyện, hơn nữa đã suy nghĩ rất lâu, nghĩ tới nghĩ lui, chỗ đột phá duy nhất, chỉ có thể ra tay ở trên người Sa Nặc Nhân trước.

Sa Nặc Nhân vui vẻ đáp ứng, nhìn theo Xích Diên rời đi, Xích Dao cũng thở phì phò cùng đi ra ngoài.

"Nhị ca, sao ngươi có thể giúp người ngoài nói chuyện chứ, ta mới là muội muội ngươi đó ~~~ "

Xích Diên dừng bước lại, lạnh lùng nhìn cô ta, "Ngươi nhớ kỹ không quản phụ thân nói với ngươi cái gì, ta khuyên ngươi tốt nhất không nên đi trêu chọc cậu ấy."

Xích Dao bị ngữ khí của hắn dọa sợ, chờ tới thời điểm cô ta hoàn hồn lại, Xích Diên đã rời đi.

Xích Dao bực tức giậm chân, đến cùng là xảy ra chuyện gì đây, một cái hai cái đều giúp Sa Nặc Nhân nói chuyện, nhưng cô ta mới là người oan ức có được hay không!

Nghĩ đến thái độ ôn hòa vừa rồi của Xích Diên đối với Sa Nặc Nhân, nghĩ đến mình thái độ lại lạnh như băng, Xích Dao càng là hận đến thổ huyết*.

* Thổ huyết = Phun máu

Sa Nặc Nhân, ngươi quả nhiên là kẻ gây họa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK